Chương 9

Lập Cạnh gặp phải đả kích thật lớn, lắc đầu, khuôn mặt nức nở nhìn người bạn thân của mình, hắn nhìn Nguyên Mộc tàn tạ nằm trên giường nghẹn ngào nói, “Sao có thể, cậu sao có thể trở thành như thế này được? Sự lạnh lẽo, yếu ớt này là sao, Tinh Tố của A Mộc tại sao lại hài hòa nhẹ nhàng như vậy, trước đây ta chỉ cần ngửi một chút Tinh Tố của cậu ấy thôi, toàn thân của ta đều đau nhức ít nhất cũng phải mất vài phút mới khỏi, Cấp SS Tinh Tố có thể gϊếŧ người trong vô hình, nhưng mà tại sao giờ phút này A Mộc lại có thể như thế này....! ”

“Lập Cạnh!” Tống Dữ Lam quát nhẹ một tiếng, nghiêm túc dặn dò nói Lập Cạnh, “Đừng nhắc đến Cấp SS nữa, cũng đừng nhắc đến chuyện trước đây của A Mộc, tránh cho A Mộc cảm thấy thương tâm.”

Lập Cạnh ngẩn người hắn có chút không thể chấp nhận nổi chuyện này, “Ta đã biết.”

Nguyên Mộc hai chân đã hoàn toàn bị cắt đứt, trang bị hai cái chân giả là chuyện cực kỳ quan trọng đối với Nguyên Mộc lúc này, nhưng lúc này hắn không có tiếp nhận phẫu thuật lắp chân giả. Lập Cạnh cùng Tống Dữ Lam sau khi vào phòng chỉ nhìn thấy Nguyên Mộc đang dựa vào thành giường, hai mắt của hắn ngẩn ngơ nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

“A Mộc, bọn ta tới.” Lập Cạnh khuôn mặt ngay lập tức tươi cười cùng Nguyên Mộc nói chuyện.

“Bọn ta mang huân chương của trường học đến cho cậu, khen thưởng cho cậu lần đó thực chiến xông pha chiến đấu, đóng góp không nhỏ cho trường học. Trường học nói, cậu có thể chuyển ngành từ Cơ Giáp Chiến Đấu sang bất cứ ngành nào khác cũng được, chỉ cần cậu nguyện ý, không cần tham gia bất kỳ bài kiểm tra nào, ngay lập tức có thể đi học.” Tống Dữ Lam đem huân chương đặt lên bàn, ở trước mặt Nguyên Mộc ngồi xổm xuống, khẩn cầu nói, “A Mộc, cậu đừng như vậy có được không, đừng tự mình hoang phế bản thân có được không?”

Nguyên Mộc đôi mắt rũ xuống, “Ta tính tạm thời nghỉ học một thời gian, muốn nghỉ ngơi, chuyện của sau này, để sau này lại nói.”

Tống Dữ Lam cũng không miễn cưỡng Nguyên Mộc, ngay lập tức mở miệng đáp ứng nói, “Tốt, cậu ở nhà tĩnh dưỡng, nghỉ ngơi một thời gian cũng được.”

Lập Cạnh cũng tiến đến trước giường, hứng thú tươi cười nhắc đến chuyện đã gặp Trình Ly nói, “A Mộc, chúng ta vừa rồi đi gặp vị hôn thê của ngươi, nàng rất là xinh đẹp, không kém hoa khôi của trường chúng ta chút nào. Cậu thật sự may mắn đó nha.”

Nguyên Mộc ánh mắt chỉ nhìn Lập Cạnh liếc mắt một cái, cũng không có trả lời câu nói của hắn.

Lập Cạnh lại tiếp tục giả vờ hứng thú nháy mắt nói, “Cậu nếu không thích, ta đi nói với Bá Phụ để cho cậu cùng cô ta hủy hôn ước.”

“Nguyên Gia cùng Trình Gia đã có ý muốn hợp tác, hôn ước của ta cùng cô ấy cũng chỉ là cái cớ mà thôi.” Nguyên Mộc lạnh lùng nói. Trừ việc này ra, chuyện hôn ước này chính là cái cớ mà người mẹ kế kia đem hắn trục xuất ra khỏi Trình Gia, đem hắn đuổi ra khỏi Alpha Tinh.

Bất luận là cha của hắn hay là mẹ kế của hắn, bọn họ không có người nào muốn hủy bỏ mối hôn ước này, hắn cùng vị hôn thê chưa gặp mặt kia xem như là chịu khổ cùng nhau, trở thành công cụ liên hôn của người khác.