- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Tinh Tế Vật Chủng Hi Hữu
- Chương 10: Ngượng ngùng
Tinh Tế Vật Chủng Hi Hữu
Chương 10: Ngượng ngùng
Edit & Beta: Tiểu Vu
Cố Vũ chạm phải tầm mắt của Sino, sắc mặt càng hồng.
Tay trái của hai người mười ngón đan xen, cậu vì đặt khăn lông nên phải đối mặt với Sino.
Lúc này cả người ngồi quỳ ở giữa cánh tay và tay trái của Sino, thoạt nhìn giống như bị Sino ôm.
Cậu chỉ chỉ đôi mắt của Sino, tay phải giơ lên bên cạnh đôi mắt, bốn ngón khép lại sau đó ngón tay cái và bàn tay dựa sát vào nhau.
Khi đầu ngón tay kề sát lẫn nhau, mắt phải của cậu đồng thời nhắm lại ý bảo Sino nhắm mắt nghỉ ngơi.
Làm xong động tác, cậu buông tay mở mắt phải chờ mong nhìn Sino.
Sino bị một đòn ngay tim, tại sao lại đáng yêu như vậy?! Suy nghĩ bị Cố Vũ đánh tan thoáng chốc giống như thủy triều vọt tới, thậm chí so với lúc trước càng thêm mãnh liệt.
Giống cái nhân tạo này nhất định là cố ý!
Hắn không nhắm mắt, tầm mắt nhìn chằm chằm Cố Vũ càng thêm nóng rực, suy nghĩ lại lần nữa giãy giụa lên.
Chiếm hữu cậu ấy! Cậu ấy là giống cái nhân tạo! Chiếm hữu cậu ấy......Tuần boàn vô hạn trong đầu hắn.
Tim Cố Vũ đột nhiên đập nhanh hơn, ánh mắt của Sino làm cậu cảm thấy vừa nguy hiểm vừa không được tự nhiên, cậu thoáng dời đi tầm mắt lại nghĩ có khi nào Sino nhìn không hiểu hay không.
Cậu cắn cắn môi, lại lần nữa nhìn về phía Sino giơ bàn tay ra che hờ trên mắt của anh ta.
Làm như vậy chắc là có thể hiểu đi?
Bàn tay mềm mại trắng nõn gần ngay trước mắt, mùi hương nhàn nhạt từ trên tay truyền đến, mắt Sino híp lại, đây là mùi hương cùng loại sữa tắm với hắn.
Toàn bộ biệt thự này, tất cả sữa tắm chuẩn bị cho mỗi phòng đều cùng một loại.
Hắn rất nhanh hiểu được, khó trách giống cái nhân tạo thay quần áo tốn thời gian lâu như vậy thì ra là đi tắm.
Giống cái nhân tạo còn muốn sạch sẽ, lúc trước từ phía sau ôm cậu ta lực chú ý đều ở mùi hương của tuyến thể nên không có chú ý tới mùi sữa tắm.
Sino chuyển suy nghĩ tới trên vấn đề tắm rửa, cảm xúc nào đó liền càng thêm không khống chế được.
Cố Vũ đợi ước chừng năm giây, chuẩn bị xem Sino có nhắm mắt hay không, định dời tay đi, mới di chuyển ra bên ngoài một chút đã bị Sino bắt được.
Bàn tay của Sino so với cậu lớn hơn một vòng, cơ hồ đem tay cậu hoàn toàn bao bọc, lòng bàn tay cực nóng truyền tới trên tay cậu, trái tim cậu đột nhiên run lên.
Cậu dùng sức rút tay nhưng không thành công, tay bị Sino bắt lấy di chuyển thấp xuống, tầm mắt cậu và Sino đυ.ng nhau, cậu lại vội vàng dời đi.
Ánh mắt của Sino làm cậu vừa khẩn trương vừa hoảng loạn, cậu đối diện Sino một giây cũng không kiên trì được.
Sino bắt lấy tay của Cố Vũ một đường kéo xuống, khi kéo đến bụng thì đột nhiên dừng lại, đột nhiên buông tay ra, trầm giọng nói: "Xoay người."
Cố Vũ vội vàng đem tay lấy về, khó hiểu nhìn về phía Sino.
Sino hung hăng trừng cậu liếc mắt một cái, cảnh cáo nói: "Mặc kệ phát sinh cái gì đều không được lưu trữ, toàn bộ đều quên hết! Xoay người."
Chú ý tới tầm mắt của Cố Vũ dừng lại trên trán hắn, hắn cầm khăn lông xuống, tùy tay ném tới tủ đầu giường: "Ta không bệnh." Hắn ngồi dậy nói, cong lên một chân, tay đi xuống.
Cố Vũ trừng mắt xem tay hắn biến mất dưới áo ngủ, trong giây lát mới ý thức được bộ dáng lúc trước của Sino rõ ràng là đang lâm vào tìиɧ ɖu͙©.
Nháy mắt, mặt cậu đỏ sắp bốc khói.
Cậu vội vàng xoay người, theo bản năng muốn rời đi tay trái bị dùng sức nắm, cậu mới lấy lại tinh thần, cậu và Sino còn đang bị giám sát.
Cậu ngơ ngác đưa lưng về phía Sino.
Trong phòng không có ai nói chuyện, âm thanh quần áo cùng với tiếng thở dốc thô nặng càng thêm rõ ràng, kí©h thí©ɧ thần kinh của Cố Vũ, cậu chỉ cảm thấy lòng bàn tay trái bị nắm đến càng ngày càng chặt chảy đầy mồ hôi.
Đột nhiên, phía sau lưng bị chân của Sino cọ xát một chút, thân thể cậu cứng đờ, trái tim thình thịch thình thịch thình thịch nhảy không ngừng đến cậu đều có thể nghe được.
Không khí trong phòng càng ngày càng nóng bức, trong lòng Cố Vũ vừa gấp vừa sợ, thân thể cậu dần dần bắt đầu khô nóng, cậu biết rõ kế tiếp thân thể cậu sẽ phát sinh biến hóa gì.
Cậu đối với loại phản ứng này không xa lạ nhưng cũng không quen thuộc, tuy rằng cậu đã 21 tuổi nhưng hành vi tự giải quyết thật sự rất ít.
Phần lớn tâm tư của cậu đều ở học tập và làm công, từ khi biết tính hướng về sau càng không dám đi nghĩ những việc này. Chỉ là ngẫu nhiên ở buổi sáng mới có thể mạc danh có chút phản ứng.
Miệng cậu khẽ nhếch, nhẹ nhàng thở ra, muốn làm chính mình bình tĩnh trở lại.
Nhưng quá khó khăn, tiếng thở dốc phía sau phảng phất làm cho cả căn phòng đều tản ra hơi thở hormone dày đặc mà chủ nhân của âm thanh này là Sino -- người hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ nam nhân ưu tú của cậu.
Cậu không dám cử động một chút, trán toát ra một tầng mồ hôi tinh mịn, cậu cũng không dám duỗi tay lau sợ làm cho Sino chú ý.
Sino hơi ngửa đầu, không để cho Cố Vũ xuất hiện trong tầm nhìn của hắn, đột nhiên, mùi hương nhàn nhạt của tuyến thể giống cái truyền đến, đôi mắt hắn híp lại nhìn về phía Cố Vũ.
Cố Vũ đưa lưng về phía thân thể hắn, hắn có thể nhìn đến sườn mặt đỏ ửng của Cố Vũ, khuôn mặt nhỏ căng chặt, thân thể cũng căng chặt, bộ dáng thon gầy lại nhỏ xinh thoạt nhìn mạc danh có chút đáng thương.
Tầm mắt hắn rơi xuống gáy của Cố Vũ, giữa tóc và áo thun chỉ lộ làn da ra một chút, thị lực của hắn cực tốt, rõ ràng nhìn thấy trên làn da trắng nõn có một tầng mồ hôi mỏng.
Động tác của hắn không ngừng, thân thể thoáng chồm về trước tới gần gáy Cố Vũ nhẹ nhàng ngửi, mùi hương tuyến thể từ trước mặt truyền đến, hắn kêu lên một tiếng, tiết ra.
Cố Vũ bị tiếng rên bên tai làm hoảng sợ, thân thể nghiêng về phía trước đôi mắt trợn tròn quay đầu, không biết Sino khi nào cách cậu gần như vậy.
Thần sắc Sino phức tạp nhìn cậu chằm chằm, thần sắc có thoả mãn cũng có ảo não.
Cảm giác phóng thích thật tốt nhưng đột phá thời gian kéo dài nhanh nhất trong nhiều năm qua lại làm hắn nhịn không được buồn bực.
Đều là bởi vì mùi hương của tuyến thể giống cái, không liên quan tới cơ thể của hắn!
Nghĩ như vậy, hắn nhíu nhíu mày: "Quay đầu."
Cố Vũ ngửi được hương vị trong không khí, ý thức được tiếng rên lúc nãy đại biểu hàm nghĩa gì, vội vàng quay đầu đi.
Sino rút khăn giấy lau sạch sẽ, thuận tiện cầm khăn lông lau tay, sau khi sửa sang tốt, hắn chạm nhẹ gáy Cố Vũ: "Mùi hương tuyến thể của các cậu điều tiết như thế nào?"
Thân thể Cố Vũ lúc này đang ở thời điểm mẫn cảm nhất, không hề đoán trước đã bị chạm vào cổ, cả kinh trốn về phía trước.
Tay trái của Sino dùng sức, tay phải ôm lấy eo cậu mới không làm cậu bổ nhào vào trên giường.
"Mới vậy đã giật mình?" Sino thấy bộ dạng hoảng loạn của cậu, mạc danh có chút đau lòng, ngược lại nghĩ đến thân phận của đối phương lại có chút nghi hoặc.
Giống cái nhân tạo cũng bị giật mình?
Cố Vũ cắn môi, không có quay đầu lại, trở tay cằm cánh tay phải của Sino ý bảo hắn buông ra.
Sino thần thanh khí sảng ý nghĩ rõ ràng càng thêm cảm thấy không đúng, giống cái nhân tạo thuộc về sản phẩm giải trí bộ phận nhỏ tác dụng là làm bạn hằng ngày, đại bộ phận tác dụng là ở trên giường.
Đồng thời thỏa mãn tâm lý và "du͙© vọиɠ" sinh lý của giống đực hình người.
Đây cũng là công tác nhiệm vụ của giống cái nhân tạo, mặc kệ tính cách giả thiết của giống cái nhân tạo là gì, thái độ đối đãi với người sở hữu là thống nhất.
Phục tùng, lấy lòng, thân cận.
Hắn nhìn chằm chằm tay đang vỗ cánh tay hắn, ý này rõ ràng là không muốn cùng hắn quá mức thân cận, hồi tưởng lại tình cảnh lúc trước, đây còn không phải là lần đầu tiên!
Cố Vũ nhíu nhíu mày, môi cắn càng chặt, tuy rằng không nói được nhưng theo bản năng cảm thấy làm như vậy mới không phát ra âm thanh.
Cậu lại lần nữa vỗ vỗ cánh tay Sino, chờ mong Sino có thể lấy ra, dưới loại tình huống này cậu không muốn quay đầu lại dùng biểu tình để nói.
Sino giấu đi nghi hoặc trong mắt, buông tay ra, hắn thu hồi tay rất tùy ý, không phải thoáng dùng sức bỏ ra mà là rủ xuống sau đó lại rút trở về.
"A......" Cố Vũ kêu rên khom lưng, thân thể rốt cuộc chịu không được cuộn tròn lại, nhưng bởi vì tư thế ngồi quỳ, cuộn tròn thật sự không thoải mái.
Sino ngẩn người, xúc cảm vừa mới qua lúc nãy hơn nữa phản ứng của Cố Vũ làm hắn minh bạch, đây không phải ảo giác giống cái nhân tạo này có phản ứng sinh lý.
Có phản ứng là bình thường, người sở hữu và giống cái nhân tạo lên giường, nếu giống cái nhân tạo một chút phản ứng cũng không có, lạnh như băng giống người gỗ, giống cái nhân tạo cũng sẽ không được hoan nghênh nhiều như vậy.
Đúng! Hắn nhìn chằm chằm Cố Vũ, hắn không có chạm vào cậu, hắn chỉ tự mình giải quyết mà thôi.
Chẳng lẽ chương trình phát sinh hỗn loạn, sau khi cảm ứng được hắn có phản ứng, giống cái nhân tạo tự khởi động chương trình phản ứng tương tự?
Ánh mắt Sino phức tạp, giải thích như vậy xác thật cũng có thể nhưng phản ứng của giống cái nhân tạo này không đúng, cho dù khởi động chương trình phản ứng cũng nên cùng người sở hữu thân cận mà không phải chỉ ôm eo đều cự tuyệt.
Giống cái nhân tạo nhà hắn tuyệt đối không thích hợp.
Hắn bắt đầu trầm tư, vấn đề ở chỗ nào?
Cố Vũ khó chịu cong eo, thật sự chịu không nổi, giật giật chân chuyển ngồi quỳ sang ngồi, co hai chân vào người, cằm đặt trên đầu gối, tay phải ôm chân, trầm mặc thở phì phò.
Bình tĩnh trở lại, bình tĩnh trở lại nhanh lên.
Sino cho rằng cậu là người máy mới có thể ở trước mặt cậu giải quyết, cho dù như vậy cũng không quên cảnh cáo cậu làm cậu quên đi.
Cậu biết rõ cậu là người, Sino cũng là người, vô luận như thế nào, cậu đều ngượng ngùng ngay mặt Sino giải quyết chỉ có thể cưỡng chế làm chính mình bình tĩnh.
Cũng may Sino không có lại chế tạo động tĩnh làm cậu khô nóng, an tĩnh ngồi trong chốc lát, cậu có thể bình tĩnh trở lại.
Sino vẫn luôn quan sát Cố Vũ, Cố Vũ ôm chân, đầu đặt trên đầu gối, khóe miệng mím chặt đến trắng bệch thoạt nhìn rất đáng thương, hắn đột nhiên dâng lên ý tưởng muốn ôm Cố Vũ một cái.
Hắn nắm bàn tay không có hành động cũng không nói gì, mở ra thiết bị đầu cuối cá nhân tiến vào Tinh Võng tìm kiếm giống cái nhân tạo.
"Giống cái nhân tạo căn cứ tính cách mỗi chủ nhân khác nhau phản ứng trên giường cũng sẽ khác nhau, ngượng ngùng, lớn mật, lửa nóng, dụ hoặc, trầm mặc các loại đều có chỉ cần bạn muốn, chúng tôi đều sẽ vì bạn cung cấp."
Hắn nhấn chọn mục ngượng ngùng.
"Giống cái nhân tạo tính cách ngượng ngùng có khả năng sẽ cự tuyệt bạn thân cận nhưng đây không phải ý tưởng chân thật của cậu ấy nha, cậu ấy chỉ thẹn thùng thôi, bạn cần kiên nhẫn một chút dụ dỗ cậu ấy làm cậu ấy mở ra nội tâm."
"Cự tuyệt xong lại vì hành vi của bạn mà tới gần bạn, có phải rất tình thú hay không? Thử lại một lần, cậu ấy sẽ đáp ứng bạn, mọi giống cái nhân tạo đều hiểu nga!"
Chậc, đa dạng như vậy.
Sino tắt thiết bị đầu cuối đi, nhìn Cố Vũ trầm mặc, cậu ta đang đợi hắn dỗ?
Giống cái nhân tạo chỉ là thủ đoạn hắn đối phó với yêu cầu kết hôn, hắn cũng không chuẩn bị làm phức tạp lên, ngồi như vậy cả đêm an tĩnh cũng không quấy rầy hắn, kỳ thật khá tốt.
Nhưng nhìn Cố Vũ đáng thương hề hề ngồi ôm chân, hắn nhịn không được đau lòng.
Thôi, dỗ thì dỗ đi, dù sao chỉ còn ba ngày nữa.
Hơn nữa sau 9 giờ hắn còn phải tắm rửa, trong một giờ cần thiết ở cạnh nhau, lúc sau bảo đảm trong khoảng cách là được, nếu vẫn luôn ngồi như vậy khoảng cách giữa giường và phòng tắm cách xa nhau vượt qua khoảng cách giới hạn.
Sino làm tốt chuẩn bị trong lòng rối rắm nhìn Cố Vũ, dỗ thế nào đây?
Từ nhỏ đến lớn, trước nay đều là người khác dỗ hắn, hắn chưa bao giờ dỗ ai.
Nghĩ nghĩ, hắn nâng tay lên, nếu không trước ôm một chút?
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄3 ̄)づ╭?~
Cố Vũ: QAQ tôi cũng không muốn được dỗ.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Tinh Tế Vật Chủng Hi Hữu
- Chương 10: Ngượng ngùng