Chương 3: Thú nhân, cơ giáp, hoa văn

Liễu Lâm Xuyên lại lần nữa lắc lắc đầu, tỏ vẻ chính mình không thèm để ý.

Mà Rachel chỉ lẳng lặng mà ngồi ở bên đống lửa, nghiêm túc nướng hai tay gấu trong tay, một ánh mắt cũng chưa từng chia cho nàng, tựa hồ đã quen việc nàng vô cớ gây rối.

"Risha!" Dragal thu hồi cái rương, đi theo Risha vào lều trại, thấp giọng khuyên nàng cái gì đó.

Liễu Lâm Xuyên lẳng lặng mà nghe hết thảy, thong thả mà tiêu hóa ký ức của Oakland. Ký ức của nguyên chủ quá mức bề bộn hỗn độn, hơn nữa tính đặc thù của thế giới này, đối với Liễu Lâm Xuyên mà nói, muốn hoàn toàn lý giải, thật đúng là mất chút thời gian.

Bất quá Liễu Lâm Xuyên đối với tình cảnh hiện tại của chính mình đã có chút hiểu biết, hắn đang ở trong khảo hạch cuối kỳ do trường học cử hành, lần này trường học khảo hạch mục đích là vì muốn học sinh tiến hành hợp tác đoàn đội, nhưng mà chính mình trong đội ngũ lại bị những học sinh đó đẩy vào chỗ chết. Bị đánh lén cùng vứt bỏ hắn, nếu không có gặp được Rachel, kia chờ đợi hắn kết cục chỉ có tử vong.

Không, phải nói bọn họ đã thành công, Oakland xác thật đã chết, hiện giờ linh hồn trong thân thể này đã thành hắn.

Mặc kệ người chủ mưu phía sau đến tột cùng là ai? Liễu Lâm Xuyên thật sự không nghĩ lại có thể chết một lần nữa, hắn không hề tự phá Kim Đan, thần thức bởi vì đoạt xác mà bị thương, hiện giờ có thể nói là thời điểm hắn yếu ớt nhất, nếu lại chết một lần, hắn sẽ chân chính hồn siêu phách tán.

Hắn phải làm, chính là nghĩ cách thông qua kỳ khảo hạch này Chỉ có như vậy, hắn mới có thể tiếp tục lưu lại Liên Bang Đệ Nhất Quân Giáo.

Căn cứ vào ký ức của Oakland, trường quân đội phòng vệ rất nghiêm ngặt, không chỉ có thiết bị theo dõi khắp mọi nơi, còn có quân đội đóng quân, vì cái gì mà những người đó đợi suốt một năm, đây là nguyên nhân trong lần khảo hạch cuối kỳ này mới động thủ. Chỉ cần hắn có thể thông qua khảo hạch cuối kỳ lần này, hắn có thể trở lại trường tiếp tục việc học, ít nhất có thể an toàn lần thứ hai qua một năm.

Thời gian một năm, nếu hắn tu luyện thuận lợi, có thể trọn vẹn đạt tới Luyện Khí thậm chí là thành công Trúc Cơ, liền không cần lại sợ hãi động tác nhỏ của những người này, ngược lại có thể nghĩ cách đem người đứng sau tấm màn bắt tới!

Nhưng mà như thế nào mới có thể thông qua khảo hạch cuối kỳ lúc này đây? . ngôn tình hoàn

Nghiêm khắc mà nói tiếp, kỳ thật cũng không tính là khó, dựa theo trường học yêu cầu, bọn họ chỉ cần tại hành tinh viên nguyên sinh tồn nửa tháng, hơn nữa mỗi học sinh mang về một hàm răng của dã thú là được. Ước chừng là muốn huấn luyện học sinh chịu gian khổ phối hợp đoàn đội đi, nhưng những đồng bạn đó của hắn căn bản là không có ý tốt gì cả. Mà hiện giờ, đừng nói là hàm răng dã thú, chính là mạng hắn đều không chắc chắn có thể giữ được.

Hiện tại chẳng qua là ngày thứ năm của khảo hạch cuối kỳ, hắn muốn một mình một người tại hành tinh viên nguyên nguy cơ tứ phía sinh tồn hơn mười ngày cơ hồ là không có khả năng...

Liễu Lâm Xuyên không khỏi đem tầm mắt chuyển hướng về phía lều trại, có lẽ hắn có thể thử gia nhập vào đội ngũ này? Trong trí nhớ, Rachel và Dragal đều là hệ chiến đấu cơ giáp, sức chiến đấu chắc là không yếu. Risha là hệ Văn chương (hoa văn), cũng không có sức chiến đấu gì, bất quá bởi vì địa vị đặc thù của Văn Chương Sư, nàng có thể cái gì cũng không cần làm, an tâm hưởng thụ Rachel cùng Dragal bảo hộ là được, cuối cùng còn có thể được một hàm răng dã thú.

Nhưng Oakland không được, hắn là hệ duy tu cơ giáp, nhân viên hậu cần điển hình, không có sức chiến đấu gì, phải biết rằng khảo hạch cuối kỳ này đây, không cho phép mang theo bất cứ loại vũ khí nào, bao gồm cơ giáp cùng súng năng lượng, dưới tình huống không có cơ giáp ở đây, hắn căn bản là vô dụng, càng không cần phải nói hắn căn bản là không thuộc về đội ngũ này.

"Đói bụng sao?"

Âm thanh đột nhiên vang lên, làm Liễu Lâm Xuyên hoảng sợ, hắn kinh ngạc nhìn về hướng âm thanh truyền đến, nguyên lai là Rachel.

"Ngươi đói bụng sao?" Rachel trên tay cầm một cái trái dừa lớn có vỏ ngoài màu nâu, trái cây nhỏ đưa tới trước mặt hắn.

"Cảm ơn." Liễu Lâm Xuyên tiếp nhận trái cây, lại tìm không thấy nơi có thể đặt miệng xuống, cái vỏ ngoài của trái cây này thực sự quá mức cứng rắn, hắn chưa từng gặp qua loại trái cây như vậy

Rachel kế bên nhìn ra hắn khó xử, yên lặng mà lấy ra một con dao găm, ở trên mặt khoét ra một cái miệng to, lại đưa cho hắn một cái muỗng gỗ, " Ăn đi."

Mũi ngửi được mùi ngọt thanh phát ra từ thịt quả, Liễu Lâm Xuyên tức khắc cảm thấy bụng đói kêu vang, hắn thành khẩn nói lời cảm ơn sau cầm lấy cái muỗng lên ăn, loại hương vị trái cây này với hắn mà nói là rất mới lạ, mang theo mùi thơm, ăn lên ngọt thanh ngon miệng, hắn bất tri bất giác liền ăn xong toàn bộ rồi.

Ở thời điểm hắn vội vàng ăn trái cây, Rachel đã về bên đống lửa, tiếp tục nướng tay gấu.

Lúc này, Dragal cũng từ lều Risha đi ra, thấy Liễu Lâm Xuyên trên tay cầm trái cây, không khỏi nở nụ cười, "Trái cây này hương vị không tồi đi? Đây là thứ ngày hôm qua chúng tôi phát hiện được, hương vị phi thường tốt, đáng tiếc số lượng không nhiều lắm, bằng không chúng tôi nhất định mang một ít trở về."

"Đúng vậy, hương vị thật tốt, cảm ơn." Nhìn hai mắt ôn hòa của Dragal, Liễu Lâm Xuyên cũng mỉm cười theo, xem ra vận khí hắn thực không tồi, gặp được hai người tốt.

"Dragal." Rachel cầm lấy hai tay gấu đã nướng chín, tiếp theo rắc lên một ít gia vị, đưa cho Dragal, Dragal cười khổ nhận lấy tay gấu, đưa vào bên trong lều trại.

"Cứ làm ăn như vậy a? Thịt còn nướng khét như vậy!" Trong lều trại lần nữa truyền đến lời nói khắc nghiệt của Risha.

"Ngươi bớt tranh cãi đi! Ta đi lấy trái cây tới cho ngươi!"

Dragal từ trong lều đi ra, lại cầm trái cây đưa vào trong.

Rachel đặc biệt bình tĩnh từ thi thể gấu khổng lồ lại cắt xuống mấy khối thịt, dùng gậy gỗ xuyên qua nướng lên.

Risha ăn uống no đủ lúc sau rốt cuộc ngừng đi ngủ, Dragal cười khổ đi ra, ngồi xuống ở bên cạnh Rachel, ăn bữa tối thuộc về hai người bọn họ.

"Oakland, ngươi như thế nào mà bị thương thành như vậy? Đội ngũ của ngươi đâu?" Dragal tò mò nhìn về phía Liễu Lâm Xuyên.

Liễu Lâm Xuyên sửng sốt, không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào...

"Ta lăn từ trên núi xuống, té bị thương chân..."

"Nga..." Dragal lộ vẻ mặt đồng tình, việc Liễu Lâm Xuyên tránh nặng tìm nhẹ bỏ bớt đi toàn bộ sự thật, nhưng Dragal vẫn là có thể tưởng tượng đại khái nguyên nhân khiến hắn rơi xuống nông nỗi như thế, hắn thủ đoạn nhìn về phía Liễu Lâm Xuyên, " Như thế nào lại không thấy quang não của ngươi? Ngươi bị thương như vậy phải nên gửi tín hiệu cầu cứu chứ."

"Có thể là thời điểm lăn xuống núi làm rớt đi..." kỳ thật từ trong trí nhớ Liễu Lâm Xuyên đã thấy được có người cố ý phá hủy quang não của hắn, chỉ là hắn không muốn Dragal bọn họ liên lụy đến chuyện này, liền nói dối cho qua.

Dragal thở dài,"Tốt rồi, tín hiệu cầu cứu một khi phát ra, liền sẽ bị coi là khảo hạch thất bại, chúng ta không có biện pháp cầu cứu giúp ngươi, cho nên tạm thời ngươi chỉ có thể đi theo chúng ta."

"Cảm ơn, thật sự là phiền toái các ngươi..." Liễu Lâm Xuyên có chút ngượng ngùng nói lời cảm tạ, hắn biết tình huống của mình, Risha trước đó nói không sai, hắn chính là một gánh nặng, trước khi thương thế hắn khỏi hẳn, hắn cái gì đều không làm được, nhưng hiện tại hắn hiển nhiên không có lựa chọn khác.

"Đừng lo lắng, thuốc trị thương rất mau sẽ có tác dụng, hết thảy đều sẽ tốt lên." Dragal từ ba lô cầm một cái thảm mỏng đi tới, đắp lên người Liễu Lâm Xuyên, "Ngủ một hồi đi."

"Cảm ơn." Liễu Lâm Xuyên thật là rất may mắn, chính mình có thể gặp được Rachel cùng Dragal.

Rachel tuy rằng trầm mặc ít nói, nhưng hiển nhiên là người ngoài lạnh trong nóng, còn Dragal càng là một người thiện lương ôn hòa, có thể gặp được bọn họ, thật sự rất may mắn.

Dragal sau khi ăn xong khối thịt, khoác thảm mỏng ngủ cách Liễu Lâm Xuyên không xa, Rachel lắc mình biến hóa, biến thành một đầu con báo màu đen...

Nhìn thay biến đổi lớn của người sống tại hiện trường, Liễu Lâm Xuyên toàn bộ đều ngây ngẩn cả người, hắn cho rằng báo đen không tới ăn hắn đã bị Rachel tới đuổi đi rồi, không nghĩ tới Rachel chính là báo đen kia...

Hắn mất nửa ngày mới từ trong trí nhớ hỗn loạn pha tạp khai quật ra ký ức về hoàn cảnh chung của thế giới này, ở thế giới tinh cầu này, tồn tại một loại Trùng Tộc. Đặc tính Trùng Tộc chính là không ngừng sinh sản cùng mở rộng, cắn nuốt hết thảy mọi đồ vật, bất luận là động vật hay thực vật, thậm chí là con người, phàm là nơi Trùng Tộc đi đến, liền không còn một ngọn cỏ.

Trùng Tộc tính công kích mạnh, số lượng nhiều, sức sinh sản kinh người, cực kỳ khó đối phó. Nhưng nhân loại cũng không hoàn toàn bị yếu thế, trong nhân loại có người thức tỉnh thú hồn, bọn họ thường sinh ra đã có thể hoàn toàn biến thân thành hình thú, theo tuổi tăng trưởng có thể tự do duy trì giữa hình người và hình thú, bởi vậy họ được xưng là thú nhân.

Những người không có thức tỉnh thú hồn, ở thời điểm 15 tuổi chính phủ Liên Bang sẽ dùng thuốc cường hóa gen, có thể cường hóa thể chất cùng tinh thần lực.

Người sau khi được cường hóa thể chất, có thể trở thành một cơ giáp chiến đấu sư, nếu lại có thêm tinh thần lực, đối với thao tác cơ giáp càng có lợi. Mà người có tinh thần lực tuyệt đối, ở thí nghiệm lúc sau thông qua nhất định có thể trở thành Văn Chương Sư.

Cơ giáp chia làm 2 loại, loại tốt nhất là dùng kim loại tốt chế tác thành máy móc cơ giáp, sử dụng kỹ thuật khống chế máy móc cao cấp làm tăng cường năng lực tác chiến một mình, yêu cẩu người điều khiển thông qua động tác thân thể mang đến hành động của cơ giáp, bởi vậy người điều khiển có yêu cầu rất cao về tốc độ và năng lực phản ứng của bản thân, cùng cơ giáp dung hợp độ ăn ý thông qua việc tiến hành huấn luyện chiến đấu không ngừng để tăng lên.

Loại thứ hai là cơ giáp trí năng, sử dụng kim loại đặc thù để chế tạo, dung hợp tế bào con người, thực hiện hữu cơ hóa cơ giáp, ngoại trừ có được công năng tự mình chữa trị ở ngoài, còn có thể căn cứ thao tác của người tiến hành thay đổi hình thái. Khống chế trí não thêm thần kinh đường về, có thể trực tiếp cùng người điều khiển liên kết đại não, trực tiếp thông qua sóng điện não thao tác chiến đấu cơ giáp, độ dung hợp cùng người điều khiển cực cao, giá trị chế tạo cao mười phần, năng lực phòng ngự so với máy móc cơ giáp tương đối khiếm khuyết.

Này là 2 loại cơ giáp chiến đấu, có thể nói là có tốt có xấu.

Trùng Tộc cũng đang không ngừng tiến hóa, Trùng Tộc sức lực lớn vô cùng, tốc độ cực nhanh, có thể phun ra nọc độc ăn mòn, dễ dàng tạo thành tổn thương cực lớn đối với cơ giáp, đối với nhân loại thì càng phi thường nguy hại.

Sau các nhà khoa học di tích viễn cổ phát hiện ra một ma văn kỳ diệu, vẽ hoa văn ma văn thần kỳ lên, sau khắc ở trên cơ giáp, có thể phát huy năng lượng không ngờ được.

Hoa văn cũng chia làm nhiều loại hình, thường thấy nhất chính là hoa văn cường hóa, có thể cường hóa cơ giáp phòng ngự, tốc độ, lực lượng, né tránh, mệnh trung. Một loại khác là hoa văn nguyên tố, có thể làm cơ giáp phóng xuất ra nguyên tố công kích thật lớn.

So với yêu cầu tiêu hao lượng lớn năng lượng vào vũ khí, sử dụng tinh thần lực điều khiển hoa văn càng thích hợp dùng trong chiến đấu, sử dụng hoa văn thích hợp sẽ đem sức chiến đấu cơ giáp tăng cường vài lần.

Nhưng mà môn hoa văn là một ngành học thập phần thâm ảo, chỉ có những nhân tài khống chế tinh thần lực có thiên phú tinh thần lực cực kỳ xuất sắc mới có thể tạo ra loại hoa văn thần kỳ này, loại người này thật sự quá ít, bởi vậy địa vị Văn Chương Sư nhân loại là cực cao.

Thú nhân thân thể cường tráng, tốc độ kinh người, căn cứ người điều khiển cơ giáp trí năng tiến hành hình thái biến hóa, bởi vậy bọn họ hóa thành hình thú cũng có thể sử dụng cơ giáp trí năng tiến hành chiến đấu, nhưng cơ giáp trí năng giá trị chế tạo cao, không phải ngưởi bình thường có thể chịu mổi, bởi vậy người bình thường tuyệt đối có khuynh hướng sử dụng cơ giáp kim loại tốt tiến hành chiến đấu.

Rốt cuộc sửa sang lại xong ý nghĩ Liễu Lâm Xuyên bi ai phát hiện, thân thể Oakland không có tốc chất cường hãn để có thể điều khiển cơ giáp, cũng không có thức tỉnh tinh thần lực để có thể vẽ hoa văn, chỉ là một nhân loại bình thường, thậm chí còn không có một đầu óc thông minh, không được khảo thí nhập học, phải dựa vào phụ thân khơi thông quan hệ mới có thể tiến vào hệ cơ giáp duy tu bình thường nhất.

Liễu Lâm Xuyên yên lặng thở dài, không hề suy nghĩ phiền lòng, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, chờ hắn hồi phục vết thương, sau nghĩ cách lên Trúc Cơ, thể chất nhất định có thể tăng lên, muốn chuyển qua hệ chiến đấu cơ giáp đều không phải là không có khả năng. Hơn nữa hắn đối với loại hoa văn thần bí này có điểm hứng thú, chờ có cơ hội nhất định phải tìm hiểu một phen.

HẾT CHƯƠNG 3