Chương 10: Hỗn loạn

Hạ Thường Dung tuy rất nóng nảy, nhưng cũng không còn cách nào khác, ông và

Hàn Lai Thăng bị canh giữ, thậm chí đi vệ sinh còn có người đi theo không cho

họ rời khỏi doanh trại nửa bước. Ngay cả Lý giáo uý cũng bị nhốt chung

Nhưng dù có nóng chăng nữa thì đây là quân doanh của Dương Liên Đình, hắn muốn

làm gì thì làm ở đây là thiên hạ của hắn. Ngay lúc này tiếng thao quân đã từ

từ yên lặng trở lại, Hạ Thường Dung biết được đột kích hôm nay tiến hành. xem

ra lời nói của người lính tên Tạ Khê nói một chút cũng không sai

“Thật là một kế hoạch chỉ được nói trên giấy, đồ khốn. bây giờ hắn chỉ hy vọng

là suy nghĩ đối phương giống như của Dương Liên Đình. tuy không có mấy khả

năng. Lý giáo uý, lúc tên lính đó sắp lên đường, không có nói cái gì sao?” xem

ra Hạ Thường Dung còn không phục

“Không có, chỉ nói là họ sẽ chạy theo đường thuỷ, rồi không nói gì hết.” Lý

giáo uý cũng hết cách, 2 ngày nay bị hỏi đi hỏi lại nhiều lần

Hạ Thường Dung lắc đầu, ngồi xuống suy nghĩ nếu như tên lính đó biết lần này

đi đưa thư sẽ là đi chịu chết thì tại sao lại chủ động đi đưa thư, hắn là

người thông minh, tại sao lại chọn con đường chết

Không đúng, không có bến cảng, ngồi thuyền? Ta hiểu rồi, Hạ Thường Dung đột

nhiên đứng dậy, hắn cuối cùng cũng suy nghĩ ra quân đội của phe địch không sợ

nước là do họ có thuyền để tiến hành thuỷ chiến

“Không được, ta muốn gặp Dương Liên Đình” Hạ Thường Dung cũng không có cách

nào ngồi yên, vốn hắn cũng ôm một cách suy nghĩ giống Dương Liên Đình, không

chừng có thể tiêu diệt đối phương lời nói của một người lính cũng không có

tính đáng tin gì nhiều

Mà Hạ Thường Dung vốn không biết về quân sự, hắn theo quán tính nghĩ rằng cách

của Dương Liên Đình cũng không có gì sai. Nên khi bị giữ lại, tuy phẫn nộ

nhưng chưa đến giới hạn

Nhưng mà bây giờ hắn đã hiểu và có thể chắc chắn thì không thể ngồi trong quân

doanh được nữa. Hàn Lai Thăng đơ người ra, hắn nghe lời nói của Hạ Thường Dung

thì đã hiểu được những nguy cơ sắp tới

“Hàn đô uý, ngươi lập tức gϊếŧ mấy người này đi” Hạ Thường Dung sắc mặt rất

khó coi, cũng không còn thời gian để phí phạm nữa

Hàn Lai Thăng biết được nếu không gϊếŧ 4 người này, thì cũng là một con đường

chết, không cần đợi lệnh liền vung đại đao gϊếŧ hết 4 người

Lý giáo uý vốn là người của Hàn Lai Thăng, khi thấy Hàn đô uý cầm đao lên động

thủ thì cũng lập tức rút kiếm ra gϊếŧ 4 người canh gác

Cả 2 người đều là những người từ chiến trường ra, nhanh chóng giải quyết 4

người, họ còn chưa kịp đánh trả đã thiệt mạng

“Bây giờ chúng ta đi thẳng tìm Dương Liên Đình” Hạ Thường Dung phẫn nộ đạp lên

xác của 4 tên lính gác

“Hán dám gϊếŧ thân vệ của ta, người đâu, trói chúng lại” Dương Liên Đinh biết

được thân vệ của mình bị gϊếŧ, phẫn nộ ra lệnh

“Dương Liên Đình cái đồ khốn, muốn đưa mười vạn quân của chúng ta đi vào chỗ

chết, còn không mau rút quân …” Hạ Thường Dung vừa chạy vừa nói lớn khiến cho

cả quân doanh đều nghe thấy

Vốn cơ thể suy nhược, cộng thêm tức giận, Hạ Thường Dung phun ra một ngụm máu

tươi

Dương Liên Đình nhăn mày “Sao lại như vậy?”

“Đùng “ một tiếng pháo lớn nổ lên, Dương Liên Đình cười to “Haha, cuối cùng

thì cũng phá được sông”

Đột nhiên quên đi tra cứu sự việc của Hạ Thường Dung

“Ngươi là một con heo, trong địa bàn của họ có chứa mấy ngàn chiếc thuyền, đợi

thằng ngu như ngươi thả nước liền lập tức leo lên thuyền” Hạ Thường Dung chỉ

tay vào mặt Dương Liên Đình và nói chửi không ngừng

Dương Liên Đình sắc mặt tái lên nói: “Chúng ta nhiều nhất tổn thất 5 nghìn

quân, lão già khốn nạn này, lại dám buộc tội ta như thế

“Hahahaha …” Hạ Thường Dung cười to, nhưng trên mặt lại không có vui tí nào

chỉ Dương Liên Đình mà nói “5 nghìn người, ngươi là con heo, còn suy nghĩ chỉ

5 nghìn người. Đến lúc những nước sông ập đến thì nhanh chóng lan vào cả quân

doanh phe ta, khi nước ập tới là chúng nó đã ngồi trên chiến thuyền mà đánh

tới, đến lúc đó người chạy được sao, nhảy xuống bãi đá thì đã có quân định

giăng sẵn thiên lai địa võng ở đó rồi”

Dương Liên Đình nghe lời nói của Hạ Thường Dung, sắc mặt tái xanh, hắn cuối

cùng cũng hiểu ra tính nghiêm trọng của sự việc

“Lập tức tập hợp quân đội, bây giờ chúng ta phải rút xuống bãi đá” Dương Liên

Đình cũng không ngốc lắm, tuy thích bàn sách lược trên giấy, hắn cũng biết

được khi nước chưa tới đi xuống bãi đá thì sẽ bảo tồn được một phần binh lực

Tuy bây giờ rút thì sẽ gặp quân mai phục, chúng ta cũng sẽ tổn thất không ít,

nhưng nếu không rút bây giờ đợi nước sông dâng lên đến đây thì không có ai có

thể thoát được

Nguyên cả doanh trại đều loạn cả lên, nhanh chóng rời khỏi nơi này trước khi

chiến thuyền phe đối phương tới

“Hạ đại nhân, chúng ta lập tức rời khỏi đây” Hàn Lai Thăng kéo Hạ Thường Dung

chạy qua một bên

Hắn đang phẫn nộ cũng không biết phải làm như thế nào, dù gì thì hắn cũng chưa

trải qua những chiến cục lớn như thế này, rất nhanh thì 10 vạn quân sẽ bị diệt

sạch

“Hàn đại nhân, Dương Liên Đình là kẻ độc tài, hiện hắn đang lo việc quân doanh

không để ý đến chúng ta nếu hắn nhớ lại thì chúng ta sẽ chết chắc” Hàn Lai

Thăng nói nhỏ

Hạ Thường Dung nói “Đại trượng phu chết thì chết, không lẽ chúng ta còn sợ

thằng khốn đó sao”

Hàn Lai Thăng lắc đầu: “Hạ đại nhân dĩ nhiên không sợ hắn, nhưng nếu như bị

hắn gϊếŧ, đến lúc đó bệ hạ sẽ nghe lời của hắn, vì bệ hạ không biết được sự

thật ở đây là gì, nếu hắn đẩy hết trách nhiệm cho mình thì chúng ta sẽ mang

tội lớn?”

“Dù đại nhân không sợ mang tội thì cũng suy nghĩ cho gia đình, không lẽ đại

nhân muốn người nhà ở Kinh Đô phải chết sạch sao, đây là tội chết chu vi cửu

tộc”

Nghe lời nói của Hàn Lai Thăng, Hạ Thường Dung chợt tỉnh ngộ, dù lời nói có

khó nghe nhưng nó lại lạ sự thật, đó không phải là không thể mà chắc chắn xảy

ra

“Đi” 3 người liền đi ra và nhanh chóng biến mất lúc binh loạn

Dương Liên Đinh tự nhiên nhớ ra được, ra lệnh cho một quan quân nói: “Ngươi

lập tức dẫn người gϊếŧ Hạ Thường Dung, Hàn Lai Thăng và giáo uý kia, mang đầu

3 người họ về đây cho ta”