🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Bỏ em ra, cầu xin anh".Tống Hiểu Đình dùng hết sức lực cầu xin, vừa khóc vừa giãy giụa, lại không thể thoát được xiềng xích của hắn, vết thương ở bụng mới vừa được khâu lại vỡ ra, máu tươi thấm ra băng gạc trắng bên ngoài.
Cơ thể hai người dán chặt với nhau, càng khơi dậy du͙© vọиɠ mãnh liệt của Tống Duẫn Thành. Ở bên tai của cô khẽ thở dốc: " Tư vị rất tốt a! Em gái ngoan."
Tống Hiểu Đình tuyệt vọng đến mức muốn cắn lưỡi tự vẫn, để kết thúc sự lăng nhục đáng xấu hổ này.
Động tác của Tống Duẫn Thành không có một chút tình cảm, không có màn dạo đầu, trực tiếp tiến vào. Khi thời điểm hắn chiếm được cô, nỗi đau đớn kịch đau thấu tim khiến cô ngạt thở đến toát mồ hôi lạnh, ý thức bắt đầu mê man.
Cả căn phòng tràn ngập tiếng thở hổn hển xen lẫn tiếng rêи ɾỉ đau đớn.
Tống Duẫn Thành ở trên người cô muốn gì cứ lấy, mềm mại chặt chẽ khiến hắn ngây ngất khiến hắn muốn phát điên vì thoải mái.
Ngay giờ phút này, thời gian dài mênh mang vô tận.
Lần thứ ba của Tống Duẫn Thành còn chưa dứt, Tống Hiểu Đình đã ngất đi, trước lúc bất tỉnh, cô muốn nói với Tống Duẫn Thành rằng: "Anh à, nếu như xuống Địa Ngục có thể giải thoát cho anh, em nguyện ý".
- ----------------------------------------------------------
dzy: truyện mới mời các ghệ nhảy hố.
bởi vì một chương khá dài nên tui sẽ cắt ra 2p để edit nha.
p/s: bộ này có 27c