Tiểu tứ tên là Nhan Nhĩ Thần, tiểu ngũ là Nhan Nhĩ Dật, hai người là song sinh, nếu không phải tính cách có chút khác biệt thì rất hiếm người có thể phân biệt. Đương nhiên, bởi vì bản tính thích đùa dai nên hai người mặc quần áo, cách nói chuyện cùng hành vi cử chỉ cơ hồ giống nhau như đúc, ngay cả ngoại tổ phụ của hai người cũng đôi lúc nhầm lẫn.
Sau khi lớn lên, tính cách liền bắt đầu khác biệt, tiểu tứ nói chuyện khá trực tiếp, dây thần kinh khá thô, tính cách bất cẩn. Mà tiểu ngũ thì ôn nhu nhẹ nhàng, thuộc loại hình cực kì cẩn trọng. Thế nên hai anh em song sinh giống hệt như nhau nhưng tính cách lại hoàn toàn tương phản, ngay cả An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ cũng không ngờ được.
Lúc còn nhỏ thì phiền não cũng không nhiều, thế nhưng khi lớn thì chuyện cứ ùn ùn kéo tới. Tỷ như đại đản cùng nhị đản kết hôn, tam đản cũng tìm được đối tượng, hai đứa tiểu tứ cùng tiểu ngũ liền trở thành đối tượng được cả nhà quan tâm nhất.
Tiểu tứ ăn uống no nê xong đang nằm trên sô pha thì Nhan Tử Dạ bưng dĩa trái cây tới đặt ở trước mặt tiểu tứ.
“Ai nha, quá tuyệt, ăn cơm xong lại có trái cây tráng miệng.” Tiểu tứ cầm lấy một quả dâu bỏ vào miệng, hương vị chua chua ngọt ngọt lập tức lan tràn. Tiểu tứ hưởng thụ híp cả mắt, tay thì không ngừng bốc quả ném vào miệng.
Mắt thấy dĩa dâu nháy mắt đã bị tiểu tứ ăn hết một phần ba, Nhan Tử Dạ liền vỗ lên mu bàn tay tiểu thứ: “Còn ăn nữa, ăn nhiều như vậy coi chứng lại béo lên. Gần nhất mỗ ba thấy con tăng lên vài kí rồi, nói xem, có phải rảnh rỗi quá không hả?” Nhan Tử Dạ nghi ngờ nhìn gương mặt rõ ràng đã béo hơn trước kia một chút.
Tiểu tứ cùng tiểu ngũ lớn lên rất giống Nhan Tử Dạ, đặc biệt là cặp mắt hoa đào, quả thực là từ một khuông mà ra. Bất quá Nhan Tử Dạ thanh tú, còn tiểu tứ tiểu ngũ có nét tuấn mỹ hơn. Dù sao cũng được di truyền gen của An Nhĩ Tư.
“Béo? Mỗ ba nhìn nhầm rồi đi, gần nhất con huấn luyện dữ lắm, sao mà béo được chứ. Người không biết dạo này cha đáng giận cỡ nào đâu, mỗ ba, bằng không người nói cha cứ nghỉ ngơi đi, để tụi con tự huấn luyện.” Tiểu tứ lại cấp tốc bỏ một quả dâu vào miệng.
“Cũng nhờ vậy mới đỡ ấy, chứ nếu để con tự huấn luyện thì mỗ ba thấy chỉ cần một tuần thôi sẽ béo lên ngay mười kí. Sao con không chịu học hỏi tiểu ngũ ấy? Xem đi, tiểu ngũ mới thật sự chăm chỉ, cả gương mặt nhỏ nhắn gầy hẳn đi.” Nhan Tử Dạ trừng mắt với tiểu tứ rồi đẩy dĩa trái cây tới trước mặt tiểu ngũ: “Đây, tiểu ngũ, con ăn nhiều một chút.”
“Cám ơn mỗ ba.” Tiểu ngũ vui vẻ bốc một quả dâu bỏ vào miệng, sau đó tủm tỉm nhìn tiểu tứ.
“Mỗ ba, người thực bất công, cư nhiên cho tiểu ngũ hết.” Tiểu tứ bất mãn nói: “Con cũng muốn ăn.”
“Được rồi, đừng náo loạn, mỗ ba có chuyện muốn nói với hai đứa. Anh cả hai đứa đã đi học quản lý gia tộc Cái Nhĩ, anh hai thì về Á Bá Lan đế quốc, anh ba thì về gia tộc Mã Khắc Tân, hiện giờ chỉ còn lại hai đứa với tiểu lục. Mỗ ba cùng cha đã thương lượng rồi, ngày mốt hai đứa tới tham gia khóa huấn luyện của quân bộ tinh tế đi.” Việc này Nhan Tử Dạ đã sớm bàn với An Nhĩ Tư.
“Cái gì? Muốn tụi con vào quân bộ? Mỗ ba, người muốn mạng con à, con không đi đâu.” Tiểu tứ phản đối trước hết, chúng là xà yêu, vào mùa đông việc thích làm nhất là đi ngủ, giờ chính là thời điểm lạnh nhất của mùa đông mà mỗ ba cư nhiên lại bảo chúng vào cái nơi nổi tiếng là nghiêm khắc nhất kia? Tuyệt đối không có khả năng.
Lúc nghe thấy phải tới quân bộ, ngay cả tiểu ngũ cũng nhịn không được nhíu mày, tuy nó cũng không quá nguyện ý nhưng không lập tức cự tuyệt như tiểu tứ.
Quân bộ tinh tế là quân bộ nghiêm ngặt nhất tinh tế, hơn nữa cũng là quân bộ có sức chiến đấu cao nhất. Hai mươi năm trước đệ nhất đế quốc Á Bá Lan đã thành lập để huấn luyện một ít thú nhân hoặc giống cái để lúc thú triều ập tới có thể bảo vệ quốc gia cùng tinh cầu của mình. Bởi vì từ lúc nhóm An Nhĩ Tư đạt tới hoặc vượt qua cấp SSS, tinh tế thú cũng xuất hiện cấp SSS. Giống như là để đạt được một mức cân bằng nào đó.
Hằng năm quân bộ sẽ lựa chọn người thích hợp từ các tinh cầu, nghe nói chỉ cần là thú nhân hoặc giống cái gia nhập vào quân bộ tinh tế, năm năm sau đi ra sức chiến đấu ít nhất cũng tăng lên một cấp. Đồng thời, thú nhân xuất thân từ quân bộ tinh tế sẽ có được cơ hội làm việc rất tốt. Vì thế quân bộ tinh tế kì thực là nơi mơ ước của rất nhiều thú nhân cùng giống cái. Bất quá tiểu tứ cùng tiểu ngũ không nằm trong số đó.
Tiến vào quân bộ chẳng khác nào mất đi tự do, dậy thì sớm ngủ thì muộn, mỗi ngày còn phải huấn luyện hàng loạt, đối với tiểu tứ yêu thích nhàn hạ thì đó chẳng khác gì địa ngục. Cũng khó trách nó phản đối kịch liệt như vậy.
Chẳng qua, chuyện mà Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư đã quyết định thì chúng có thể phản đối sao? Đương nhiên là không có khả năng.
Nhan Tử Dạ nghiêm túc nói: “Phản đối vô hiệu, ngày mốt mỗ ba cùng cha sẽ tự mình đưa hai đứa tới tổng bộ quân bộ tinh tế ở tinh cầu luyện ngục. Ở đó sẽ không có ai chìu ý hai đứa đâu, hai đứa có rất nhiều thói quen xấu, giờ cũng nên sửa rồi.”
Cuối cùng, vô luận tiểu tứ cùng tiểu ngũ phản kháng thế nào cũng bị Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư áp giải lên phi hành khí, tự mình đưa tới tinh cầu luyện ngục. Sau đó, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư cùng nhau đi du lịch, hoàn toàn quên béng tiểu tứ cùng tiểu ngũ. Mà tiểu lục vô tâm vô phế thì thực vui sướиɠ khi thấy hai ông anh gặp họa!
Ngoại trừ muốn tiểu tứ, tiểu ngũ bỏ đi vài thói quen xấu, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư còn muốn hai đứa tiếp xúc với giống cái nhiều một chút, dù sao đại đản cùng nhị đản đều đã kết hôn, tuy vẫn chưa có con nhưng cũng có bầu bạn, tam đản cũng sắp kết hôn. Tiểu tứ cùng tiểu ngũ thì chẳng có chút lo lắng nào, quả thực làm Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư nhìn không nổi nữa.
Ở quân bộ tinh tế có không ít giống cái xuất sắc tới từ các tinh cầu, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư hi vọng tiểu tứ, tiểu ngũ có thể tiếp xúc với nhóm giống cái rồi nhanh nhanh tìm ra đối tượng thích hợp. Này mới là nguyên do chủ yếu.
Vì để thuận tiện tiến vào quân bộ, tiểu tứ cùng tiểu ngũ phải che giấu thân phận cùng thay đổi cách ăn mặc. Cặp song sinh vốn giống nhau như đúc sau khi được hóa trang đặc biệt thì trở thành hai gương mặt xa lạ hoàn toàn không giống nhau. Điều này làm tiểu tứ cùng tiểu ngũ có cảm giác khá mới mẻ. Chẳng qua hai người còn chưa kịp cao hứng thì đã ngập đầu với mớ bài tập huấn luyện.
Dựa theo sức chiến đấu thì tiểu tứ cùng tiểu ngũ đã đạt tới cấp S trung cấp, ở quân bộ có thể xem là khá cao. Thế nhưng trong quân bộ muốn xem là tài giỏi thì không chỉ sức chiến đấu mà còn phải giỏi ở nhiều phương diện khác nữa. Tỷ như cơ giáp mà hai người không am hiểu lắm.
Đúng vậy, bởi vì là yêu nên kết quả thí nghiệm tinh thần lực của hai người là ngay cả cấp A cũng không đạt được, giống như Nhan Tử Dạ năm đó vậy. Hơn nữa tiểu tứ cùng tiểu ngũ có thói quen là dùng bản thể chiến đấu nên không hứng thú với cơ giáp này nọ, vì thế lúc khống chế cơ giáp, ngay cả thú nhân cấp B bọn họ cũng không đánh lại. Đó là ngày mất mặt nhất sau khi bọn họ tiến vào quân bộ. Tiểu tứ cùng tiểu ngũ vĩnh viễn nhớ hôm đó, bọn họ bị thú nhân cấp B điều khiển cơ giáp đánh bại mình thế nào.
Mặc dù phương diện này bọn họ thực sự không am hiểu cùng có chút sơ ý, thế nhưng thua chính là thua. Ở quân bộ, quan trọng nhất không phải sức chiến đấu cá nhân mà còn phải học cách điều khiển cơ giáp. Dù sao không phải tất cả mọi người đều giống tiểu tứ cùng tiểu ngũ, vừa sinh ra đã có năng lực cao như vậy, mới hơn hai mươi đã đạt tới sức chiến đấu cấp S trung cấp.
Vì thế tiểu tứ cùng tiểu ngũ chẳng những phải giấu diếm thân phận mà còn phải che dấu đi sức chiến đấu thực sự, giống như những người khác, học khống chế cơ giáp.
Tiểu tứ cùng tiểu ngũ từ nhỏ đã luôn ở bên nhau, chưa từng tách ra. Kết quả vừa vào quân bộ ngày thứ năm đã bị phân ra hai đội khác nhau. Không còn anh em ở bên cạnh, mới đầu tiểu tứ cùng tiểu ngũ quả thực không quen, bất quá chậm rãi cũng thích ứng.
Lúc ban đầu bởi vì lười biếng nên hai người phải chịu không ít trừng phạt, dần dần bọn họ cũng khôn khéo hơn, bắt đầu từ bỏ thói quen nhàn hạ. Đồng thời cũng hòa đồng với nhóm thú nhân giống cái trong đội.
Đúng vậy, thú nhân cùng giống cái sẽ ở cùng một đội, tuy đại đa số giống cái thực yếu ớt nhưng cũng có một số ít giống cái có sức chiến đấu không tồi, cũng vì thế mới vào được quân bộ.
Mới đầu còn chú ý, thế nhưng sau khi quen thuộc thì không còn phân chia giống đực giống cái gì nữa, mọi người đều là anh em tốt, giúp đỡ, cổ vũ nhau. Đây chính là điều mà người ta yêu thích quân bộ. Đến từ những tinh cầu bất đồng, gia tộc bất đồng, thân phận bất đồng, thế nhưng ở nơi này, không hề có những chuyện mưu ma quỷ kế hay ngươi lừa ta gạt. Mọi người đều hướng tới một mục đích, chính là trở nên mạnh hơn. Mạnh hơn thì có thể đối kháng với đám tinh tế thú cường đại.
Này cũng là nguyên nhân đế quốc Á Bá Lan thành lập quân bộ tinh tế, chẳng những có thể thu phục nhóm thú nhân cùng giống cái làm bộ hạ, còn xây dựng lòng trung thành của những vị cường giả tương lai với đế quốc Á Bá Lan.
Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư tính toán tiểu tứ cùng tiểu ngũ sẽ tìm được bầu bạn trong quân bộ, cuối cùng quả thực đã tìm được, chẳng qua có chút vấn đề nho nhỏ. Vốn An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ nghĩ là sẽ cưới con dâu về nhà, kết quả lại biến thành gả con ra ngoài.
Đúng vậy, chính là gả. Tiểu tứ tìm được một thú nhân ở cùng đội, thú nhân này tính cách rất hàm hậu, vô luận tiểu tứ khi dễ cỡ nào cũng cam tâm tình nguyện. Hơn nữa hai người thường xuyên hợp tác ghép thành tổ đội thực hiện nhiệm vụ. Thường xuyên đi với nhau, cơ tình cũng lòi ra.
Mà bầu bạn của tiểu ngũ thì chính là vị giáo quan máu lạnh vô tình của đội tiểu ngũ. Vị giáo quan kia chỉ mới tám mươi tuổi đã trở thành cường giả cấp S cao cấp, tính ra thì có thể xếp vào loại hình thiên tài.
Mới đầu giáo quan có chút xem thường bộ dáng tao nhã của tiểu ngũ, làm cái gì cũng chậm chạp ề à như giống cái, vì thế liền cố ý chỉnh tiểu ngũ. Bất quá lần nào tiểu ngũ cũng hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, quả thực làm giáo quan phải dùng cặp mắt khác nhìn tiểu ngũ. Cuối cùng trong một chuyến làm nhiệm vụ, giáo quan vô tình phát hiện bí mật về sức chiến đấu siêu cường của tiểu ngũ. Sau đó hắn cũng bắt đầu chú ý tới tiểu ngũ.
Bởi vì đặc biệt chú ý nên giáo quan cùng tiểu ngũ dần dần cũng tiếp xúc nhiều hơn, cuối cùng lâu ngày sinh tình, song phương cùng bị đối phương hấp dẫn, tự nhiên ở cùng một chỗ.
Đương nhiên, tiểu tứ cùng tiểu ngũ không phải người tùy tiện, sở dĩ hai người quyết định dẫn bầu bạn về nhà là vì cho dù bọn họ khôi phục bộ dáng vốn có thì bầu bạn vẫn phân biệt chính xác.
Cho dù bộ dạng giống nhau như đúc, quần áo như đúc, tính cách, giọng điệu, khí chất, thậm chí ngay cả bộ phận thân thể cũng giống hệt, bầu bạn vẫn có nhận ra. Này quả thực làm tiểu tứ, tiểu ngũ chấn động vô cùng. Cũng chính vì thế, bọn họ mới nhất thời xúc động dẫn bầu bạn về nhà.
Mà hai thú nhân kia sau khi biết thân phận của tiểu tứ cùng tiểu ngũ thì cũng kinh hách. Thật không ngờ bầu bạn của mình cư nhiên lại là tiểu vương tử của đế quốc Á Bá Lan. Lúc biết sự thật này, hai người thực lo lắng, sợ người nhà tiểu tứ, tiểu ngũ sẽ phản đối.
Kết quả bọn họ thực may mắn, chỉ là có chút khó xử, bất quá bởi vì thái độ thân thiện của Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư nên hai người rốt cuộc cũng ở cùng một chỗ với bầu bạn yêu thương.
Cuối cùng, sau hôn lễ chấn động của bán thú nhân tam đản không bao lâu, cặp em trai song sinh chẳng những sinh cùng ngày mà cũng kết hôn cùng một ngày.