Phi Du bị Âu Dương đẩy đi, đành phải quay đầu đứng tại chỗ phất tay với Gourville, “Gourville gia gia chúng ta trước cáo từ, hẹn gặp lại.”
“Hai vị thiếu gia đi thong thả.”
Đứng ở trước cửa nhìn bóng dáng Phi Du cùng u Dương rời, sự ấm áp trong mắt vẫn luôn hiện hữu đó là tính cảm của bậc trưởng bối dành cho hậu bối, chỉ là khi nghĩ đến Thái Tử điện hạ, đột nhiên lão có loại xúc động muốn thở dài.
“Hoàng thất không cần Thái Tử điện hạ hy sinh hôn nhân đời mình đi liên hôn, nhưng là đối tượng cần thiết phải là nhân ngư, nhưng mà thiên phú của Phi thiếu gia…… y ya thật đáng tiếc.”
Gourville thấp giọng thở dài, đột nhiên lão nhớ tới lời này của bản thân có chút đại nghịch bất đạo, lão thân là quản sự trưởng của hoàng thất sao lại có thể tùy tiện bình phẩm quyết định của gia đình Davis, may mắn ở đây không có lính canh hay ai khác nghe được lời lão nói, không thì thân già này gánh không nổi.
Gourville thu lại thứ cảm xúc nhất thời xúc động của lão, bước nhanh rời đi, hoàng thất sự tình, hắn chỉ là một tổng quản nhỏ bé không có tư cách nói.
Sau khi tách nhau ra, một mình Phi Du nhanh chân bước tới nhà kính trồng hoa, bên kia Eric cũng đang tiến tới nhà kính, trên mặt hắn hiện vẻ âm trầm. Trên đường những lính canh chạm mặt Hoàng Thái Tử chỉ dám đứng cách xa hành lễ, tất cả đều không dám lại gần hắn.
Thái Tử điện hạ không hổ là dị năng giả có thiên phú tối cao, vạn năm có một của đế quốc Davis, mặt khác không nói, chỉ uy áo hiện tại đã đủ đè bẹp lũ lính canh làm họ sinh ra tâm kính nể. Đồng thời cũng khơi gợi sự tò mò, đến tột cùng chuyện gì đã phát sinh mà khiến Thái Tử điện hạ lộ ra thần sắc như vậy.
Tuyệt đối là liên quan đến sự kiện trọng đại của đế quốc!
Những phỏng đoán của bọn lính tuần tra, không biết nên nói là đúng hay sai. Nguyên do xuất hiện vẻ mặt đen như đáy nồi của Eric Davis là bởi vì Hoàng Hậu điện hạ tổ chức đủ các loại yến hội dưới danh nghĩa là vì hắn nhưng phải gọi là hội tuyển tú mới đúng, bởi Hoàng Hậu mời đủ hết một lượt các thiếu gia tiểu thư nhân ngư tới dự.
Trước kia Eric Davis còn có thể chịu đựng, nhiều nhất chính là trong yến hội không ngừng phóng thích ra khí lạnh hóa làm rằng băng di động, làm những nhân ngư có ý định tiếp cận trực tiếp bị động lạnh số khác còn bị dọa sợ bỏ về.
Nhưng mà chuyện xảy ra ngoài ý muốn tối hôm qua, làm Eric Davis cảm thấy, không thể để phụ hậu tiếp tục càn rỡ tổ chức những yến hội như vậy, ai biết lần sau sẽ còn phát sinh thêm chuyện gì.
Nhất là hắn không hề còn sót lại chút ký ức nào của ngày hôm qua, hắn nhất định phải tỉ mỉ điều tra, nhưng phụ hậu chơi còn ác hơn, ngài thích thú nhìn hắn quay mòng mòng vì mớ hỗn độn ngày hôm qua.
Đến nỗi vì sao lại chẳng cùng phụ hoàng nói một câu, đối với một người cưng chiều bạn đời như ông nếu nói e là vô ích, bởi phụ hoàng sẽ chỉ nghe lời phụ hậu, không khéo còn hùa theo phụ hậu tìm mấy người tình cho hắn nữa là đằng khác.
Tự mình làm chủ mới là thích hợp nhất, chẳng thể dựa vào ai.
Nhà kính của hoàng cung Davis trông không ít các loại hoa, nhưng mà loài hoa duy nhất mà Hoàng Hậu điện hạ thích cũng chỉ có một —— Hải Dương Chi Tinh, chiếm địa ít nhất năm héc-ta đất nhân tạo của nhà ấm.
Không phải không nghĩ đến chuyện mở rộng diện tích nhà kính, mà do thuộc tính đặc hữu của loài Hải Dương Chi Tinh, chi nên năm héc-ta là phạm vi lớn nhất, chủ có thể trồng trong năm héc-ta
Hải Dương Chi Tinh, vừa nghe thấy tên này khẳng định có quan hệ với nhân ngư.
Không sai, tại thời điểm trổ bông của loại thực vật Hải Dương Chi Tinh này chúng đua nhau bung tỏa tạo thành khung cảnh mỹ lệ tựa như biển rộng xanh thắm đầy huyền diệu, tương truyền đây là thực vật đặc hữu của Hải Dương Tinh - cố hương của giao nhân biển sâu, cũng chính là do giao nhân biển sâu đem chúng đến tinh tế.
Cho nên trong cộng đồng nhân ngư không ít người yêu thích Hải Dương Chi Tinh. Quan trọng nhất chính là, năm đó vị thiên tài cùng vị giao nhân biển sâu trong quá trình gắn kết hai chủng tộc này yếu tố góp phần không nhỏ chính là Hải Dương Chi Tinh. Nguyên bản vẻ đẹp của Hải Dương Chi Tinh rất được các nhân ngư yêu thích, hơn nữa còn có một truyền thuyết lãng mạn về loài hoa này, các nhân ngư vô cùng trân quý loài hoa thưa thớt ít ỏi này.
Chỉ là Hải Dương Chi Tinh cũng chẳng dễ trồng trọt gì cho cam, xem xem hoàng thất Davis liền biết, chẳng dễ gì mới vun trồng được năm héc-ta của giống hoa này.
Vẻ ngoài của Hải Dương Chi Tinh xác thật rất phù hợp với con mắt thẩm mỹ của nhân ngư, đến nỗi còn có cả giai thoại lãng mạn dành cho chúng. Sau khi tiếp thu truyền thừa chủng tộc Phi Du có thể nói trắng ra rằng những người tin tưởng vái truyền thuyết đó là thật chính xác là too young too simple [Trẻ người non dạ].
Chuyện tình của vị thiên tài cùng bạn lữ giao nhân biển sâu với giai thoại về loài hoa Hải Dương Chi Tinh chính là cá mè một lứa, giống y như mấy bộ phim truyền hình tình cảm tương ái tương sát xưa cũ chiếu vào 8h tối.
Cẩu huyết bắt đầu, đương nhiên sẽ có một cái kết cục cẩu huyết, hai người sau bao trắc trở lại về bên nhau.