Chương 8

Tầm mắt Eric Davis thâm thúy như hải dương cũng làm Phi Du khó chống đỡ, hiện tại vị Hoàng Thái Tử này đứng trước mặt cậu, hơn nữa chiều cao đẳng cấp áp bách, Phi Du cảm giác toàn bộ đuôi cá của mình đông cứng như tượng đá rồi đó!

Trước kia đối mặt với ánh mắt thâm thúy của Eric Phi Du cảm thấy bản thân có thể bình tĩnh, hiện tại chỉ có thân thể còn bình tĩnh, nhưng mà biểu tình trên gương mặt Phi Du chưa tuy luyện đến độ bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Hai bàn tay rũ bên sườn nắm chặt lại, khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, vì để thoát khỏi tình huống bí bách, Phi Du quyết định chủ động mở miệng.

Tổ tiên đã dạy chúng ta, tốt hơn cả phòng ngự chính là chủ động xuất kích. Bất quá không đợi Phi Du mở miệng, Eric Davis chủ động thu hồi ánh nhìn làm cậu phát khϊếp.

Áp lực trên người giảm đi, nhưng đáy lòng Phi Du càng thêm thấp thỏm có biết hay không! Lấy sự hiểu biết của cậu với Eric, Hoàng Thái Tử không biết chừng có chứng cưỡng chế, còn thích từ từ giày vò, bây giờ tạm thời bỏ qua chứ chắc chắn còn bài ẩn, chờ đợi thời cơ một kích gϊếŧ chết con mồi.

Nghĩ đến đây, Phi Du cảm giác toàn bộ thân thể bé nhỏ của mình đều không tốt. Cho nên nói, nắm thóp được một người tùy ý hành hạ là cảm giác sung sướиɠ tuyệt vời.

Sự tình ấy về sau rồi tính, hiện tại đem cơ sự này ném qua chỗ khác còn kịp không!

Nỗ lực giả bộ của Phi Du dường như không gặp trở ngại gì, dùng tầm mắt nghi hoặc nhìn về phía Hoàng Thái Tử đứng trước mặt cậu, “Eric?”

“Chưa ăn sáng đúng không? Ta cùng em ăn.”

Tầm mắt dời đi, cho nên Phi Du mới không thấy ngụ ý trong mắt Eric. Theo như hiểu biết của Phi Du về Eric Davis, đối phương cũng đồng dạng quen thuộc với Phi Du, vừa mới nhìn thân thể Phi Du nháy mắt căng thẳng, Eric Davis đồng thời nhận thấy được.

Hắn rất muốn biết tối hôm qua đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, người nọ có phải Phi Du hay không, nhưng nhìn Phi Du bị hắn dọa đến kinh hãi, cho dù hắn có bao nhiêu buồn bực muốn giải tỏa cũng không nỡ làm cậu sợ hãi, đành vội giấu đi.

Ngoại giới vẫn luôn lưu truyền Hoàng Thái Tử là người nói một không nói hai, cường thế bá đạo, ngay cả hoàng đế bệ hạ cùng đế hậu đều không thể đủ sức ngăn cản quyết định của hắn. Nhưng điều người ngoài không biết chính là, có một người là ngoại lệ, kể cả khi không mở miệng, Hoàng Thái Tử cũng sẽ vì người chủ động khoan nhượng.

Chỉ cần người này phản ứng, làm Hoàng Thái Tử phát điên đồng thời vô lực.

Tỷ như hiện tại, nếu không phải Phi Du mà là những người khác, Eric Davis sớm đã đem đối phương bí mật bắt giữ sau đó thẩm vấn một phen. Kẻ thần bí đấy hẳn là một vị dị năng giả cấp cao mới có thể giải phóng một lượng dược tề làm mất đi ký ức của hắn mà không sót lại chút dấu vết nào. Nếu người nọ đem dược tề này dùng với mục đích đảo chính sẽ làm nguy hại cả đế quốc, tuyệt đối sẽ tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đối với đế quốc Davis.

May mắn Phi Du không biết ý nghĩ của Eric, nếu không khẳng định là chết cứng. Tác dụng của dược tề kia thật sự không khoa trương như vậy, khụ khụ, chính là dược hiệu mãnh liệt bất quá chỉ là thu ngắn kí ức lại, nếu không Phi Du cũng không thể đủ thời gian thực hiện hành vi đào tẩu trước mặt Eric.

Lấy thể chất, sức chịu đựng cùng các chỉ số phương diện kiểm tra đo lường biểu hiện, thời gian làm chuyện đó tuyệt đối sẽ không ngắn chút nào, vô luận là Phi Du hay là quần thể nhân ngư trong đế quốc ái mộ mơ ước Hoàng Thái Tử, tất cả đều nghìn chân như một vững chắc tin tưởng.

Phi Du không biết Eric cư nhiên đem dược tề bí mật chỉ trong giới nhân ngư thành chuyện cơ mật nguy hại đến an ninh đế quốc. Bữa sáng hắn đương nhiên không ăn, nếu Eric tạm thời không truy cứu chuyện đó, cậu quyết định trước tiên hóa thành một con đà điểu vùi đầu xuống đất, ăn no lại nói.

“Đúng vậy.”

Thành viên hoành thất đương nhiên được hưởng quyền lợi hơn thường dân, bữa sáng tất nhiên rất phong phú, trong đó có không ít món ăn Phi Du thích, ngày hôm qua vận động có phần kịch liệt quá đà mất sức Phi Du ăn không ngừng, ăn đến vừa miệng ấm lòng, tâm trạng cũng bình ổn thoải mái hơn nhiều.

Tâm sinh thỏa mãn, chính là nói hiện tại trên người Phi Du toát ra hơi thở thực thỏa mãn nhu chú mèo nhỏ.

Người hầu của Eric Davis đem bàn đồ ăn dọn dẹp, nhìn một bộ thần sắc thỏa mãn của Phi Du, đôi mắt lạnh lùng bị ấm áp bao trọn. Nhìn trộm động tác xoa bụng nhỏ của Phi Du, nghĩ nghĩ tuy rằng Phi Du thường xuyên ăn đến vô lo vô nghĩ nhưng hắn cam tâm tình nguyện thỏa mãn cậu, chỉ cần người luôn đặt dưới mí mắt hắn, luôn nằm trong tầm kiểm soát.

Yến hội chúc mừng được cử hành vào ngày hôm qua, hôm nay y theo kế hoạch cùng các thiếu gia anh kiệt tuấn tú, tiểu thư mỹ lệ khả ái công du Ái Thần Hồ, nếu có thể tác thành mấy đôi nam nữ thành tình nhân càng tốt.

—— Chỉ là…