Chương 21: Lễ Cưới - Ngày Thi

chap 21: Lễ Cưới Lại Đến Ngày Thi-

Thi Thì Ta Đây Chấp hết 24 Chữ Cái

Mọi người ai ai cũng mặc đồ đẹp, nhất là hai nhân vật quan trọng nhất hôm nay.

Trần Hoài mặc trên người là bộ váy cưới trắng tinh khôi, vừa lộng lẫy vừa xinh đẹp, được nhà mẫu tóc và chuyên gia make-up làm cho chị khoảng hơn 1 giờ đồng hồ...

Lưu Hoàng An khoác lên người một bộ vest trắng lịch lãm, hợp với dáng người, đúng là trai tài gái sắc, nghiêng thành đổ nước hôm nay chỉ có thể là gia đình Lưu - Lê thôi.

Tuy chỉ là cô dâu phụ thôi nhưng Ách Hân không khác gì cô dâu cả, bộ váy màu tím nhạt, được thiết kế kiểu bệt vai, cũng được chuyên gia make-up và nhà thiết kế mẫu tóc làm cho. Xinh đẹp càng xinh đẹp.

Trần Thanh "được" mặc bộ váy màu trắng tới gối, nhìn như búp bê biết đi nhưng cũng thật buồn cười, thực sự cái này là gia đình bắt mặc, chứ cô cũng không thèm mặc váy mặc đầm này đâu nha, phiền phức hết sức...

Tại buổi lễ...

"chú rể Lưu Hoàng An..." cha sứ bắt đầu cất giọng lên khi buổi lễ đã được bắt đầu.

"dạ..."

"con có đồng ý lấy Lê Trần Hoài làm vợ của mình? Mặc cho sau này ốm đau bệnh tật, sẽ bên nhau suốt đời... Con có đồng ý không?"

"dạ con đồng ý thưa cha..." Hoàng An mỉm cười rồi nắm tay nhìn Trần Hoài

"còn cô dâu Lê Trần Hoài..."

"dạ thưa cha..."

"con có đồng ý lấy Lưu Hoàng An làm chồng của mình không? Mặc cho sau này có ốm đau bệnh tật, con có đồng ý khôn"

"dạ con đồng ý thưa cha..."

"được rồi! Ta muốn hỏi mọi người rằng... Có ai phản đối buổi lễ này không?" cha sứ nói to

"..."

"ta hỏi lần nữa... Có ai phản đối buổi lễ này?"

"..."

"được rồi! Ta chính thức tuyên bố hai con là vợ chồng, hai người có thể trao cho nhau nụ hôn để bắt đầu cuộc sống mới có nhau..."

"ta sẽ là người chúc cho hai con mãi mãi bên nhau đến răng long đầu bạc, hoạn nạn có nhau, mãi luôn tha thứ cho nhau khi mắc phải lỗi lầm... Bước vào cuộc sống mới chúc hai con sẽ thành công trong công việc, sinh con đẻ cái và con cái sau này sẽ ngoan ngoãn... hiếu thảo, Phục dưỡng cha mẹ... Chúc mừng hai con đã đến bên nhau..."

Mọi người vỗ tay chúc mừng cặp vợ chồng son, được ăn lễ cưới của người chị gái khó khăn thì cũng vui mừng như hội, Trần Thanh nghĩ rằng sau này anh rể sẽ quản chị lại... Nhưng mà vẫn còn bâng khuâng rằng: Ai sẽ quản ai???

______

1 tuần sau...

Cuối cùng kỳ thi học kỳ cũng đến, mong chờ bấy lâu nay... Chỉ là muốn xong sớm nghỉ sớm mà thôi.

Tuy rằng học không giỏi nhưng Trần Thanh vẫn luôn tin tưởng, tự hào vào khả năng học bài như USB của mình...

Cô chỉ cần một đêm là học hết mấy bài, tuy rằng lúc trước đó vẫn chưa học đến bao giờ.

Thánh nhập...

Trải qua những kỳ thi, cô là người ra khỏi phòng thi sớm nhất chỉ trong vòng nửa tiếng khi mà thời gian thi là 90 phút, với sự ngạc nhiên của bạn cùng phòng thi và giáo viên, Trần Thanh vẫn bước đi ra khỏi phòng thi, hiên ngang như một vị thần...

Trần Thanh đi xuống bếp để pha thêm ly cà phê thứ tư, cô cần tỉnh táo để học vì năm nay là năm cuối rồi... Phải cố gắng hơn nữa...

Ngày mai thi môn Sử, môn mà nhiều bài học nhất...

Cuối cùng cũng thi xong ngày thi cuối cùng, Trần Thanh đi xuống canteen

"ưʍ... Mệt quá! Dì ơi, cho cháu như cũ nhé!"

"ừ, à mà hôm nay có món mới đó. Há Cảo, muốn ăn thử không? Đặc biệt cho con..."

"haha, vậy cũng được ạ!"

"à mà hôm nay là thi xong rồi à!" chủ canteen vừa nói vừa làm

"dạ..."

"khổ nha, năm nay cuối cấp nên học hơi nhiều, nhưng mà ráng đi con. Chỉ có học mới thay đổi cả tương lai thôi! Chứ bác mà học đầy đủ như mấy đứa đây thì bây giờ đâu có đứng đây bán hàng như thế đâu."

"con biết mà! Haha..."

Đang ăn thì nghe giọng nói quen thuộc nên quay sang nhìn.

"ủa Thanh, em thi xong rồi à?" Ách Hân mỉm cười rồi đi đến chỗ Trần Thanh, trên tay cầm chai nước Ô Long

"dạ..."

Không ngạc nhiên gì vì Ách Hân cũng đã quen rồi! Vì biết cô học trò của mình có tài năng học bài nhanh như thẻ nhớ, nàng cũng tự hào thay.

"chắc em mệt lắm phải không?"

"Đúng ạ, em mệt lắm em mệt lắm đó cô à." Trần Thanh đú trend nhưng lại không đúng lúc, người ngồi kế bên mình thực sự không biết gì về những thứ đó cả.

"xem này... Đôi mắt thâm quầng như vầy thì hết đẹp rồi! Thức đêm thức hôm để học bài... vậy nên em ăn cho nhiều vào để bồi bổ lại cơ thể... Cô gọi cho em một tô nữa nhé!"

"ơ dạ thôi! Em cũng no rồi!"

"ừm... À mà... Tối nay qua nhà cô đi!"

"làm gì ạ?"

"cô sẽ nấu cho em một bữa hoành tráng lệ xem như là bồi bổ cho em... Xem em này, gầy đi nhiều rồi!"

"haha, được vậy thì tốt quá còn gì!!"