Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tính Xấu Quyển Dưỡng

Chương 101: Thi cuối kỳ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hề Nịnh phát hiện, Lạc Yếm dường như thay đổi.

Không trốn học, mỗi buổi sáng đều thành thật dậy sớm theo cô đi học, mãi cho đến tiết tự học buổi tối kết thúc lại cùng nhau về nhà.

Lúc trước khi cô học tiết thể dục, nhìn thấy mấy người Dương Quyển trốn học chơi bóng rổ, bởi vì không nhìn thấy Lạc Yếm cho nên tò mò tiến lên hỏi anh đi đâu.

Dương Quyển lúc ấy liền nói: “Lạc ca không biết ăn trúng cái gì, đột nhiên nghiêm túc nghe giảng bài, chăm chỉ học tập, bọn em nghe không hiểu cũng không thuận mắt giáo viên, cho nên chuồn ra đây chơi bóng.”

Hề Nịnh lúc đó mới biết trong khoảng thời gian này Lạc Yếm thật sự bắt đầu thay đổi.

Chỉ là một học sinh dù có giỏi đến đâu, lại thường xuyên không đi học, thành tích cũng không có khả năng một sớm một chiều đứng nhất.

Lạc Yếm sẽ phải nỗ lực hơn những người khác để lấy lại những kiến thức đã mất, cho nên buổi tối khi về nhà, sau khi Hề Nịnh tắt đèn, vẫn nhìn thấy ánh sáng hắt lên ban công ở phòng bên cạnh.

Anh gần như thức suốt đêm học bài.

Loại chuyển biến này đương nhiên không chỉ có một mình Hề Nịnh phát hiện, Chùa Ký thậm chí còn bảo nhà bếp thay đổi chế độ dinh dưỡng để phù hợp với Lạc Yếm, ánh mắt Lạc Văn Mậu nhìn anh cũng hòa hoãn hơn, biết lời nói của mình ngày đó có tác dụng.

Học kỳ đầu tiên rất nhanh đã kết thúc, nghênh đón kỳ thi cuối kỳ, sau khi thi xong được nghỉ đông dài đến một tháng.

Chỉ là Lạc Yếm đã học lớp 12, bọn họ nghỉ đông khả năng sẽ chỉ có nửa tháng, bởi vì học sinh vì tương lai thi đại học, thông thường sẽ làm việc chăm chỉ nỗ lực nhiều hơn.

Kỳ thi cuối kỳ, từ lớp 10 đến lớp 12, học sinh ngồi lẫn lộn, Hề Nịnh cùng Lạc Yếm không ở cùng một phòng thi, nhưng ở chung một tầng.

Trước khi vào phòng thi, Hề Nịnh nhỏ giọng an ủi Lạc Yếm, “Không cần khẩn trương, anh học nhiều như vậy, chắc chắn có tiến bộ rất lớn.”

Lạc Yếm cười nhìn cô nắm chặt hộp bút trong tay, nói: “Em thoạt nhìn còn khẩn trương hơn anh.”

Hề Nịnh há miệng thở dốc, không thể phản bác.

Cô đúng là khẩn trương hơn so với Lạc Yếm một chút, cô muốn duy trì thành tích ở trước mặt Lạc Văn Mậu, không thể để ông cảm thấy sau khi tìm được con gái liền học tập không tốt.

Hơn nữa cô lo lắng Lạc Yếm thi không tốt sẽ không vui, tóm lại một lòng bất ổn không thể hòa hoãn.

Lạc Yếm thấy thế, từ trong túi móc ra một viên kẹo bọc giấy màu nhét vào trong tay cô, “Trước khi thi bỏ vào trong miệng, có thể giảm bớt lo lắng, chờ thi xong môn này, môn tiếp theo anh lại cho em một cái.”

Hề Nịnh cầm kẹo, bước vào phòng thi trước khi tiếng chuông vang lên.

Nhưng cuối cùng cô không ăn kẹo, chỉ cần trái tim của Lạc Yếm dành cho cô cũng đủ để cô an tâm, thi xong mấy môn, trong túi cô đã tích cóp được vài viên kẹo, cô cảm thấy bản thân phát huy tốt trước nay chưa từng có.

Sau khi thi cuối kỳ kết thúc, giáo viên làm thêm giờ, ngày hôm sau đã đem thành tích dán lên.

Thành tích từ lớp 10 đến lớp 12 đều dán trên bảng thông báo, Hề Nịnh dẫn đầu chạy đến trước phiếu điểm của lớp 12, rón rén từ phía sau tìm tên Lạc Yếm.

Sở dĩ cô chuyển xuống dưới trước, bởi vì cô biết lúc trước Lạc Yếm liên tục đứng nhất từ dưới lên, cô cũng tính toán thành tích của Lạc Yếm không chỉ có vậy, nhưng cũng không hy vọng anh có thể nhảy lên đứng nhất lớp.

Không chờ cô nhìn thấy tên Lạc Yếm, một đôi tay ấm áp đã bao trùm đôi mắt cô, chàng trai cười nhẹ ở sau tai cô, “Thành tích của mình không xem, lại đến xem của anh.”

Hề Nịnh duỗi tay nắm lấy tay anh, “Ai da, anh che như vậy, em quên mất mình nhìn đến chỗ nào rồi.”

Lạc Yếm gõ đầu cô, “Em từ dưới nhìn lên đến khi nào, trực tiếp nhìn từ trên xuống.”

Bàn tay ở trước mắt Hề Nịnh rời đi, cô thấy lại ánh sáng, theo bản năng nghe theo Lạc Yếm nói, nhìn từ trên xuống, ở vị trí thứ 37 thấy được tên Lạc Yếm.”

Hề Nịnh:!!!

“Hạng 37?” Trong mắt Hề Nịnh tràn ngập kinh hỉ.

Lớp 12 tổng cộng có 28 lớp, hạng 37 gần như đứng thứ ba ở lớp, tuy rằng thành tích này cách đại học A còn một chút khoảng cách, nhưng có thể nói chỉ cần nỗ lựa là có thể đặt chân đi vào.

“Anh được hạng 37 em liền vui vẻ như vậy? Em xem thành tích của mình chưa?”

Hề Nịnh lắc đầu, còn chưa kịp xem.

Lạc Yếm đưa cô đến trước phiếu điểm lớp 10, trước mặt cô có một đám người đang xem điểm.

Lạc Yếm trực tiếp ôm cô lên, “Thấy chưa, hạng 3.”
« Chương TrướcChương Tiếp »