Chương 96: Mở tiệm trong bí cảnh

“Sao lại như vậy?” Tạ Tinh nhăn mày, đúng ra là ngọc bài có thể dùng bất cứ

lúc nào mà, không thể có sai sót nếu như có sai sót thì sẽ rất nguy hiểm, cho

dù là La Thiên tu tinh học viên cũng chưa chắc bình an, nhưng mà sao lại có

sai sót?

Tuy cảm thấy kỳ lạ nhưng Tạ Tinh cũng không để ý, đối với cậu mà nói ngọc bài

chỉ là công cụ để bảo mạng tốt hơn dù không có thì cũngchẳng sao. Cậu đi vào

không phải là muốn bỏ trốn ra ngoài, mà là tìm kiếm linh thảo

“Hai người sao lại ở đây? Đồng môn sư huynh muội đâu?” Tạ Tinh ý thức hỏi

Ninh Ngưng liền nói: “chúng ta đang cố gắng liên lạc, hôm nay đã tìm được vị

trí, thì là ở trong một vườn linh dược lớn, bên trong là vô số linh dược cao

cấp, rất nhiều người cũng đi đến đó. Mấy người đồng môn cũng ở bên trong,

chúng ta đang đi đến đó kết quả bị người đàn ông này tập kích, ý, vị đại ca

này, huynh quen biết hai người chúng ta à?”

Tạ Tinh lập tức cảm thấy mình đã đi xa quá rồi, cậu đang đeo mặt nạ, nhưng

cũng khá dễ nhận dạng, thấy Ninh Ngưng nói vậy Diệp sư tỷ cũng bắt đầu suy

nghĩ, cậu liền nói: “không quen biết, ta nghĩ các môn phái không thể nào chỉ

phai có 2 người đi vào, tùy tiện suy đoán ra, à, vườn linh dược nằm ở đâu?”

Phát hiện được vườn linh dược, Tạ Tinh liền mừng rỡ nếu không đi thì không

phải Tạ Tinh

Hai người thiếu nữ thấy Tạ Tinh nói vậy, cũng không tin, đây là lý do gì,

nhưng cũng không dám nói ra. Diệp sư tỷ lập tức nói: “Ta tên Diệp Vy, cám ơn

vị sư huynh đây cứu mạng. Vườn linh dược nằm ở hướng tây bắc 300 mét, theo như

ta nghe nói là một môn phái thượng cổ để lại, ở trong có vô số linh thảo quý,

rất nhiều người đã đi đến tranh đoạt. theo như vị sư huynh của chúng ta nói ở

trong có hơn mấy chục vườn linh thảo nhưng mỗi cái đều có những yêu thú cao

cấp bảo vệ và trận pháp phòng ngự. Vì muốn phá trận nên người càng nhiều càng

tốt, đây là bản đồ” nói xong Diệp sư tỷ đưa ra một tấm bản đồ

Tạ Tinh cầm lấy bản đồ xem kỹ, nhớ lấy vị trí, rồi trả lại sau đó nói: “nếu

vậy thì ta đi trước, tạm biệt”

Nói xong Tạ Tinh đạp lên Ngũ Tiêu, nhanh chóng bay đi, chuyện tốt như vậy cậu

không muốn bỏ lỡ

“A...” Ninh Ngưng nhìn lấy bóng dáng Tạ Tinh rời đi liền hét lên, nhưng Tạ

Tinh đã biến mất

“Diệp sư tỷ, hắn...” Ninh Ngưng quay mặt lại muốn nói chuyện với Diệp sư tỷ

thì phát hiện cô cũng kinh ngạc nhìn hướng Tạ Tinh biến mất

Cho đến khi Ninh Ngưng đến lay cô thì cô mới bình tĩnh trở lại, đột nhiên nói:

“Ninh sư muộn, muội có phát hiện rằng bóng hình này rất quen thuộc không?”

“Đúng rồi, muội cũng cảm thấy rất quen thuộc, nhưng mà không nhớ ra là ai”

Ninh Ngưng đáp lại

“Tỷ cảm thấy y rất giống vị hôn phu của muội Tạ Tinh, người lần trước đã cứu

Khinh Y sư muội” Diệp vy nói xong lắc đầu, ngay cả cô cũng không tin được lời

nói của mình

Ninh Ngưng suy nghĩ một chút rồi nói: “sao có thể, Tạ Khê không có tinh

nguyên, với lại ốm hơn nhiều. Không thể nào là hắn, cho dù có tinh nguyên,

cũng không thể trong vòng 1 năm mà tu luyện đến cấp độ này, nhưng mà, bóng

dáng này giống thật a”

Diệp Vy cũng đồng ý: “chắc không phải là hắn, người này không chỉ tu vi cao,

còn rất tốt bụng, chỉ là dùng mặt nạ bên không biết mặt mũi ra sao...”

“Diệp sư tỷ, đừng có mà mơ nữa, chúng ta nhanh chóng đi đến chỗ Hòa sư huynh

tập hợp, y ưu tú như thế chắc là tinh anh trong những môn phái lớn, nhưng mà

Diệp sư tỷ xinh đẹp như vậy, nói không chừng...” Ninh Ngưng đột nhiên cười nói

“Nha đầu chết tiệt...”

……

Ngũ Tiêu của Tạ Tinh bay rất nhanh, chỉ một lát đã đến được vườn linh thảo,

quả nhiên như Diệp Vy nói, ở đây đã có hơn cả nghìn người, còn có những người

đang đi đến, chỗ nào cũng đầy thi thể của tu tinh giả và yêu thú

Tạ Tinh thở dài, ở đây quả nhiên là nói chuyện bằng nắm đấm, chỉ một lời không

hợp thì dùng kiếm chỉ vào đối phương. Thật là không biết Ninh Ngưng và Diệp Vy

đến đây làm gì

Lúc Tạ Tinh đáp xuống, còn có nhiều người đang chém gϊếŧ, nhưng mà vườn linh

thảo quả nhiên là như Diệp Vy nói, ít nhất cũng mấy chục cái, nhưng mỗi cái

đều có trận pháp bảo vệ rất khó phá bỏ

Ngoài những người đang đánh nhau còn có người đang hồi phục tinh lực và có các

tổ đội đi phá trận

Ý, Tạ Tinh phát hiện trong đám người đang đánh nhau có người quen, không ngờ

là Ôn Lôi, nhưng lúc này tình trạng của cô không tốt lắm, không biết tại sao,

ít nhất có 5 người tu tinh giả đang bao vây cô, Ôn Lôi đã đầu tóc rối bù, trên

người có nhiều vết rách

Làm Tạ Tinh cảm thấy kỳ lạ là những người xung quanh ngoài những người đang

chăm chú vào vườn linh thảo, hoặc là hồi phục tinh lực, hình như không nhìn

thấy được tình trạng đánh nhau mà chia thành thành 3 đến 5 người 1 đội, xem ra

phần lớn những người này đã tổ đội

Mỗi người đều rất tham lam, nhìn thẳng vào linh thảo trong vườn, Tạ Tinh nhìn

sơ qua, bên trong quả nhiên là những linh thảo cao cấp vô cùng trân quý, khó

trách những người ở đây nhìn giống đạo tặc

Tạ Tinh nghĩ nếu không giúp Ôn Lôi, đợi thêm lát nữa chắc chắn cô sẽ bị gϊếŧ

“Hạ phẩm bảo khí, tiểu tử ngươi cũng thật giàu có, mau giao hạ phẩm bảo khí và

túi trữ vật ra đây” Tạ Tinh vừa nhìn rõ được tình trạng thì đã bị 3 người tinh

giả vây lại, rõ ràng họ đang muốn cướp của Tạ Tinh

Tạ Tinh cười nhẹ, quả nhiên ở đây nói chuyện bằng nắm đấm, gϊếŧ người không

thương lượng. Đang gấp đi giúp Ôn Lôi nên không cần nhiều lời, những lôi điện

và "Tinh đao" chém ra nhanh chóng bao vây 3 người, đồng thời bộc phát khí tức

tinh tướng

“là tinh tướng...” 3 người tinh sĩ biết được thì đã quá muộn, lôi điện và

"Tinh đao" đã nhanh chóng chém chết bọn họ

Lấy túi trữ vật của 3 người, Tạ Tinh đi về hướng của Ôn Lôi

“Dị lôi tinh nguyên tu sĩ?” Tạ Tinh vừa ra tay đã trấn áp nhiều người, dị tinh

nguyên bản thân đã có sức chiến đấu cực mạnh, mà lôi tinh nguyên còn mạnh hơn

cả những dị tinh nguyên khác, đã thế người này còn là tinh tướng, có thể nói

là ở đây không có đối thủ. Vừa ra tay đã nhanh chóng gϊếŧ chết 3 người tinh sĩ

thì biết không phải người bình thường

Tạ Tinh thấy nhiều tu tinh giả nhìn mình, liền cười cao ngạo, lúc này cậu phải

biểu hiện cao ngạo, nếu không thì linh thảo ở đây sẽ không có phần cậu, với

lại bây giờ cậu đang đeo mặt nạ, tin rằng ngoài Ôn Lôi ra không có ai biết

được cậu là ai

5 người tu tinh giả đang bao vây Ôn Lôi sớm đã dừng lại, thấy Tạ Tinh đi qua

liền cảnh giác cao độ

Tạ Tinh không biết Ôn Lôi đã chịu đựng bao lâu rồi, nhưng mà cậu biết 5 người

này có 2 người là tinh sĩ sơ kỳ còn 3 người là tinh sĩ trung kỳ. Xem ra thân

thủ của Ôn Lôi rất tốt

Tạ Tinh đột nhiên cười nhẹ, nhanh chóng phát ra 1 đợt lôi điện, đánh người

tinh sĩ sơ kỳ ngã xuống đất phun ra ngụm máu, xem ra đã trọng thương

“vị tiền bối này, chúng ta 5 người không có thù oán gì, sao lại không nói lý

lẽ mà lập tức động thủ?” thấy Tạ Tinh đánh 1 người gục xuống, 4 người còn lại

phẫn nộ nhìn Tạ Tinh, nhưng không dám động thủ, Tạ Tinh vừa mới ra tay thì đã

gϊếŧ chết 3 người tinh sĩ ở ngay trước mặt mọi người

“Không thù không oán, không lẽ ta có thù oán với các người, các người là đạo

tặc, chỉ vì ta có được một cây linh thảo mà muốn gϊếŧ ta, bây giờ còn dám nói

câu này” Ôn Lôi không biết người giúp mình là ai nhưng nghe thấy câu nói của

bọn họ liền phẫn nộ

Tạ Tinh nhìn vườn dược, quả nhiên đã có 1 vườn bị phá giải trận pháp, bên

trong đã không còn linh thảo, xem ra Ôn Lôi có được cây linh thảo trong đó nên

bị cướp giật, cậu liền cười nói: “Lão tử ta thích, thì sao? Vị tỷ tỷ này rất

xinh đẹp, ta muốn giúp thì sao, các người không phục sao?”

Người tinh sĩ vừa nói cũng cứng họng, đúng vậy, người ta muốn giúp người thì

hắn làm gì được

“Tiền bối, là chúng ta sai. Đây là mấy đóa linh thảo mà chúng ta có được, cống

nạp cho tiền bối” nói xong người tinh sĩ trung kỳ lấy ra mười mấy đóa linh

thảo đưa cho Tạ Tinh

Những người còn lại cũng lấy linh thảo ra để trước mặt Tạ Tinh

Tạ Tinh thấy họ biết điều, cũng không định gϊếŧ người, lúc này luốn ra oai thì

cũng không cần phải gϊếŧ người. Tạ Tinh nhăng mày. Thấy Tạ Tinh nhăn mày, 5

người tinh sĩ liền bổ sung thêm một chút linh thảo, trong lòng cảm thấy khó

chịu

Thấy linh thảo đã có gần trăm đóa, Tạ Tinh mới nhận lấy, từ từ nói: “những

linh thảo này các người không cần sao, ây da, các ngươi thật là lãng phí, đúng

lúc ta nhặt được, vận khí, vận khí a” 5 người tinh sĩ nghe được Tạ Tinh nói

vậy liền cảm thấy khó chịu, trong lòng muốn xông lên đá Tạ Tinh một phát bay

đi luôn. Lúc này Ôn Lôi đã nhận ra Tạ Tinh, thầm kinh ngạc, cô biết Tạ Tinh

bất phàm nhưng không ngờ lại lợi hại đến vậy

Ôn Lôi còn chưa phản ứng, Tạ Tinh đã đi đến nói: “ta thấy tỷ tỷ có vẻ hơi đơn

độc, chúng ta có thể hợp tác làm ăn được không?”

Đã nhận ra là Tạ Tinh, Ôn Lôi lập tức mừng rỡ đồng ý, nếu như kiếm không được

người tổ đội thì chỉ có con đường chết, nếu không thì phải rời khỏi nơi này.

Xem vị sư huynh của Thiên Tử cốc chết thảm, Ôn Lôi cũng cảm thấy khó chịu, nếu

như Tạ Tinh không đến, cô cũng không dám ở lại, nơi đây bảo bối nhiều nhưng

phải có thực lực mới được

“Được, nếu như cô đồng ý thì chúng ta sẽ ở đây mở tiệm” Tạ Tinh đột nhiên cười

với Ôn Lôi, xém chút đã dọa Ôn Lôi sợ đến ngã ngồi xuống đất

“Mở tiệm? Ở trong bí cảnh mở tiệm?” nếu như không phải Ôn Lôi nhìn thấy Tạ

Tinh vừa gϊếŧ chết 3 người tinh sĩ thì cô còn tưởng cậu nói đùa ấy chứ.