Edit & Beta: Tiểu Vu"Ăn cơm xong các cậu có muốn đi khu giải trí chơi không?" Guy vừa ăn vừa hưng phấn đề nghị.
I thiếu hứng thú đáp: "Đều là người quen, không thú vị."
Guy mãn nhãn hâm mộ: "Nếu tôi lêu lổng giống cậu thì đã sớm bị tổ phụ tôi đánh chết."
I câu môi cười rộ lên: "Tôi không phải lêu lổng, chỉ là đi làm việc nhân tiện giải trí mà thôi."
"Tôi tin cậu mới lạ!" Guy cho hắn một cái trợn trắng mắt.
Sino nhìn lướt qua thấy trạng thái của Cố Vũ rõ ràng không đúng, ngày thường khi nhìn đến đồ ăn, đôi mắt đen của cậu luôn sáng lấp lánh, ăn cơm rất nghiêm túc như đang làm một việc rất quan trọng.
Nhưng hiện tại, cậu đã vô thức ăn vài miếng cơm trắng.
"Ta còn có việc, ăn cơm xong trực tiếp trở về." Sino nói.
Kevin uống ngụm bia, dựa lưng vào ghế nhàn tản nói: "Tôi cũng không đi, tôi phải về nghỉ ngơi một chút vừa xuống tinh hạm đã trực tiếp tới đây, nếu tôi lại không về nhà phụ thân tôi chỉ sợ muốn đích thân tới tìm tôi."
Guy khó chịu: "Nè, các cậu cũng quá chán đi chứ."
Kevin liếc hắn một cái, chậm rì rì nói: "Giống cái nhân tạo của cậu là vừa mới mua, cậu ta không thỏa mãn được cậu?"
Guy hắc hắc cười rộ lên: "Tôi không phải muốn nhân cơ hội này hiểu rõ giống cái nhân tạo một chút sao? Sau khi trở về có thể cùng Hi ở chung càng vui sướиɠ."
Hắn nhìn về phía Sino: "Cậu mới kết hôn, có thể có chuyện gì? Cậu đi với tôi đi, cậu không hiểu nhiều về giống cái nhân tạo, chúng ta cùng nhau nghiên cứu?"
Sino nhàn nhạt nói: "Không có hứng thú."
Kevin đem bia uống hết: "Tôi đi trước......" Đang nói, giọng hắn chợt dừng, trên tay truyền đến cảm giác chấn động, là cuộc gọi đến.
Tay phải hắn phất qua cổ tay trái, ngón tay chạm vào khuyên tai màu đen giống như có mạch cảm ứng bên tai trái.
Hắn nhíu mày càng chặt, qua một lát mở miệng: "Toàn lực chữa trị, tôi sẽ xin cảnh sát thành Diệu Huy giúp đỡ phá án, bảo hộ hiện trường, toàn bộ nhân viên liên quan không được rời khỏi."
Sau khi hắn cắt đứt truyền tin, Guy nhanh chóng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Kevin đứng dậy: "Thư kí của tôi ở câu lạc bộ Sa Tuyền bị đâm trọng thương, có thể nguy hiểm tới tính mạng, vụ án tựa hồ không đơn giản, tôi đi trước xử lý."
Guy kinh ngạc: "Duff? Thân thủ của hắn không yếu, tại sao hắn không trở về cùng cậu?"
Kevin: "Hắn nói Sa Tuyền rất có ý tứ, ở lại nghỉ phép," hắn dừng một chút, mặt vô biểu tình nói, "Nghỉ phép đến độ nhanh mất mạng, phốc, thật đúng là mắc cười."
Guy rụt rụt cổ, hắn không cảm thấy buồn cười chỉ cảm thấy lạnh căm căm.
Sino nói: "Cần hỗ trợ nói một tiếng."
Kevin gật gật đầu, nhanh chóng rời đi.
Guy tò mò không thôi: "Không biết người nào có thể làm Duff bị thương nặng như vậy."
I: "Kevin tự mình xử lý, rất nhanh sẽ có kết quả."
Mấy người nói vài câu nhàn thoại, từng người về nhà.
Cố Vũ ngồi trên xe, tay đặt ở đầu gối khẩn trương nhéo ngón tay, cậu rũ đầu, chờ Sino dò hỏi.
Nhưng đợi hồi lâu, Sino cũng không nói gì.
Cậu nghiêng đầu lặng lẽ xem xét mắt Sino, sườn mặt của Sino góc cạnh rõ ràng, mũi thẳng, đặc biệt anh tuấn thoạt nhìn rất nghiêm khắc, nhưng cậu biết tính tình Sino rất tốt.
Sắc mặt Sino như thường, phảng phất giống như chưa phát sinh chuyện gì.
Cậu xem xét hai mắt, trong lòng càng thêm bất an, phản ứng này quá không thích hợp!
Sino liếc mắt quan sát Cố Vũ, thấy bộ dáng Cố Vũ như con thỏ cảnh giác đánh giá hắn, lại lần nữa suy đoán thân phận của Cố Vũ.
Hắn nghĩ nghĩ, gửi tin tức cho vòng tròn lớn mệnh lệnh điều tra theo dõi ở biệt thự, sau đó tự hỏi các loại khả năng.
Sau khi tới biệt thự, cổ tay hắn chấn động một chút, là vòng tròn lớn gửi video theo dõi đến.
Hắn không trực tiếp mở ra, ngồi vào sô pha ở phòng khách vẫy vẫy tay với Cố Vũ: "Lại đây."
Tâm Cố Vũ đột nhiên nhấc lên, nghĩ thầm, rốt cuộc tới.
Sino ở trên xe không có hỏi, đại khái là đang tự hỏi.
Cậu đi đến trước mặt Sino, nỗ lực làm chính mình thoạt nhìn thật bình tĩnh, cực lực suy tư muốn dùng thủ thế giải thích như thế nào, cậu thật sự không có giả mạo giống cái nhân tạo cũng không phải cố ý để bị nhận sai.
Sino hạ mi, tuy rằng thiếu niên cực lực khắc chế nhưng khẩn trương rất rõ ràng, thân thể căng chặt cùng với tầm mắt hoảng loạn đều bại lộ tâm tư của cậu.
Hắn giữ chặt tay Cố Vũ, nhìn cậu nói: "Làm nũng với ta."
Cố Vũ ngẩn ngơ, sửng sốt một lát mới phản ứng được, Sino đang hạ mệnh lệnh với cậu!
Trong đầu cậu hiện lên bộ dáng Hi làm nũng, sắc mặt thoáng chốc đỏ, tay dùng sức muốn tránh thoát lại bị Sino nắm chặt không buông tay.
Cậu cắn cắn môi, đôi mắt đen nhánh nhìn Sino, lắc đầu.
Trong mắt cậu mang theo dày đặc nghi hoặc, Sino biết cậu không phải Kevin đưa, vì sao còn muốn ra lệnh thử cậu?
Chẳng lẽ Sino cho rằng cậu là giống cái nhân tạo nơi khác tới? Cũng không đúng, hành động của Sino mấy ngày nay rõ ràng là tìm hiểu thân phận giống cái nhân tạo khác.
Tầm mắt Sino từ gương mặt đỏ ửng của cậu rơi xuống đôi môi mang theo nhàn nhạt dấu răng, phút chốc hắn buông ra tay, giấu đi dao động trong lòng, đối diện với cậu: "Cậu không phải giống cái nhân tạo."
Hắn nói không phải câu hỏi, mà là câu khẳng định.
Cố Vũ gật đầu, khẩn trương nhìn hắn.
Khóe miệng Sino hơi cong, rất tốt, không có gạt hắn. Bàn tay hắn nắm chặt, độ ấm trong mắt nháy mắt lên cao, nỗ lực đè xuống kích động: "Vậy cậu là gì?"
Cố Vũ chớp chớp mắt, suy tư nửa ngày, lắc lắc đầu.
Cậu không rõ ràng lắm cách phân loại giới tính nơi này thế nào, theo lý thuyết, cậu hẳn là giống đực nhưng giống đực cậu gặp được đều phá lệ cao lớn, cậu hoàn toàn không phù hợp.
Hơn nữa, cậu bị ngộ nhận là giống cái nhân tạo khẳng định là bởi vì cậu rất giống giống cái, nhưng cậu là nam nhân cũng không có khả năng là giống cái.
Cậu lại nghĩ đến Mai Lâm, nơi này còn có thú giống cái cũng không biết còn có phân loại khác hay không, có lẽ cậu thuộc về phân loại còn lại.
Sino kinh ngạc: "Không biết?"
Cố Vũ gật đầu.
Sino suy tư một lát: "Vì đã quên?"
Cố Vũ do dự, 003 đã nhắc nhở thân phận của cậu rất đặc biệt, tốt nhất không cần bại lộ.
Nghĩ đến đây, cậu lại nhịn không được nghi hoặc, cậu ở thế giới này rốt cuộc là thân phận gì? Tại sao lại đặc biệt?
Nếu hiện tại cậu gật đầu, ngụy trang mất trí nhớ dấu diếm thân phận có phải càng có lợi hơn hay không?
Nhưng cậu không muốn lừa Sino, Sino có ân với cậu, nếu không có Sino nói không chừng hiện tại cậu đã đói chết trong phòng chứa đồ hoặc là đã lưu lạc đầu đường.
Cậu mím môi, lắc đầu.
Sino càng khó hiểu, không có mất trí nhớ lại không biết giới tính của mình, cái này cũng quá kỳ quái.
Hắn nghĩ nghĩ, đứng dậy vỗ nhẹ Cố Vũ bả vai: "Cậu đừng khẩn trương, về phòng nghỉ ngơi một lát, có yêu cầu gì nói cho ta."
Cố Vũ kinh ngạc nhìn hắn, vốn tưởng rằng cho dù Sino không truy cứu, ít nhất cũng sẽ đem cậu đuổi đi, không nghĩ tới Sino cư nhiên tốt như vậy.
Cậu cảm động cực kỳ, mắt đen hiện lên hơi nước, sau khi viện trưởng gia gia qua đời, cậu không còn gặp được người tốt như vậy với cậu.
Con ngươi màu đen chứa nước mắt trong suốt, có vẻ càng sáng phảng phất lóe tinh quang.
Sino xem đến hô hấp cứng lại, lại nhịn không được đau lòng, tại sao đột nhiên lại khóc?
Cố Vũ ngượng ngùng quay đầu đi, nhanh chóng chớp chớp mắt đem hơi nước chớp tán, sau khi thu thập tâm tình, quay đầu cười cười với Sino, giơ tay làm tư thế cảm ơn.
Sino nhìn không hiểu nhưng từ vẻ mặt của cậu minh bạch đại khái ý tứ, môi vừa động, muốn hỏi cậu tại sao không nói, nghĩ nghĩ lại không hỏi.
Hắn cười nói: "Không cần cảm tạ, cậu đi nghỉ ngơi trước đi."
Cố Vũ trở về phòng cho khách, Sino ngồi ở phòng khách xem video theo dõi.
Theo dõi biểu hiện, Cố Vũ và bốn gã giống cái nhân tạo bị đưa đến biệt thự cùng nhau, sau khi vòng tròn lớn nhận được hàng dựa theo chỉ thị của hắn, trực tiếp cất vào phòng chứa đồ.
Cố Vũ ở phòng chứa đồ hôn mê một đoạn thời gian rất dài, sau khi tỉnh lại tựa hồ rất giật mình, trong lúc vô ý đánh thức một giống cái nhân tạo còn bị hoảng sợ.
Sino nhìn thiếu niên, trong mắt hiện lên một tia ý cười.
Lại lúc sau, thiếu niên đã bị hắn lôi đi.
Lúc ấy hắn lôi kéo thiếu niên không phát hiện, hiện tại xem theo dõi, mới phát hiện thiếu niên lúc ấy là thập phần kinh ngạc.
Vậy xem ra, tiểu bạn lữ của hắn tựa hồ cũng không biết tại sao lại tới nhà hắn.
Hắn nghĩ nghĩ, kiểm tra quá trình vận chuyển giống cái nhân tạo sau đó lấy theo dõi toàn bộ hành trình.
Đang chờ hồi đáp, thiết bị đầu cuối của hắn vang lên, sau khi chuyển được Kevin xuất hiện ở trên màn sáng biểu tình hiếm thấy nghiêm túc.
Kevin cau mày chỉ vào chỗ đặt bốn giống cái nhân tạo phía sau: "Sino, cậu có gì muốn nói?"
Sino cũng không ngoài ý muốn, Kevin chỉ cần về nhà sẽ biết hắn nói dối, hắn chỉ không muốn làm càng nhiều người biết thân phận Cố Vũ không thích hợp.
Hắn nói: "Xin lỗi, ta cho rằng chuyện này càng ít người biết càng tốt."
Kevin nhìn chằm chằm hắn: "Sino, tôi biết cậu suy nghĩ cái gì, cậu cảm thấy cậu ta có khả năng là giống cái tự nhiên đúng không? Nhưng cậu ta không phải!"
Đôi mắt Sino híp lại: "Phải không?"
Kevin nghiêm túc nói: "Đúng, chuyện của Duff đã điều tra rõ ràng, hắn là ở trên giường của câu lạc bộ bị bạn giường đâm bị thương, bạn giường kia là giả —— biến tính giống cái ngụy trang."
Sino nhíu mày: "Biến tính giống cái?"
Kevin gật đầu: "Đúng vậy, khi giống đực vị thành niên liên tục tiêm vào tin tức tố tuyến thể của giống cái và thuốc ức chế tin tức tố tuyến thể giống đực phát dục, mạnh mẽ làm giống đực biến thành bộ dáng của giống cái, loại giống đực này, trong vụ án này được xưng là biến tính giống cái."
"Vụ án đã được tổ đặc biệt thành Diệu Huy tiếp quản, đây không phải sự kiện bình thường, liên lụy rất lớn, đề cập đến nhiều vụ án vị thành niên mất tích hơn nữa là vượt tinh tế."
Hắn dừng một chút: "Giống cái nhân tạo ở các xã hội thượng lưu hành tinh lớn rất được hoan nghênh nhưng giá bán sang quý, chế tạo biến tính giống cái rẻ hơn rất nhiều, bọn họ có thể căn cứ thái độ nhân loại làm ra đáp lại khác nhau, càng làm cho khách hàng thích."
"Trước đó, bọn họ đều bị khách hàng cho rằng là giống cái nhân tạo loại mới, Sa Tuyền là khu biên cảnh, người đến người đi nhiều, khách hàng ở lại thời gian rất ngắn nên không có ai hoài nghi thân phận của bọn họ."
Hắn nhìn về phía Sino: "Tôi hoài nghi, bạn lữ giống cái nhân tạo của cậu là biến tính giống cái. Tôi biết tác dụng phụ của việc ức chế tin tức tố phát dục đối với mỗi giống đực khác nhau, cậu ta không nói được rất có thể là do tác dụng phụ của việc ức chế tin tức tố."
Cằm Sino căng chặt, trong đầu hiện lên bộ dáng Cố Vũ vừa cười với hắn trước đây không lâu, thật đau lòng.
Hắn nhăn nhăn mày, hắn cư nhiên đối với một cái giống đực sinh ra cảm xúc đau lòng.
Nhưng nghĩ đến Cố Vũ trừ bỏ đau lòng và thương tiếc, hắn sinh không ra cảm xúc khác.
Kevin đánh giá biểu tình của Sino, thần sắc thận trọng: "Tôi đề nghị cậu đem cậu ta giao cho cảnh sát phối hợp điều tra, cậu đem cậu ta đặt ở bên người quá nguy hiểm."
"Cảnh sát đang tiến hành kiểm tra giống cái nhân tạo, bọn họ lo lắng biến tính giống cái ngụy trang thành giống cái nhân tạo ẩn núp ở bên người những nhân vật quan trọng uy hϊếp an toàn của bọn họ."
"Không được," Sino trực tiếp cự tuyệt, "Kevin, chuyện này phải giữ bí mật, ta tin tưởng phán đoán của ta, cậu ấy không có lực công kích."
Kevin kinh ngạc: "Cậu bị cậu ta mê hoặc tâm hồn? Cậu ta là biến tính giống cái! Bây giờ mới mấy ngày, cậu đã tin tưởng cậu ta như vậy, cái này kêu là không có lực công kích?"
"Không phải chỉ có sức chiến đấu mới tính là lực công kích, đối với vua chiến đấu như cậu, mỹ nhân kế hiển nhiên dùng càng tốt."
Sino hừ nhẹ: "Cậu ấy không dùng mỹ nhân kế."
Kevin: "Tại sao tôi lại cảm thấy cậu giống như đang tiếc nuối?"
Hắn đập xuống mặt bàn thật mạnh, trừng mắt nhìn Sino: "Cậu nghiêm túc một chút, chuyện này rất nghiêm trọng chẳng lẽ cậu cũng muốn ở trên giường bị đâm bị thương?"
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄3 ̄)づ╭?~
Sino: Đến đây, sử dụng mỹ nhân kế với ta.