Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tính Xấu Quyển Dưỡng

Chương 104: Giác quan thứ sáu của con gái

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhà cũ của Lạc gia được trang trí theo phong cách kiểu Trung Quốc, với các gian thủy đình, hành lang dài uốn lượn, liếc mắt một cái lại thấy đình viện, núi giả bài trí cực kỳ chăm chút.

Thời điểm Hề Nịnh mới vừa tiến vào, còn tưởng rằng mình tiến vào một khu danh lam thắng cảnh.

Bên trong Lạc gia, chỉ có chân chính nhìn thấy mới hiểu được rốt cuộc nó mạnh như thế nào.

Mà Lạc Văn Mậu ở trong đó, có thể kiểm soát tập đoàn Triệu Sa, có thể chứng minh năng lực của ông trong giới kinh doanh.

Chỉ là trong lòng Hề Nịnh có chút lạnh, gia tộc giống như vậy, sẽ cho phép Lạc Yếm tự do yêu đương sao?

Cô cũng nhớ rõ bản thân đã đáp ứng Lạc Văn Mậu, hôn nhân của cô sẽ ở trên tay ông.

Hề Nịnh cắn môi, sắc mặt có chút khó coi.

“Lo lắng?” Lạc Yếm đi tới bên người cô, đem cánh tay duỗi ra kéo cô, “Đi theo anh là được.”

Hề Nịnh cười miễn cưỡng, giơ tay nắm lấy cánh tay Lạc Yếm.

Nhà chính của Lạc gia được trang hoàng rất hoành tráng, trong đại sảnh đã tụ tập rất nhiều người, bên trong cũng có mấy đứa trẻ nhỏ đang ồn ào chơi đùa.

Thẳng đến khi Lạc Văn Mậu mang theo Lạc Yếm cùng Hề Nịnh xuất hiện, động tĩnh trong đại sảnh mới an tĩnh, thậm chí bọn trẻ cũng thành thật hơn rất nhiều.

Trên ghế chính có một ông lão tóc trắng xóa, sau khi thấy ông tới thì khẽ mở mắt, đáy mắt đảo qua Hề Nịnh, khẽ hừ một tiếng.

Hề Nịnh nắm chặt cánh tay Lạc Yếm, Lạc Yếm không chút biến sắc cau mày, ánh mắt nhìn ông nội có chút không tốt.

“Cha.” Lạc Văn Mậu dẫn đầu mở miệng, sau đó quay sang một bên giới thiệu Hề nịnh, “Con gái của con, Nịnh Nịnh.”

“Nịnh Nịnh, gọi ông nội.”

Hề Nịnh thu hồi tay đang nắm tay Lạc Yếm, lễ phép khom khom lưng hô: “Ông nội.”

Ông nội Lạc ngay từ đầu không đáp, thẳng đến khi đôi mắt lạnh băng của Lạc Văn Mậu quét qua một cái, mới miễn cưỡng mỉm cười ‘ ừ ’ một tiếng.

Sau đó thái độ rời rạc của Lạc Yếm kêu ‘ ông nội ’, rồi ở trước mặt ông nội Lạc trực tiếp nắm tay Hề Nịnh ngồi xuống ghế sô pha.

Ông nội Lạc không nghic tới Lạc Yếm đối với đứa con gái riêng này còn rất chăm sóc, rõ ràng có loại cảm giác che chờ, nhìn hai người ngồi xuống sô pha, cuối cùng cũng không nói gì thu hồi tầm mắt.

“Chờ một lúc nữa, nhà anh cả tới, chúng ta có thể ăn cơm.” Một người đàn ông nhìn lớn hơn mười tuổi so với Lạc Văn Mậu đứng dậy cười nói.

“Anh ba của cha anh, gọi chú ba là được.” Lạc Yếm dán ở bên tai cô, nhó giọng giới thiệu cho cô những người ngồi xung quanh, “Đối điện là gia đình nhà chú hai, vợ của chú còn có mấy đứa con.”

Hề Nịnh chớp chớp mắt, nhỏ giọng hỏi: “Cha anh có có bao nhiêu anh trai?”

Lạc Yếm nói: “Ba anh trai, hai chị gái.”

Cha là con trai út của ông nội Lạc, kém anh cả 20 tuổi.

Hề Nịnh há miệng thở dốc, rất muốn nói nhưng suy xét còn ở trong nhà người, cho nên không dám nói ra.

Lạc Yếm cũng không thèm để ý, tiếp tục thấp giọng nói: “Chú cả cùng chú hai là do tình nhân sinh ra, cô cả cũng do một tình nhân khác sinh ra, chỉ có cha anh cùng cô hai là do ông nội cùng người phụ nữ ông kết hôn sinh ra, chẳng qua mất qua đời quá sớm.”

Đôi mắt Hề Nịnh mờ mịt chớp mắt một cái, cảm thấy có chút không thể lý giải quan hệ không rõ của nhà bọn họ.

“Nhưng cũng không quan trọng, em không muốn phản ứng bọn họ thì không cần phản ứng, anh chống lưng cho em.” Lạc Yếm thấp giọng nói.

Hề Nịnh mím môi cười, nhìn Lạc Yếm một bộ dáng ai dám trêu chọc cô anh sẽ đánh chết kẻ đó, ngoan ngoãn gật gật đầu.

Ông nội Lạc gọi mấy người con trai vào bên trong nói chuyện phiếm, chỉ dư lại mấy người trẻ tuổi chơi với nhau.

Một cô gái ở trong góc nhìn hai anh em họ một cái, chủ động đứng dậy đi đến chao hỏi, “Anh họ, còn có em họ, chào hai người.”

Cô gái này so với tuổi Hề Nịnh không sai biệt lắm, thời điểm tầm mắt đảo qua Lạc Yếm rõ ràng sáng lên.

Giác quan thứ sáu của con gái nói cho Hề Nịnh biết, cô thích thích cô gái này.
« Chương TrướcChương Tiếp »