Nhìn nhóm học viên Khắc Lôi Đốn đi xa, Hải Bác Lạc quay đầu nháy nháy mắt với Nhan Tử Tử, cợt nhả nói: “Nhan Tử Dạ, vừa nãy hình như giống cái kia nhìn cậu đó, đừng nói cậu gặp may được người ta coi trọng đi?”
“Phải không? Sao tôi không thấy gì cả, chắc anh hoa mắt đi.” Nhan Tử Dạ trắng mắt trừng Hải Bác Lạc.
“Làm gì có chuyện hoa mắt, tôi nói cho cậu biết…”
Hải Bác Lạc còn chưa nói xong đã bị An Nhĩ Tư ở phía trước Nhan Tử Dạ đẩy một chút: “Tới chúng ta rồi, vào thôi.”
Bị đánh gảy, Hải Bác Lạc nhìn lại, quả thực đã tới bọn họ, thế nên chỉ đành ngoan ngoãn ngậm miệng bước vào phòng thí nghiệm trong suốt. Sau khi vào trong, ở bên ngoài có thể nhìn thấy nhưng không thể nghe thấy âm thanh.
Bên trong là nhóm nhân viên phụ trách kiểm tra, một thú nhân tóc xám đi tới chỗ Hoắc Đức.
“Hoắc Đức, năm nay sao bên anh đổi người rồi? Tôi cứ tưởng vẫn là nhóm học viên lần trước.”
“Năm nay quy tắc thi đấu thay đổi nên người được lựa chọn đương nhiên cũng thay đổi. Bất quá cho dù thay đổi thế nào thì tiền đề vẫn là thực lực.”
“Nhìn bộ dáng tự tin của anh, xem ra hai người mới nhất định không đơn giản.” Thú nhân tóc xám nhìn Nhan Tử Dạ cùng Ngải Luân đứng ở cuối hàng nói.
“Cũng tạm, chút nữa có kết quả không phải sẽ biết.” Hoắc Đức tuyệt không lo lắng chuyện kết quả thí nghiệm bị tiết lộ ra ngoài, cho dù biết thì sao chứ, chẳng qua chỉ là con số đo lường mà thôi, sức chiến đấu mới là mấu chốt giành thắng lợi.
Hải Bác Lạc là người đầu tiên kiểm tra, sau khi đặt tay lên thiết bị kiểm tra, màn hình lập tức hiện lên vài chữ.
‘Chỉ số tinh thần lực 1686, cấp A.’
Sau khi kết quả hiện lên, camera trên thiết bị thí nghiệm hướng thẳng Hải Bác Lạc, chụp ảnh cùng quét màng mắt, tiếp đó chỉnh sửa lại thông tin trong kho tư liệu.
“Hơn một ngàn sáu trăm, không tệ, so với lần trước đã tăng hơn một trăm điểm tinh thần lực, tôi thỏa mãn rồi.” Tuy ba năm chỉ tăng lên một trăm điểm nhưng Hải Bác Lạc đã thực mỹ mãn, phải biết sau khi tinh thần lực đạt tới cấp A thì sẽ rất khó tăng trưởng. Cho nên tăng thêm một trăm điểm đã có thể xem là rất nhanh rồi.
Nhìn thấy kết quả này, Hoắc Đức cũng gật gật đầu, biểu thị hài lòng.
Người kế tiếp là An Nhĩ Tư, kết quả thực sự làm nhóm nhân viên lắp bắp kinh hãi, chỉ số tinh thần lực hơn hai ngàn năm trăm điểm, cấp bậc tuy vẫn như cũ là A nhưng mọi người đều biết, này đã đạt tới ngụy cấp S.
“Này… An Nhĩ Tư cư nhiên tăng hơn hai trăm điểm tinh thần lực, Hoắc Đức, học trò bảo bối này của các anh quả nhiên bất phàm.” Thú nhân đứng bên cạnh Hoắc Đức cảm thán.
Nhan Tử Dạ vốn sẽ kiểm tra sau An Nhĩ Tư ngay lúc này cư nhiên nghiêng đầu ngã qua một bên, cũng may An Nhĩ Tư nhanh tay đỡ lấy, bằng không Nhan Tử Dạ thực sự đã ngã sấp xuống đất.
Thấy Nhan Tử Dạ cư nhiên đứng cũng có thể ngủ, nhóm nhân viên thí nghiệm trợn to mắt, Hoắc Đức vỗ trán, quả thực là mất hết mặt mũi mà.
“Này cũng là học trò dự thi năm nay của học viện các cậu? Đêm qua anh bảo nó làm gì vậy, cư nhiên đứng cũng có thể ngủ, hơn nữa còn là thời khắc quan trọng thế này. Hoắc Đức, cậu xác định ngày mai trò này có thể tham gia chứ?” Thú nhân tóc xám tên là Đức Lạp, là người quản lý khâu kiểm tra trước giải đấu, là người của đế quốc Ni Lạp, trước kia cũng từng là học viên của học viện Cách Lạp Tư nên quen biết với Hoắc Đức.
Hoắc Đức không biết nên trả lời thế nào, bởi vì ngay cả ông cũng không ngờ Hải Bác Lạc cùng An Nhĩ Tư kiểm tra chỉ có ba phút thôi mà Nhan Tử Dạ cũng có thể ngủ cho được.
Đỡ lấy Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư nói với Áo Đức Kỳ đứng ở phía sau: “Áo Đức Kỳ, cậu trước đi.”
Áo Đức Kỳ liếc mắt nhìn Nhan Tử Dạ đang nhắm chặt mắt một cái, trực tiếp bước tới. Lúc đặt tay lên thiết bị, kết quả lập tức xuất hiện, tinh thần lực của Áo Đức Kỳ đồng dạng cũng vượt hơn hai ngàn năm trăm, hơn nữa so với An Nhĩ Tư còn cao hơn mười điểm.
Tiếp đó là Ngải Luân, so với giá trị tinh thần lực làm người ta kinh ngạc của An Nhĩ Tư cùng Áo Đức Kỳ, Ngải Luân có vẻ khá bình thường, chỉ số tinh thần lực hơn một ngàn năm trăm, so với Hải Bác Lạc nhỏ hơn cả trăm điểm.
Cuối cùng cũng tới phiên Nhan Tử Dạ, chỉ mới mơ mơ màng màng ngủ tầm năm phút đã bị An Nhĩ Tư lay tỉnh. Mở to mắt liền phát hiện mình đang tựa vào người An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ suýt chút nữa nhảy dựng. Từ khi nào cậu bắt đầu không còn phòng bị với An Nhĩ Tư? Phải biết hiện giờ cậu đang trong thời kỳ đặc thù!
Nhan Tử Dạ nuốt một ngụm nước miếng, lập tức rời khỏi người An Nhĩ Tư, bước tới trước thiết bị thí nghiệm, đặt tay lên, kết quả rất nhanh đã có.
‘Chỉ số tinh thần lực 84, cấp D.’
Kết quả vừa xuất hiện, trừ bỏ người của học viện Cách Lạp Tư, toàn bộ người trong phòng thí nghiệm đều kinh hãi.
Giá trị tinh thần lực chỉ mới cấp D? Kia thú nhân này chính là thú nhân cấp D, có lầm không? Giải đấu tranh bá của tinh cầu liên quan tới vinh quang của học viện, hẳn phải phái ra học trò cực mạnh như An Nhĩ Tư cùng Áo Đức Kỳ mới đúng, bằng không thì ít nhất cũng như Ngải Luân mới là bình thường, vì sao lại phái tới một thú nhân có tinh thần lực cấp D?
“Có phải thiết bị có vấn đề không?” Đức Lạp không tin học viện Cách Lạp Tư thật sự phái thú nhân cấp D dự thi, không thấy bộ dáng nhóm học trò Cách Lạp Tư cũng thực kinh ngạc, khẳng định là thiết bị có vấn đề.
Đức Lạp không tin, nói với thú nhân điều khiển thiết bị kiểm tra: “Cậu kiểm tra thử xem có phải thiết bị phát sinh vấn đề không.”
Thú nhân nọ lập tức đặt tay mình lên, kết quả không có vấn đề gì. Đức Lạp quay qua nói với Nhan Tử Dạ: “Trò thử lại xem.”
Nhan Tử Dạ nhún nhún vai, lại kiểm tra thêm một lần, kết quả vẫn không thay đổi, lần này Đức Lạp thực sự choáng váng, tinh thần lực của cậu nhóc này thực sự chỉ có tám mươi tư, ông khó tin hỏi Hoắc Đức: “Các cậu nghĩ gì vậy, cư nhiên phái một thú nhân cấp D tới dự thi? Kia không phải trực tiếp nhận thua?”
Nào ngờ Hoắc Đức nghe vậy, chẳng những không lo lắng, ngược lại thực kinh hỉ: “Thực tốt quá, thật không ngờ tinh thần lực của nhóc này tăng nhiều như vậy, quả thực là kinh hỉ mà.”
“Cái gì? Này mà còn gọi là kinh hỉ?” Đức Lạp cảm thấy Hoắc Đức bị điên rồi.
Hoắc Đức nhìn Đức Lạp nói: “Trước kia tinh thần lực của tên nhóc này chỉ có cấp E, hiện giờ chỉ mới một tháng thôi mà đã tăng lên cấp D, tiến bộ này quả thực nằm ngoài dự đoán, anh nói xem có tính là kinh hỉ không?”
“Ôi trời, vậy mà cũng được?” Học viện Cách Lạp Tư không phải tinh thần lực phải đạt cấp D mới thông qua thí nghiệm nhập học? Sao lại xuất hiện một thú nhân cấp E, hiện giờ thú nhân này có thể đạt tới cấp D cư nhiên lại xem là kinh hỉ? Chẳng lẽ đế quốc Ni Lạp Nhĩ biến hóa quá lớn nên suy nghĩ của bọn họ theo không kịp?
Kết quả không chỉ Hoắc Đức, ngay cả đám An Nhĩ Tư cũng kinh hỉ không thôi.
Hải Bác Lạc là người đầu tiên lớn tiếng nói: “Cư nhiên đột phá cấp D, Nhan Tử Dạ, chúc mừng chúc mừng, đêm nay cậu phải mời tụi tôi uống dịch dinh dưỡng cao cấp để ăn mừng mới được. Ngải Lâm, cậu thấy tôi nói đúng không?”
“A? A!” Hải Bác Lạc đột nhiên khoát tay lên vai làm Ngải Luân có chút kinh hách.
Kết quả thí nghiệm vừa có, ngay cả Áo Đức Kỳ cũng nhìn Nhan Tử Dạ vài lần, An Nhĩ Tư thì càng khỏi phải nói.
“Tiểu Dạ, chúc mừng, thật không ngờ em tiến bộ lớn như vậy.” Này quả thực có chút ngoài ý muốn, tuy tinh thần lực chỉ gia tăng hơn ba mươi điểm nhưng phải biết trước đó Nhan Tử Dạ chỉ có năm mươi điểm, khó khăn lắm mới đạt cấp E. Nhưng chỉ mới hơn một tháng đã tăng thêm ba mươi bốn điểm, tốc độ này đã có thể xem là rất nhanh.
Đối với Nhan Tử Dạ, này cũng có thể xem là kinh hỉ, hẳn có quan hệ tới chuyện kết đan thành công đêm qua. Tuy chỉ có nửa khối yêu đan nhưng thực lực đề cao là chuyện không thể nghi ngờ. Ân, nếu có thể lược bỏ di chứng ngoài ý muốn kia thì tốt rồi.
Khó có dịp cao hứng, Nhan Tử Dạ vung tay nói với đám Hải Bác Lạc: “Được, để chúc mừng tôi đạt tiêu chuẩn, tối nay tôi khao.” Nói xong, Nhan Tử Dạ đột nhiên nhớ ra hình như người làm bếp không phải là mình, liền quay qua hỏi An Nhĩ Tư: “An Nhĩ Tư, có thể chứ?”
An Nhĩ Tư cười: “Đương nhiên không thành vấn đề, Tiểu Dạ thích là tốt rồi.”
Kỳ quái, Nhan Tử Dạ mời cơm liên quan gì tới An Nhĩ Tư, hơn nữa thái độ hai người này tựa hồ hơi thân mật quá mức, hành vi cử chỉ vừa nhìn đã biết là quan hệ không đơn giản.
Sau khi kiểm tra xong, nhóm Nhan Tử Dạ nhận được một tấm thẻ dự thi màu vàng, phải có tấm thẻ này thú nhân hoặc giống cái mới có thể tham gia giải đấu.
Thấy nhóm Nhan Tử Dạ đi rồi, Hoắc Đức cũng định rời đi thì bị Đức Lạp gọi lại.
“Hoắc Đức, cậu nói thật với tôi đi, tinh thần lực của cậu nhóc kia thật sự chỉ có tám mươi tư?”
Hoắc Đức kỳ quái liếc nhìn Đức Lạp: “Đương nhiên rồi, không phải kiểm tra tới hai lần? Thế nào, chẳng lẽ giải đấu lại có quy tắc mới, thú nhân dưới cấp A không thể tham gia?” Đừng nói thật là vậy? Nghĩ tới khả năng này, Hoắc Đức liền khẩn trương.
“Quy định quỷ quái gì vậy, giải đấu không có quy định đó, chỉ là cảm thấy…” Đức Lạp cũng không biết nên nói thế nào.
Nghe nói không có quy định này, Hoắc Đức liền an tâm, sau đó nói: “Anh muốn biết nguyên do thì cứ lên diễn đàn của học viện Cách Lạp Tư đi. Tôi còn việc, đi trước.” Nói xong, Hoắc Đức liền nhanh chóng rời đi.
Đức Lạp nghe Hoắc Đức nói vậy thì lập tức lên mạng tìm kiếm, kết quả vừa lick vào diễn đàn liền nhìn thấy ảnh chụp cùng tư liệu của Nhan Tử Dạ.
“Cái gì? Cậu nhóc kia dựa vào vận may mà lọt vào top năm? Này là cái quỷ gì?”
Bởi vì Nhan Tử Dạ có song hệ dị năng, lại là lần đầu tiên tham gia giải đấu tranh bá nên học viện Cách Lạp Tư cố ý giấu đi thông tin của cậu, đương nhiên còn cả Ngải Luân. Này là phương pháp thường thấy của các học viện khi phái ra học trò mới dự thi, mục đích để các học viện khác không điều tra được thông tin, gây ra bất ngờ.
Cho nên Đức Lạp chỉ tra được Nhan Tử Dạ dựa vào ‘vận may’ tiến vào chung kết xếp hạng, hơn nữa lại vì ‘vận may’ mà chiến thắng Nhan An Húc. Theo miêu tả của học viện Cách Lạp Tư, Nhan Tử Dạ nhờ vào lỗ hổng trong quy tắc mới, cộng thêm đối thủ khinh địch cùng vận may mà lọt vào danh sách tuyển thủ.
Rất nhanh, tin tức học viện Cách Lạp Tư phái một thú nhân cấp D tới tham gia giải đấu đã nhanh chóng lan truyền. Chuyện thú nhân này làm thế nào may mắn nhận được tư cách tham gia giải đấu cũng lan nhanh, thế nên cái tên ‘Nhan Tử Dạ’ không tới một buổi sáng đã bị tất cả học viện tham gia biết tới.
Lần này, Nhan Tử Dạ lại vô tình trở thành người nổi tiếng.