Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tính Xấu Quyển Dưỡng

Chương 67: Lãnh đạm là sai, nghiện tìиɧ ɖu͙© mới là đúng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lạc Văn Mậu bận rộn với công việc, thường xuyên ra nước ngoài công tác, có đôi khi cả tháng không về nhà một lần, hơn nữa quản gia cùng người giúp việc rất ít khi lên tầng 3, quan hệ cấm kỵ giữa hai anh em vẫn luôn không bị phát hiện.

Tháng 11, đại hội thể thao mùa thu của trường bắt đầu.

Hề Nịnh tay nhỏ chân nhỏ, chạy không nhanh, nhảy cũng không xa, cho nên ở trên khán đài cổ vũ.

Mặt khác, Lạc Yếm được giáo viên chủ nhiệm lớp điền tên trong môn thi chạy 1500m.

Lạc Yếm không quan tâm, anh thường xuyên tập thể hình, chạy 1500m đối với anh mà nói là một vấn đề rất đơn giản.

Vốn dĩ ban đầu không ai đăng kí sẽ bị điền tên, còn có người trong lớp thể dục tham gia, thứ tự cao hay thấp cũng không quan trọng.

Đại hội thể thao diễn ra liên tục trong ba ngày, Lạc Yếm chạy 1500m ở ngày cuối cùng.

Trong khoảng thời gian này hai người rất ít khi tiếp xúc ở trong trường, bởi vì vị trí trên khán đài được phân theo lớp, lớp 12 với lớp 10 căn bản không chung một khán đài.

Hề Nịnh đang ngồi tại chỗ, ăn quýt của Bành Tầm mang đến và đồ ăn vặt của Từ Gia Tuệ, rất tự tại.

Từ Gia Tuệ là cô gái tóc ngắn ban đầu nói giúp Tề Văn Quân, đơn thuần vô hại, tâm tư không xấu, sau khi biết được bản thân hiểu lầm Hề Nịnh vẫn luôn muốn bồi thường cô cái gì đó.

Ai ngờ thường xuyên qua lại, tính cách của hai người hợp nhau, chơi chung cũng không tệ lắm.

Buổi sáng chạy 100m và 200m, Hề Nịnh cắn hạt dưa, cầm lấy bình giữ ấm Lạc Yếm bắt cô mang theo, một bộ dáng thế giới hỗn độn cũng không liên qua gì đến tôi.

Từ Gia Tuệ nhìn cô từ sáng đã cắn một nắm hạt dưa, ba quả quýt nhỏ và một túi khoai tây chiên, đôi mắt kinh ngạc mở to: “Cậu ăn được như vậy sao lại gầy thế?”

Hề Nịnh thiếu chút nữa bị câu hỏi của cô ấy làm cho sặc, vặn nắp bình giữ nhiệt uống một ngụm nước giải khát, sau đó nói: “Có thể là do vận động quá nhiều.”

Từ sáng Từ Gia Tuệ trái lo phải nghĩ, cảm thấy đều học chung một lớp, mỗi ngày ngồi trong phòng học, ngoại trừ thời gian thể dục, mông cũng không cử động một chút nào, sao có thể vận động nhiều được?

“Cậu không phải đi học về còn tập thể dục chứ…..” Từ Gia Tuệ cảm thấy người này thật khủng bố, sau khi tan học nhiều bài tập về nhà như vậy còn có thể rèn luyện cơ thể.

Hề Nịnh chỉ có thể ‘ ha ha ’ cười hai tiếng có lệ cho qua.

Cô có thể nói gì, cô lại không thể nói mỗi ngày Lạc Yếm đều muốn cùng cô vận động, đồ ăn ăn vào căn bảo không theo kịp lượng vận động của Lạc Yếm.

Đặc biệt là sau mỗi lần bị anh thao sảng, Lạc Yếm đều cắn lỗ tai cô nói trước đây anh không như vậy, rất lãnh đạm.

Nếu không phải Hề Nịnh bị thao không xuống được giường, cô thiếu chút nữa đã tin.

Lãnh đạm là sai.

Nghiện làʍ t̠ìиɦ mới đúng.

Hề Nịnh ăn giăm bông, nghĩ trở về cùng Lạc Yếm thương lượng một chút, đừng làm mỗi ngày, bằng không hôm sau đến trường mông cô gần như không thể rời khỏi ghế, đi đường cũng cảm thây chân mềm nhũn.

Nhưng cô cảm thấy nhất định Lạc Yếm sẽ không đồng ý, dựa theo tính tình của anh, một ngày không lưu dấu hôn trên người cô, anh sẽ giống như cẩu vây quanh người cô.

Cũng may hiện tại là mùa thu, mặc áo cao cổ cũng sẽ không lạc lõng, nếu không thực sự mỗi ngày cô đều phải dùng kem che khuyết điểm.

“Này, kia không phải Lạc Yếm sao?”

Hề Nịnh đang nghĩ ngợi, Từ Gia Tuệ đột chiên đυ.ng vào người cô.

Cô lấy lại tinh thần, nhìn theo hướng đang chỉ, trên người Lạc Yếm treo bảng số vận động viên, mặc một bộ thể thao màu đen đi theo các tình nguyện viên làm thủ tục.

“Chạy 1500m không phải ngày cuối cùng sao?” Hề Nịnh có chút mờ mịt hỏi.

“Không rõ ràng lắm, hiện tại hình như là lúc kiểm duyệt 200m, anh ấy có phải giúp người khác chạy hay không?” Từ Gia Tuệ nói, “Bởi vì tớ nhìn thấy hoàng tử vườn trường cũng ở trong đội đó

Tầm mắt Hề Nịnh đảo qua đám người, lúc này mới nhìn thấy Ôn Phái tươi cười đi cùng một người khác cũng đeo bảng số đi theo đến làm thủ tục.

Hề Nịnh:.....

Không cần phải nói, Lạc Yếm khẳng định đi về phía hắn.
« Chương TrướcChương Tiếp »