Nếu thật sự có người có thể phối chế thành công Hải Thần Ban n, đó sẽ là trợ lực to lớn đối với sinh sản giả khắp đế chế Davis, dựng nhiên tiền đề là người nọ không sử dụng chúng cho mục đích tàn ác, tỷ như chuyện của Eric tối đó.
Không đợi Eric mở miệng, Hoàng Hậu điện hạ liền đem phối phương điều chế Hải Thần Ban n đưa cho Eric, phối chế của chúng cũng chỉ được lưu truyền trong giới nhân ngư, dù sao sinh sản giả biết cũng vô dụng bởi họ không có cách nào điều chế nó.
“Phương pháp điều chế loại dược tề màu vô cùng đặc biệt, con hãy điều tra theo chúng là được.” Dù sự tình có ra sao, phụ hậu vãn giúp con hết sức.
Vô luận là ai, có gan can đảm ra tay với con nhà y, y sẽ làm đối phương phải hối hận vì đã sinh ra trên tinh tế này!
Phụ hậu lúc nào cũng mang đạm nhiên cao nhã trên mặt nay hiện lên sát ý nồng hậu, Eric đương nhiên nhận thấy được, nhưng hắn tựa như chẳng phát hiện ra điểm tương đồng nào, cúi đầu nhìn phối phương phụ hậu chia sẻ cho mình.
Bên trong xác thật có vài loại thảo cùng khoáng thạch phi thường đặc biệt, theo phối phương này tiến hành điều tra, trừ phi đối phương có thể đem dấu vết lau sạch hoàn toàn, nếu không chỉ cần chút sở hở chút dấu vết lộ ra hắn tuyệt đối sẽ bắt được người này.
Sau khi lấy được kết quả mà mình mong muốn, Eric không nán lại thêm giây nào, mà mở miệng từ biệt đối phương.
“Được rồi được rồi, đi thôi đi thôi, phụ hậu biết con nhớ thương thằng bé Phi Du mà.”
Vừa thấy liền biết tâm tư đại nhi tử nhà y khẳng định bay đến bên người đưa trẻ Phi Du rồi, Hoàng Hậu điện hạ ghét bỏ xua xua tay với Eric, biểu thị thằng cả còn không mau đi đi.
Nhìn Eric lưu loát xoay người rời khỏi nhà ấm trồng hoa, Hoàng Hậu điện hạ rung đùi đắc ý, “Con trai ta quả nhiên đã trưởng thành.” Cảm khái xong, Hoàng Hậu điện hạ lập tức mở quang quang não, đi quấy rối bệ hạ thân ái nhà mình.
Thuận tiện đem sự tình phát sinh của Eric nói cho Collinger, làm Collinger vào tư thế sẵn sàng.
Eric Davis rời khỏi nhà ấm, bước chân hướng về phía Phi Du và u Dương đang đợi hắn ở sảnh đón khách.
Năm đó lần đầu tiên Phi Du nhìn thấy nơi này, tuy rằng cơ ngơi hoàng cung xa hoa, kiến trúc tinh xảo lộng lẫy, đẹp thì đẹp thật nhưng vẫn để Phi Du phun tào một câu: khạc phỉ nhổ lũ nhà giàu.
Không chỉ trang trí hoàng thất cơ ngơi nào là kim bích huy hoàng (giàu), mà còn trang bị đầy đủ linh kiện, máy móc tân tiến, không thua kém gì với Học Viện Hoàng Gia Đế Quốc so ra còn đầy đủ hơn, chỉ thiếu điều chưa chuẩn bị thêm mấy giá cơ giáp luyện tập. Nhưng một thời gian sau Phi Du mới biết thêm được, kỳ thật đằng sau sảnh đón khách còn có một sân huấn luyện cơ giáp, lại còn có hai cái, một cái bên ngoài một cái nằm dưới lòng đất.
—— Giàu đến mức kinh tởm luôn í?!
Nhiều năm sống chung như vậy, Phi Du cũng làm quen dần với cái giàu đến báng bổ của hoàng thất Davis. Nói như thế nào thì đối phương cũng là Hoàng Thái Tử của một đế quốc hùng mạnh bậc nhất, là người thừa kế ngai vàng chính thống, thực lực nhân phẩm không chỗ chê, dân chúng ủng hộ hết mình, thiết nghĩ Eric không lên ngôi vua thì thật có lỗi với dân chúng.
Tại thời điểm Eric Davis còn đang bàn bạc cùng Hoàng Hậu điện hạ, Phi Du và u Dương chân nhanh chân chậm bước tới sảnh đón khách.
Sảnh đón khách lúc nào cũng có người túc trực, cho nên ngay cả mặt đất cũng phi thường sạch sẽ, lúc Phi Du và u Dương đến sảnh đón khách hiển nhiên là không thấy bóng dáng của Eric, hai người không có thói ở sạch nên ngồi trực tiếp trên mặt đất.
“Phi Du, ngươi nói xem rốt cuộc Thái Tử điện hạ đi tìm Hoàng Hậu điện hạ là vì chuyện gì?” Lòng hiếu kỳ đang sục sôi trong người u Dương, vừa đặt mông chưa ngồi nóng miền đã nhanh nhanh nhảu nhảu bát quái cùng Phi Du.
Nhưng mà Phi Du chỉ có thể nhún nhún vai, “Ta cũng không phải con giun trong bụng Eric, đâu phải cái gì ta cũng biết về Eric.”
“Thiết nghĩ, ngươi cùng Thái Tử điện hạ đôi khi tựa như anh em sinh đôi tâm linh tương thông vậy, ngươi còn không biết xấu hổ nói bản thân không biết ý đồ của Thái Tử điện hạ?”
Tên đồng bọn không cùng hắn bát quái thì không tính, cư nhiên còn hắt cho hắn gáo nước lạnh, u Dương lại bắt đầu lộ ra ánh mắt ai oán, đối tượng chịu trận chính là Phi Du.
Phi Du tuy rằng sẽ không giống Gourville sẽ trực tiếp đem đối phương chặn đứng họng không nói nổi, nhưng bản thân cậu tỏ vẻ thích trực tiếp động thủ hơn nhiều.
Người nào đó vừa xía cái mặt vào một chút đã bị Phi Du nhanh nhẹn lấy tay đẩy ra sau.
Bị Phi Du đẩy ra, vẻ mặt u Dương đơ ra dừng một chút, sau đó bày ra vẻ tạc mao*.
*Tạc mao: là kiểu ng dễ xù lông, dễ phát cáu khi bị ng khác chọc.
“Ấy.. Ngươi a tiểu tử thúi này, không biết khuôn mặt tuấn mỹ của ca ca là tuyệt đối không thể chạm loạn vào sao!”
Phi Du lần đầu tiên biết, tiểu gia hỏa u Dương này ngoài cái miệng lải nhải như bà thím đầu ngõ còn đặc biệt tự luyến.
“Ha ha.” Đáp lại u Dương đang xù lông Phi Du chỉ cười lạnh, trong tay liền xuất hiện một ngón tay bằng nước.