Rachel vẫn luôn trầm mặc đứng một bên lúc này đột nhiên tiến lên, chắn trước người Dragal cùng Oakland, từ trên cao nhìn xuống tên lính đánh thuê lông xanh kia, "Vị tiên sinh này, chúng ta hình như không quen ngươi, ngươi tùy tiện xen vào cuộc đối thoại của người khác như vậy, không cảm thấy rất không lễ phép sao?"
"Ngươi....." Lính đánh thuê lông xanh kia sắc mặt lập tức khó coi, thời điểm hắn nắm chặt nắm tay mắt thấy liền muốn đánh một trận với Rachel, đột nhiên bị đồng bạn bên cạnh kéo lại.
"Ta nói lại lần nữa, đừng gây chuyện." Người nọ thân hình không cao, nhưng thân thể lại vô cùng cường tráng, từng câu từng chữ cảnh cáo lính đánh thuê lông xanh kia.
Lính đánh thuê lông xanh hiển nhiên đối hắn có điều kiêng kị, vì vậy chỉ phải hậm hực ngậm miệng lại, thối lui đến một bên không dám hé răng.
"Xin lỗi, chuyện này là chúng ta không đúng, ta đại diện cho dong binh đoàn Sima tỏ lòng xin lỗi đối với các ngươi." Người nọ thay lính đánh thuê lông xanh nói lời tạ lỗi.
Thái độ của người nọ cũng tính là thành khẩn, Rachel gật gật đầu, tỏ vẻ tiếp nhận lời xin lỗi của bọn họ, sau đó bọn họ liền vòng tới quầy bên kia, tiếp tục tiến hành lựa chọn hoa văn.
Rachel quay đầu, nhìn về phía Risha biểu cảm kiêu căng đến không ai bì nổi kia, biểu tình trên mặt tiểu cô nương này phảng phất viết "ta xem ngươi có thể đuổi ta đi như thế nào".
Rachel không nói gì nhìn về phía Dragal, cảm thấy việc giải quyết tiểu cô nương điêu ngoa tùy hứng này vẫn phải để hắn tự thân xuất mã mới được.
Dragal cùng Rachel thập phần ăn ý, thấy thế liền nháy mắt cho hắn vài cái, sau khi đổi lấy ánh mắt bất đắc dĩ của Rachel, thần sắc mới đứng đắn lại, đi tới trước mặt Risha.
"Risha, ta nói rồi, Oakland cùng Rachel là bằng hữu của ta, ta hy vọng ngươi có thể tôn trọng bọn họ, nếu ngươi làm không được, khả năng chúng ta cũng không thích hợp để tiếp tục làm bằng hữu nữa."
"Dragal ca ca....." Risha vẻ mặt không dám tin tưởng nhìn về phía hắn, nàng cùng Dragal từ nhỏ đã quen nhau, nàng là tiểu công chúa của cả nhà, được gia đình phủng trong lòng bàn tay, Dragal ca ca trước kia vẫn luôn vô cùng sủng ái nàng, mỗi lần về đến nhà, đều sẽ mang cho nàng lễ vật, nàng cho rằng chính mình cùng người khác không giống nhau....
"Dragal ca ca, ngươi thay đổi rồi! Ngươi cư nhiên vì bọn họ.....Ngươi....Ngươi....." Nước mắt trong suốt tập trung xung quanh hốc mắt của Risha.
"Được rồi, Risha! Không cần náo loạn!" Dragal nhịn không được liền nhăn mi lại. Hắn xác thật là cùng nhau lớn lên với Risha, khi còn nhỏ Risha rất đáng yêu, cả ngày đều giống như tiểu trùng theo đuôi hắn, mềm mại kêu ca ca, chính là sau khi lớn lên tính cách nàng lại biến thành điêu ngoa tùy hứng không coi ai ra gì như vậy? Dáng vẻ lớn lên rất xinh đẹp, lại có thiên phú xuất sắc về hoa văn, hắn cũng không thể coi nàng là tiểu muội muội đơn thuần đáng yêu như trước kia nữa.
"Nhất định là bởi vì ngươi! Ngươi đã cho Dragal ca ca uống thuốc gì?! Là ngươi! Nhất định là ngươi!" Risha hung hăng nhin về phía Oakland, Dragal ca ca ôn nhu thiện lương nhất, nhất định do thương hại phế vật này nên mới để hắn ở bên người, nhất định là hắn đã ở trước mặt Dragal ca ca nói xấu mình!
Oakland cảm thấy mình thực sự là oan ức......
"Risha!" Dragal tăng thêm ngữ khí, đang định hung hăng giáo huấn nàng một chút, liền thấy Oakland chậm rãi mở miệng.
"Risha, ta đã thành công thông qua khảo hạch chuyển hệ, tiến vào hệ văn chương, hy vọng ngươi không dùng cái gì phế vật để hinh dung ta, nếu ngươi cảm thấy không phục, chờ đến khi khai giảng học kỳ mới, cùng ta ganh đua cao thấp, nhìn xem ai mới là....Phế vật?" Oakland cảm thấy sức người cũng có giới hạn, cũng không chịu nổi việc có người cứ lặp đi lặp lại từ ngữ khıêυ khí©h cùng nhục mạ hắn.
Hắn nhớ rõ sư phó vẫn luôn nói, người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta ắt phạm người. Nếu Risha đã không cho mình mặt mũi, vậy mình cũng không cần phải cho nàng mặt mũi, vì nàng là nữ hài tử, cũng phải biết chừng mực, hôm nay coi như là dạy cho nàng một khóa đi.
"Ngươi......" Risha bị hắn trách móc một hồi, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống liền bị nàng cắn răng nuốt trở về, nàng lại bực tức nói, "Được! Ta sẽ chờ!"
Nàng giận dỗi thu lại hoa văn vừa rồi muốn đưa cho Dragal, sau đó mang theo mấy bằng hữu của nàng, rời khỏi cửa hàng hoa văn này.
"Chúng ta cũng đi thôi."
Ba người cũng không còn hứng thú để đi dạo nữa, liền cưỡi xe bay về lại trường học.
Xe bay ngừng ở trước cổng trường, ba người liền tự giác tiến vào trường học.
Thời gian tuy rằng còn sớm, nhưng Oakland muốn chạy nhanh về để đem gởi bán hoa văn giả tưởng, đem tiền trả lại cho Dragal, vì thế khi đến trạm chờ xe liền cùng bọn họ tách ra, hẹn gặp nhau ở trên Tinh Võng.
Trở lại ký túc xá, Oakland phát hiện quần áo mình mua đã được đưa đến, là người máy viên viên ký nhận thay hắn. Oakland đem đồ mở ra, cầm lấy từng bộ quần áo treo lên tủ quần áo trống rỗng, cảm giác tốt hơn rất nhiều.
Nhanh chóng vọt đi tắm một cái, Oakland liền trực tiếp thông qua mũ giáp trí năng tiến vào Tinh Võng.
Trong khoang mô phỏng của hắn có 5 khối hoa văn cường hóa cùng 2 khối hoa văn đặc thùm hắn mở ra shop online do chính mình đăng ký kia, hủy bỏ tư cách nặc danh lựa chọn bán ra, liền treo bán hết 5 khối hoa văn cường hóa cùng 2 khối hoa văn đặc thù, giá cả hoa văn cường hóa tất cả đều là 8000 đồng liên bang, hoa văn đặc thù là 15000 đồng liên bang, hắn cũng không xác dịnh được giá cao như vậy có thể bán ra hay không, cùng lắm thì chờ đến ngày mai sửa lại giá là được.
Hắn vừa mới định rời khỏi shop online, đi đến phòng làm việc tư nhân làm một ít hoa văn, trước mặt liền hiện lên khung nhắc nhở, 2 khối hoa văn đặc thù của hắn chưa đầy 5s đã bị một người mua đi rồi.
Thời điểm hắn còn đang suy nghĩ là người nào có nhiều tiền như vậy, liền nhận được thông tin của Hall.
Oakland lập tức nghe máy, sau đó liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú có chút mất tự nhiên của Hall xuất hiện trên màn hình, "Hall học trưởng, có chuyện gì a?"
"Ngươi vừa rồi có phải đã gửi bán hoa văn đặc thù hay không?"
"Đúng vậy....."
"Ngươi bán giá quá thấp." Hall đã xem qua cái video kia, liền biết hoa văn đặc thù do Oakland chế tác uy lực đến cỡ nào, để giá thấp như vậy thật sự không nên.
"A.....Ta cảm thấy giá đó rất thích hợp a?" Oakland ngẩng người, hắn đã để giá lên đến 15000 đồng liên bang, như vậy mà còn thấp hả?
"Tuy rằng hoa văn của ngươi rất đặc thù, chính là đồ văn trên hoa văn của ngươi quá rõ ràng, nếu người tâm chân chính, sẽ cầm nó đi nghiên cứu, hoa văn đặc thù của ngươi giá trị phải thắng bản thân nó."
"A? Nhưng vừa rồi ta đã bán đi 2 khối." Nghe vậy Oakland không khỏi bóp cổ tay, hắn chưa từng nghĩ đến đó, trách không được hoa văn đặc thù vừa treo lên liền bị mua mất.
"Không có việc gì, 2 khối hoa văn kia là ta mua."
"Nga......Cảm ơn ngươi a....." Oakland ngượng ngùng duỗi tay gãi gãi cằm.
"Không khách khí, chúng ta cùng có lúc cần áp dụng, ngươi về sau muốn bán phải để giá 80000." Nói xong Hall liền tính toán tắt liên lạc.
"Ai! Từ từ!" Oakland vội vàng lên tiếng ngăn cản.
"Chuyện gì?" Hall khẽ nhíu mày nhìn lại.
"Cái kia....Joy có khỏe không? Ta có thể nhìn hắn được không?" Oakland thật sự không yên lòng về tiểu gia hỏa đáng yêu kia, muốn được nhìn thấy hắn.
Hall:...........
HẾT CHƯƠNG 49