Chương 11

May mắn cho thằng nhóc Âu Dương là lời này của hắn chưa bị những nhân ngư kiêu ngạo nghe được? Trách không được u hầu tước lo lắng cho tên tiểu tử thúi nhà mình tìm mãi không thấy nổi một đối tượng làm bầu bạn, nghe xưng hô của hắn, có nhân ngư thích hắn mới là lạ.

Đúng vậy, đừng nhìn u Dương tính cách tùy tiện, một chút cũng không có phong thái quý tộc của một kẻ được gia đình bồi dưỡng thành người thừa kế, nhưng nhà hắn ở đế quốc Davis nổi danh là gia đình quý tộc lâu đời bậc nhất, cấp bậc chỉ đứng sau công tước kế tiếp là hầu tước*, đồng thời là thành viên ủng hộ hoàng thất lâu dài nhất, hiện vẫn nhiệt tình đi theo.

Phi Du đối với tính cách của tên đồng bọn thì trợn trắng mắt, bất quá cậu biết hắn sẽ không tự nhiên nhắc tới việc này, hẳn là phải có lý do, càng thêm kỳ quái, “Tại sao lại hỏi ta như thế?”

“Buổi sáng ngày hôm nay ta nhìn thấy ngươi cùng thiếu gia nhà bá tước Ilyushin đang nói chuyện, sao nào hàn huyên chuyện cũ à.”

Phi Du sau khi nghe xong khóe miệng nhếch lên, con mắt của tiểu tử này đến tột cùng nhìn thấy cậu với con cá chết bẵm kia có điểm gì giống đang hàn huyên chuyện cũ hả… Khụ khụ, thiếu chút nữa bị gia hỏa này dạo sặc nước miếng, mắt của gia hỏa chắc chắn là hỏng rồi!?

“Tiểu nhị, ngươi xác định hai chúng ta đang nói chuyện cũ? Còn có, liền tính nơi này không có nhân ngư, ngươi cũng nên chú ý lại xưng hô.” Nếu như phụ mẫu của ngươi biết được ngươi ăn nói lỗ mãng với những nhân ngư đó, lỗ tai ngươi còn cần hay không hả?

Mặt sau câu kia tuy rằng Phi Du không nói trắng ra, u Dương theo bản năng run rẩy, lỗ tai của hắn ẩn ẩn thấy cảm giác đau đau rồi, bất đắc dĩ buông tay, “ Vậy đi, tôi nghe theo anh được hết.”

Đối với bộ dạng lúng túng của u Dương, Phi Du khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, “Nói đi, vị thiếu gia Ilyushin xảy ra chuyện gì?”

Kỳ thật u Dương chưa tính đến chuyện nhắc về vị thiếu gia Ilyushin kia thì cậu cũng tự mình điều tra. Xem xét thấy phản ứng vào buổi sáng hôm nay, khẳng định hắn đã biết ái gì đó, biết hắn không phải thủ phạm nhưng chính là vẫn cảm kích.

“Vị thiếu gia Ilyushin có quan hệ rất tốt với thiếu gia nhân ngư nhà Mott, mà ngươi biết đấy nhân ngư nhà Mott có hôn ước với tam thiếu gia Lữ gia.”

Vô luận là nhà Ilyushin hay nhà Mott, Phi Du đều chẳng mấy bận tâm, kể cả hai nhà đó đều là quý tộc thì thế nào, quý tộc đời mới chân ướt chân ráo bước vào giới thượng lưu hoàng gia sao có cửa sánh với những quý tộc lâu đời có thâm niên sánh ngang hoàng thất. Gia tộc như Lữ gia, đặc biệt là vị tam thiếu gia kia chẳng có điểm gì để cho Phi Du coi trọng.

Lữ gia tuy rằng không phải quý tộc, nhưng là thế gia dược liệu sư thâm niên khó lường ở đế quốc Davis. Đặc biệt tam thiếu gia trong miệng u Dương nhắc tới, là thiên tài ngàn năm khó gặp, được gia chủ đương nhiệm coi trọng. Vị này là trọng điểm bồi dưỡng người thừa kế tương lai của Lữ gia hiện tại.

Thiên tài của đế quốc có thể xuất hiện không ngừng tầng tầng lớp lớp, đối với đế chế hùng mạnh như Davis tuyệt đối chỉ có lợi không có hại. Nhưng vị tam thiếu gia thiên tài này có một khuyết điểm tai hại, chính là tính khí vị này một lời khó nói hết. Không biết có phải mọi thiên tài đều có tật xấu như vậy hay không, dù sao gia chủ đương nhiên của Lữ gia cũng hết cách, phụ thân của vị tam thiếu gia này hết cách rèn nắn chỉ có thể vừa yêu lại vừa hận.

Lúc trước Phi Du xác thực hoài nghi vị thiếu gia nhân ngư nhà Ilyushin, hiện tại chuyện con đề cập đến vị tam thiếu gia họ Lữ, làm Phi Du có điểm do dự. Bất quá qua lời nhắc nhở của u Dương, trợ giúp rất lớn với Phi Du, ít nhất trong cuộc điều tra dược tề thần bí sẽ càng thêm cẩn thận.

“Huynh đệ, cảm tạ.” May mắn cậu chưa động thủ điều tra, nếu không thực dễ dàng sẽ rút dây động rừng.

Âu Dương không biết tình hình nội bộ, nhìn thấy thái độ của Phi Du, không khỏi bật cười, “Đều là huynh đệ một nhà hà tất gì phải cảm tạ câu nệ, nếu anh trai có việc cần hỗ trợ cứ nói.” Chuyện hắn không biết không có nghĩa Âu Dương không thấy hiệu hiện lạ thường trên gương mặt của Phi Du.

Có thể lọt vào mắt xanh của Hoàng Thái Tử, tự mình nhận được thư tiến cử mời vào quân đoàn Đệ Nhất, Âu Dương sao có thể chỉ là một tên ngốc khù khờ chứ. Tuy rằng tính cách hắn có phần tùy tiện thiếu đánh nhưng đã là thành viên của quân đoàn Đệ Nhất sao có thể là người đơn giản.

Lý do Âu Dương tìm Phi Du chính là chuyện này, hắn tìm cậu chỉ để cậu biết mà cảnh giác đến nỗi không màng mặt mũi Hoàng Thái Tử kéo Phi Du đi, thái độ của hắn như vậy chắc chắn không cần nói là bằng hữu tốt, tính cách tùy tiện nhưng luôn ngầm dành ý tốt cho Phi Du.

Trực giác như động vật nhỏ của Âu Dương tương đối chính xác, lại quên mất chuyện cực quan trọng là hắn mang Phi Du đi ngay dưới mi mắt của Hoàng Thái Tử Eric, có thể bị Hoàng Thái Tử làm khó dễ hay không còn xem vận may của hắn, có lẽ chỉ trời mới biết.