Chương 23: Chỉ Đơn Giản Như Vậy?

Tàng Thư Các ở vào chỗ sâu nhất trong Học Viện Hoàng Gia, là một trong những khu vực được học viện trọng điểm bảo hộ.

Khi mà Lạc Thần đi đến trước mặt Tàng Thư Các thì hắn mới hiểu ra vì sao không ai có thể quét tước xong nơi này trong một tháng rồi.

Quá lớn!

Một toà tháp chín tầng cao gần trăm mét, mà đường kính toà tháp vượt quá năm trăm mét.

Một kiến trúc khổng lồ như vậy thì một người không thể quét tước xong trong một tháng cả.

“Xem ra phải làm cu li miễn phí một tháng rồi.”

Cười khổ một tiếng, Lạc Thần cất bước đi vào trong Tàng Thư Các.

Ở khoảng cách Tàng Thư Các còn trăm mét thì hắn bị một tầng trận pháp ngăn cản, nhưng sau đó lệnh bài học viên treo bên hông sáng lên, cho phép hắn thông qua.

Đến tận đây Lạc Thần mới ý thức được tầm quan trọng của lệnh bài.

Tiến vào trong tháp là một hành lang dài mười mấy mét, hai bên sườn là vách tường rắn chắc.

Vách tường dầy chừng một mét, bên ngoài còn có trận pháp bảo hộ, đối với những này Lạc Thần thầm kinh ngạc không thôi.

Ở cửa ra vào hành lang đặt một đồ án hình quyển sách, lúc này có một lão giả đầu bạc, nhưng khuôn mặt trẻ trung đang dựa nghiêng trên một chiếc ghế nằm nhắm mắt giả ngủ bên cạnh.

“Trưởng lão, ta tới làm nhiệm vụ.”

Lạc Thần nói, dâng lệnh bài của mình lên.

Lão giả tiếp nhận lệnh bài nhìn thoáng qua:

“Mới tới?”

“Phải.”

Lạc Thần gật đầu.

“Ta biết ngươi nghĩ gì, có thể cho ngươi một cơ hội.”

Lão giả trả lệnh bài cho Lạc Thần:

“Tầng thứ nhất này, chỉ riêng các loại thư tịch đã có năm vạn sách, cho ngươi thời gian mười ngày sửa sang chúng nó lại một lần, nếu ngươi có thể tìm được bất kỳ một quyền nào ta yêu cầu trong thời gian ba phút, như vậy ta sẽ cho ngươi miễn phí ở chỗ này đọc sách một tháng. Nguyện ý sao?”

Lạc Thần ngẩn ra, có chút không chắc những gì lão giả vừa nói.

“Không muốn? Vậy thì đi thôi!”

Lão giả phất phất tay.

“Không phải, ta nguyện ý, chỉ là không nghĩ tới đơn giản như vậy.”

Lạc Thần vội vàng nói.

Nếu như vậy rời đi hắn sẽ bị khấu trừ gấp đôi điểm cống hiến, như vậy là lỗ lớn rồi.

“Đơn giản sao?”

Lão giả buồn cười liếc nhìn Lạc Thần một cái:

“Chờ ngươi làm được rồi nói sau!”

Trước kia những người tới đây đều nói đơn giản, chỉ là cuối cùng không có một ai có thể hoàn thành.

Muốn hoàn thành yêu cầu của hắn ít nhất phải nhớ kỹ tên cùng vị trí của năm vạn quyển sách, thời gian mười ngày chỉ nhớ kỹ tên sách đã là quá sức, chứ đừng nói cùng lúc nhớ cả hai.

“Có danh sách sao?”

Lạc Thần hỏi.

“Rầm!”

Lão giả từ dưới bàn lấy ra một quyển danh sách dày chừng một mét ném thật mạnh xuống mặt bàn.

Lạc Thần lật danh sách ra xem.

Một lúc sau, hắn đã có hiểu biết đôi chút về phân loại sách ở tầng thứ nhất này.

Tổng cộng sách được chia làm bốn loại: Công pháp, võ kỹ, phù văn, tạp đồ, phân biệt đặt ở bốn khu vực.

Buông danh sách xuống, Lạc Thần bắt đầu hành động.

Ngày đầu tiên, hắn sao chép toàn bộ tên sách trong quyển danh sách này một lần, sau đó đánh số thứ tự.

Ngày hôm sau, hắn dọn toàn bộ sách trên kệ xuống, đặt ở trên mặt đất.

Ngày thứ ba, ngày thứ tư, hắn lại đem toàn bộ sách từng quyển bỏ lại lên kệ.

Toàn bộ quá trình, lão giả kia yên lặng nhìn hắn lăn lộn, không nói một lời.

Nhưng đến ngày thứ năm lão giả ngồi không yên rồi, bởi vì hắn phát hiện Lạc Thần đã không làm việc, mà ôm một quyển sách xem say sưa.

“Ngươi gọi Lạc Thần đúng không."

Lão giả đi qua:

“Việc còn không làm xong đã đọc sách, ta muốn thu phí điểm cống hiến.”

“Trưởng lão, ngài dặn dò này nọ ta đã làm xong rồi.”

Lạc Thần đứng lên.

Lúc này trong lòng hắn có chút hưng phấn, quyển sách vừa rồi đã giúp hắn hiểu biết đôi chút về những tri thức ở trong đầu, quả nhiên đến đây làm nhiệm vụ là quyết định quá sáng suốt.

“Xong rồi?”

Lão giả kinh ngạc nhìn Lạc Thần:

“Ý của ngươi là ngươi có thể đạt được yêu cầu của ta?”

“Phải.”

Lạc Thần gật gật đầu.

“Vậy được rồi, đi mang trung phẩm tứ tinh võ kỹ 《 Đạp Không Bộ 》 tới đây, ngươi chỉ có ba phút.”

Lão giả nói.

Lạc Thần hơi mỉm cười, xoay người rời đi.

Đồng thời trong đầu bắt đầu nhớ lại:

“Võ kỹ, phân loại thân pháp, số thứ tự mười lăm, đặt ở khu vực mười lăm.”

Vừa nhớ lại thì hắn đã chạy tới trước kệ sách tương ứng, tìm được《 Đạp Không Bộ 》 giao cho lão giả, trước sau không đến một phút đồng hồ.

Lão giả nhìn quyển sách trước mặt, khϊếp sợ nhìn Lạc Thần một cái, lại nói:

“Hạ phẩm nhất tinh công pháp 《 Dẫn Lực Quyết 》.”

“Công pháp, số thứ tự bốn, khu vực thứ tư, hàng thứ hai, kệ thứ hai.”

Dễ như trở bàn tay tìm được quyển sách, thời gian vẫn không tới một phút đồng hồ.

Vẻ mắt khϊếp trong mắt lão giả đã đổi thành không thể tưởng tượng, lại nói:

“《 luyện đan thuật nhập môn 》”

“Khu vực phù văn, phân loại luyện đan, khu vực thứ chín.”

Bởi vì luyện đan, luyện khí, trận pháp, phù văn đều phải dùng đến phù văn, cho nên những thứ này đều được phân loại phù văn.

Ba mươi giây sau, quyển sách xuất hiện ở trước mặt lão giả.

“Lại đi tìm……”

Năm phút đồng hồ sau, lão giả ngừng lại, khó có thể tin nhìn Lạc Thần.

Một thời gian ngắn hắn đã đọc tên mười mấy quyển sách, nhưng không có một quyển sách nào mà Lạc Thần phải mất quá một phút đồng hồ để tìm.

“Nói cho ta biết ngươi làm như thế nào, mau nói cho ta biết, mau nói cho ta biết.”

Phục hồi tinh thần, lão giả vô cùng kích động bắt tay Lạc Thần, hai mắt tỏa sáng.

Trong Tàng Thư Các có quá nhiều sách, cho tới nay muốn tìm sách theo yêu cầu vẫn là một nan đề khó giải.

Hắn đã suy nghĩ rất lâu vẫn không nghĩ được biện pháp nào hiểu quả, bây giờ Lạc Thần xuất hiện để cho hắn có thể biến hy vọng thành hiện thực, sao hắn có thể không kích động.

“Trưởng lão, ngài đừng kích động.”

Lạc Thần cười nói:

“Chuyện này đối với ta mà nói cũng không khó.”

Đương nhiên không khó, ở địa cầu có rất nhiều loại phương pháp để sửa sang sách vở, hắn chỉ lựa một loại đơn giản trong đó mà thôi.

“Mau nói cho ta biết, rốt cuộc là biện pháp gì?”

Lão giả vẫn còn rất kích động.

“Vậy những điều kiện ngài nói trước đó?”

Lạc Thần hỏi.

“Chỉ cần ngươi nói cho ta biết biện pháp này, Tàng Thư Các tầng thứ nhất sẽ cho ngươi xem miễn phí vô thời hạn, hơn nữa bất cứ lúc nào ngươi đến xem sách đều được ưu tiên.”

Lão giả nói ra một chuỗi điều kiện dài.

Thật sự là phương pháp này quá trọng yếu.

“Vậy tầng ở trên thì sao?”

Lạc Thần chỉ Tàng Thư Các tầng trên. Mục tiêu của hắn không chỉ là tầng thứ nhất.

“Tiểu tử ngươi đừng quá tham, tầng thứ hai cần trung cấp đệ tử mới có thể đi lên, nếu ta phá hỏng rồi quy củ về sau sẽ khó phục chúng.”

Lão giả đã bình tĩnh lại.

“Vậy nếu ta trở thành trung cấp đệ tử thì sao?”

Lạc Thần hỏi tiếp nói.

“Chờ ngươi trở thành trung cấp đệ tử, tầng thứ hai cho ngươi xem miễn phí một tháng, được rồi chứ!”

Lão giả tức giận nói.

“Thành giao.”