Chương 7.1

Ngày hôm sau, Ngu Niểu đối xử với hắn như thường, không phát hiện điều kỳ lạ hôm qua chút nào, điều này làm trong lòng Lưu Quang vừa hối hận vừa vui mừng. Hắn si ngốc nhìn Ngu Niểu chăm chú, rõ ràng trong đôi mắt có ánh sáng hoàn toàn khác với trước đây.

Đó là ánh mắt nóng rực mà một nam nhân nhìn nữ nhân, nhiệt liệt làm người đỏ mặt, nhưng bởi vì Ngu Niểu sống trên núi từ nhỏ, biết rất ít về phương diện nam nữ, cũng không cảm thấy có gì không đúng.

Bản thân Lưu Quang cũng mù mà mù mờ với chuyện nam nữ, không hiểu tâm trạng mình là gì. Hắn chỉ biết như vậy không tốt, hắn sợ mình sẽ xúc phạm đến Ngu Niểu. Lưu Quang vốn định trước tránh đi Ngu Niểu một đoạn thời gian, nhưng đối thượng đôi mắt thanh triệt thấy đáy của nàng, hắn lại làm không được.

Bây giờ hắn gần như không thể đối diện với Ngu Niểu, sợ nàng liếc một cái đã nhìn ra suy nghĩ của hắn. Lưu Quang tránh né nhưng Ngu Niểu hoàn toàn không biết, chỉ có một mình hắn trong lòng hỗn loạn, càng không buông được Ngu Niểu.

Ban đêm, tia chớp sấm sét ầm ầm, Lưu Quang đột nhiên bật dậy từ trên giường, nhanh chóng chạy tới phòng Ngu Niểu. Bởi vì hắn nhớ Ngu Niểu sợ sét đánh nhất, lần trước nàng bị dọa đến mức trốn vào trong lòng mình. Chỉ cần Lưu Quang nghĩ đến lúc này Ngu Niểu đang sợ hãi rơi lệ, cơ thể run rẩy, hắn lập tức không nhịn được tê rần trong lòng, không quan tâm gì khác trực tiếp chạy đến cửa phòng nàng gõ cửa.

“Niểu Niểu, Niểu Niểu.”

Lưu Quang gõ vội vàng, Ngu Niểu cũng rất nhanh đã chạy ra cửa.

“Lâm đại ca?”

Cửa phòng mở ra, rõ ràng là người vừa mới tắm gội xong chỉ vội vàng khoác thêm quần áo xuất hiện ở trước mặt Lưu Quang. Thậm chí hắn có thể cảm nhận được hơi nước trên người của thiếu nữ trước mặt, dường như cũng làm ướt quần áo hắn.

Mặt Ngu Niểu ửng đỏ vì khí nóng, làm Lưu Quang cũng cảm nhận được độ ấm, gương mặt tuấn tú lập tức đỏ bừng. Lưu Quang đứng ở trước mặt Ngu Niểu gần như chân tay luống cuống, giống như là đứa trẻ làm chuyện có lỗi. Hắn không nghĩ tới Ngu Niểu vừa mới tắm rửa, bản thân quả thực là quá lỗ mãng.

Lưu Quang cúi đầu không dám nhìn thẳng vào đôi mắt Ngu Niểu, hắn cảm thấy dưới tình huống này mình xuất hiện là không đúng lúc, hắn nên kiêng dè. Nhưng Ngu Niểu không hiểu điều này, nàng không cảm thấy mình chỉ mặc áo ngủ xuất hiện trước mặt nam nhân là có gì sai. Ngu Niểu còn chưa lau khô người, áo ngủ hơi mỏng bị thấm ướt chút dán trên da thịt nàng, đường cong lộ ra, lúc ẩn lúc hiện.

Lưu Quang thoáng nhìn qua một cái, cả người lập tức giống như là bị lửa thiêu đốt, tim đập nhanh, miệng khô lưỡi khô vô cùng. Giọt nước trong suốt trên cổ nàng chảy xuống dọc theo làn da trắng nõn non mềm, một đường đi vào cổ áo ngủ.

Lưu Quang không cẩn thận nhìn thấy một cảnh này, hầu kết càng không chịu nổi khống chế nuốt xuống. Tay hắn nắm chặt lại, trên người còn nóng hơn Ngu Niểu vừa mới tắm rửa xong đi ra, người chảy rất nhiều mồ hôi.

Ngu Niểu không nhận ra điều kỳ lạ, nàng thấy Lưu Quang nhìn mình thật lâu mà không nói gì, nghi ngờ nhìn hắn hỏi:

“Lâm đại ca, huynh làm sao vậy? Huynh rất nóng sao?”

Nói xong, Ngu Niểu lập tức đến gần Lưu Quang, rất lo lắng vươn tay về phía hắn.

Nhưng lại làm Lưu Quang sợ hãi, như sợ thú dữ đến gần, hắn hoảng loạn nhanh chóng tránh khỏi.

“Xin lỗi, muội không có chuyện gì thì tốt, huynh đi trước.”

Lưu Quang lắp bắp, hoàn toàn không biết mình đang nói gì, hắn vẫn chưa tỉnh lại từ cú sốc vừa nãy.

Ngu Niểu đứng ở cửa chớp mắt, chỉ cảm thấy vị nghĩa huynh này thật kỳ lạ, nhưng nàng cũng không để chuyện này trong lòng. Lưu Quang đã ở đây một thời gian, lấy hiệu suất của công chúa Ma giới, dĩ nhiên cũng đã tìm đến cửa.

Ngu Niểu là một người phàm không phát hiện ra điều gì, nhưng Lưu Quang lúc này cho dù là cơ thể người phàm, cũng sẽ không giống nàng.

“Ai?”

Lưu Quang cố ý tránh đi Ngu Niểu, dẫn người đến rừng hoa đào vắng vẻ, hắn hét một tiếng vào trong không khí: “Ai? Ra đây!”

Một nữ tử tuyệt sắc kiều diễm hơn hẳn hoa đào 3 phần xuất hiện, đặc biệt là tiên khí đan xen trên người nàng ta, càng làm nàng ta trở nên động lòng người hơn.