Chương 1.3

Hồi ức của Ôn Uyển bị cắt ngang bởi tiếng nói của Diệp Di Di. Cô ngưng thần nhìn phía cô ấy, nhẹ giọng nói, “Mới vừa xem hot search, nhớ lại một ít chuyện cũ.”

Nhắc tới hot search, Diệp Di Di hăng hái, “Ai lên Hot search ạ?”

Ôn Uyển chớp chớp mắt: “Em đoán?”

Diệp Di Di: “?”

Đang muốn tiếp tục trêu ghẹo, cô nghe người phụ trách gọi bèn quay đầu đáp lại, sau đó đưa điện thoại di động cho Diệp Di Di, “Nỗ lực, mới có thể đi lêи đỉиɦ cao.” Mới có thể tỏa sáng giống như anh, xứng đôi với anh.

Diệp Di Di không biết tâm tư của cô chủ nhỏ, nghe cô nói liền thủ thế cổ vũ, “Cố lên, siêu cấp Uyển của chúng ta vĩnh viễn là lợi hại nhất.”

“Ừm.” Ôn Uyển đáp lại, rồi chậm rãi bước đi, tấm lưng nhỏ bé lại ẩn chứa sức mạnh phi thường.

Diệp Di Di liếc cô, đáy lòng chợt lóe lên nghi hoặc.

Uyển của cô ấy hôm nay làm sao vậy? Là bị ai kí©h thí©ɧ sao?

**

Sau giờ ngọ buổi quay chụp mới kết thúc, Ôn Uyển uyển chuyển từ chối lời mời cơm trưa từ phía nhãn hiệu, sau đó cùng Diệp Di Di tìm quán ăn đơn giản mà ăn nhẹ liền đi công ty.

“Triệu ca.” Gõ nhẹ cửa văn phòng của Triệu Hằng Dương, cô chậm rãi bước vào.

Triệu Hằng Dương mỉm cười: “Lại đây ngồi, buổi sáng quay chụp thuận lợi chứ?”

Ôn Uyển: “Dạ, rất thuận lợi.”

Sau khi ngồi xuống, cô mới nói, “Hôm nay có chuyện tốt gì sao?” Cũng không trách cô đoán như vậy, từ trước đến nay, khi cô quay chụp chưa bao giờ nhận được cuộc gọi của Triệu Hằng Dương. Lần này phá lệ, khẳng định là có nguyên nhân.

Triệu Hằng Dương nghe xong, ức chế không được cười lớn, ngay sau đó đưa cho cô một quyển tư liệu.

Ôn Uyển nhận lấy nhìn kỹ, là bộ điện ảnh “Nghiện” chủ đề tình yêu văn nghệ, trừ bỏ đạo diễn cùng tên của nam chủ mặt khác toàn để trống. Chỉ với hai cái tên, liền đủ để cho cô biết được sự khác thường của Triệu Hằng Dương.

Đạo diễn: Hoắc Tinh Hòe

Nam chủ: Thương Hủ

Lần này là lần thứ ba hai người hợp tác, hai lần trước, phòng bán vé phim nhựa danh tiếng toàn diện nở hoa, Thương Hủ càng là liên tục hai năm gom thu giải thưởng nam chính tốt nhất. Hai bộ điện ảnh kia cô xem qua vô số lần, chúng nó vì thương hủ mà sinh, mà thương hủ giao cho chúng nó linh hồn sinh động cùng với vinh quang vô thượng. Khí tràng anh quá cường, vì thế cho nên nữ chủ luôn bị áp chế. Nhưng mặc dù như vậy, mỗi lần tuyển chọn nhân vật, các công ty vẫn là tranh đoạt vỡ đầu. Vì học tập cũng tốt, tăng lên địa vị trong giới cũng thế, tính như thế nào đều không lỗ.

Chỉ vài tờ giấy, thực mau đọc xong. Cô khép lại đề án, nhìn Triệu Hằng Dương, trong mắt lấp lánh ý cười, “Không hổ là Hoắc Tinh Hòe, tuyển chọn nữ chính mà kịch bản đều không cho đầy đủ.”

Triệu Hằng Dương: “Sợ để lộ bí mật. Mấy năm trước, Hoắc Tinh Hòe chịu không ít khổ. Hiện tại nổi tiếng, hành sự cũng càng ngày càng khắc nghiệt, bất quá cũng có thể hiểu được, có bao nhiêu đôi mắt đang nhìn chằm chằm mà.”

“Em muốn đi sao?”

“Mặc kệ thành công hay không vẫn nên đi thử xem. Không phải có câu nói là, không nghĩ bước lên màn ảnh lớn thì không phải hảo diễn viên sao.”

“Lần đầu, đừng quan tâm vấn đề bên lề, học tập là quan trọng nhất.”

Ôn Uyển đem sự vội vàng của người đại diện xem ở trong mắt, cười nhẹ, “Đi cũng chưa chắc được chọn, anh đừng ôm hy vọng quá lớn.”

Triệu Hằng Dương: “Chỉ cần em chịu đi, anh liền rất cao hứng. Nói nữa, vô luận nhan sắc khí chất hay là kỹ thuật diễn, trong top hoa đán hiện tại không có mấy người là đối thủ của em.

Ôn Uyển: “Anh là người đại diện của em nên thấy em chỗ nào cũng tốt.”

Triệu Hằng Dương bị cô chọc cười: “Nói gì đấy? Trước tiên em soi gương nhìn xem gương mặt này, sau đó đi xem điểm mấy tác phẩm của em xem anh có nói điêu không?”

Nói xong, hắn đem đề tài kéo về quỹ đạo: “Suy nghĩ một chút, quyết định xong thì nói với anh, bất quá em chỉ có thời gian hai ngày để suy nghĩ.”

Không ngờ, Ôn Uyển lại nói: “Em đi.”

6 năm, rốt cuộc cô đã có được cơ hội cùng anh hợp tác, cô sao có thể vứt bỏ không cần? Huống chi hiện tại, chỉ là thử một lần.