Chương 13

Joyce Ilyushin có một đôi đôi mắt đẹp nhưng luôn tràn ngập âm lãnh, ngữ khí càng làm người ta căn bản không thể tưởng tượng được, lời nói lỗ mãng này cư nhiên thốt ra từ một vị thiếu gia nhân ngư tốt đẹp hưởng sự giáo dưỡng quý tộc tốt nhất. “Một tên nhân ngư rẻ rúng cư nhiên có cái gan dám vô lễ với bổn thiếu gia, còn không nhìn lại bản thân mình là ai, thứ tiện nhân chết tiệt. Bổn thiếu gia nhất định cho hắn biết hậu quả của việc làm chậm trễ đến chỗ Hoàng Thái Tử!”

“Nhị hoàng tử tại sao lại ra mặt cho một tên dân đen thấp kém như vậy, đúng là ném hết mặt mũi hoàng thất cho chó ăn.” Joyce Ilyushin không ngừng chửi rủa Phi Du đem cậu ghi hận vào lòng, ngay cả nhị hoàng tử cũng vị nhân ngư cao cao tại thượng này xỉa xói.

Nếu không phải nhị hoàng tử đột nhiên xuất hiện, còn giúp tên tiện dân thoát tội, thì sao Joyce Ilyushin có thể dễ dàng buông tha cho Phi Du như vậy.

Tên dân đen kia cư nhiên không đem tin tức của Hoàng Thái Tử nói cho hắn, cho dù hắn có trở thành phó quan của Hoàng Thái Tử thì sao chứ, mãi mãi cũng chẳng thoát khỏi thân phận tiện dân. Dám vô lễ với với nhân ngư, tên thấp kém, trách không được loại người như hắn sẽ chẳng có nổi nhân ngư bầu bạn.

Không thể không nói, năng lực bổ não của vị thiếu gia Ilyushin này so với Phi Du còn cường đại hơn mấy lần.

Không nói huyết mạch của Phi Du là giao nhân biển sâu, mối quan hệ huyết thống cho cậu khả năng chi phối nhân ngư cấp thấp một cách dễ dàng, mà chính bản thân Phi Du cũng có năng lực xuất chúng. Là sinh viên tốt nghiệp xếp loại xuất sắc tại Học Viện Hoàng Gia Đế Quốc Davis, cho dù có vị Hoàng Thái Tử yêu nghiệt đạt điểm tuyệt đối, cũng chẳng che lấp được Phi Du - vị cô nhi có xuất thân bình dân mang trong mình hào quang sáng ngời.

Hoàng Thái Tử Eric Davis đã từng công khai nói qua, với trường hợp của Phi Du không chỉ đơn thuần khống chế dị năng hệ thủy, cậu như cho nó linh hồn làm sống dậy thứ năng lượng vô giác, đến cả hắn cũng không bằng Phi Du——

Thiên phú chủng tộc của Phi Du đúng là vô pháp vô thiên. Hơn nữa hiện tại Phi Du đã thức tỉnh huyết mạch giao nhân biển sâu, khả năng khống chế dị năng hệ thủy lên một tầm cao mới.

Cho nên dù cho Phi Du có là một cô nhi không thân không thế chẳng có bối cảnh hùng hậu, nhưng danh tiếng trong cộng đồng nhân ngư không hề kém, nhưng bản tính cậu chính là một người cá ôn nhu khiêm tốn, nếu không phải Phi Du đặt toàn tâm toàn ý lên người Eric Davis, thì số lượng nhân ngư ái mộ cậu không hề ít tẹo nào.

Joyce Ilyushin đúng chất kiểu người mơ mộng hão huyền*, luôn tự cho mình là nhân ngư siêu phàm, nhưng sự thật phũ phàng mị lực của hắn chỉ đáng xách dép cho Phi Du.

*nguyên “Văn nhật thiên nhật địa - Không bằng nhật chính mình lão bà” ở đây là vế 1, chỉ ý nghĩ, nguyện vọng, tâm nguyện không thực tế. Vế sau ý là cuộc sống thực tế, chú ý cuộc sống thực tế đừng có ở đó mà suy nghĩ hão huyền vớ vẩn.

Ngồi trong xe chế tạo riêng biệt cho nhân ngư thay vì đi bộ, Joyce Ilyushin ảo tưởng rằng chỉ cần chờ sau khi hắn kết hôn với Hoàng Thái Tử rồi nhất định sẽ đem tiện dân Phi Du tống khứ đày đọa đến Hắc Ám Tinh, cho cậu nếm thử mùi vị đắc tội hắn sẽ nhận được hậu cục gì, suy nghĩ thỏa đáng một phen mới vừa lòng cười mỉm.

Ngẩng đầu nhìn về phía cảnh sắc tuyệt đẹp qua cửa sổ sát đất của phòng khách, nét âm ngoan độc ác trên gương mặt ấy mới nguôi ngoai đi khôi phục bộ dáng là một thiếu gia cành vàng lá ngọc cao quý nhà bá tước.

Diện tích hoàng cung Misa không ngừng được mở rộng, thiết kế còn phi thường độc đáo.

Trừ bỏ phòng chuyên dụng dành cho nhân viên hoàng thất, trong cung điện còn có không ít phòng dành cho khách nhân, toàn bộ đều lắp cửa sổ sát đất đều có thể phóng tầm mắt ngắm nhìn cảnh sắc nên non hữu tình của Ái Thần Hồ.

Có thể nói những vị khách nhân ngư ghé qua đây đều vô cùng hài lòng với thiết kế, ngay cả Joyce Ilyushin kẻ có tật thích soi mói đang căm ghét Phi Du cũng chẳng tiếc lời khen ngợi cảnh đẹp chốn cung Misa.

Joyce Ilyushin phi thường thích phong cảnh của Ái Thần Hồ gã mơ tưởng được công du một chuyến cùng Hoàng Thái Tử để bồi dưỡng tình cảm của hai người cũng sẵn tiện mách lẻo thái độ vô lễ của tên thường dân thấp kém tên Phi Du kia.

Quang não đeo trên cổ tay lúc này liền vang lên, tâm tình tốt đẹp của hắn liền bị phá vỡ, may mắn tên người hiển thị là Wallen bạn tốt của hắn, nếu không bệnh thiếu via của công tử Ilyushin này lại nổi lên gây họa.

Tuy rằng Wallen Mott và gã là bạn tốt nhưng bản tính của Joyce Ilyushin quá mức kiêu căng hống hách, với lại Wallen Mott chỉ là thiếu gia nhân ngư của một tử tước, địa vị không bằng Joyce, cấp bậc của hắn trong nhà cũng chẳng là gì bởi gia đình gã có một vị sinh sản giả, cho nên Walllen Mott nằm mơ cũng chẳng thể chạm đến ngôi vị thừa kế tước vị nhà bá tước Mott.

Bởi vậy từ đáy lòng Joyce Ilyushin kỳ thật không thực sự nhìn trúng đối phương, phải biết rằng tương lai hắn là người có thể được kế thừa tước vị bá tước quý tộc. Nếu không phải Wallen Mott có hôn ước với với sinh sản giả là vị tam thiếu gia họ Lữ, thì hắn chẳng có cửa kết giao với gã.