Chương 27

Trình Ly nhìn Nguyên Mộc ngồi ở trên xe lăn, nếu không phải không có hai chân, có lẽ hắn về này cũng sẽ trở thành một vị Nguyên Soái của Liên Minh, chỉ là đáng tiếc.

“Chà chà, là ai đây ta?” Triệu Bàng nghe nói Nguyên Mộc xuất hiện ở trường học, hắn vội vàng chạy tới, khuôn mặt tiếu dung khıêυ khí©h nói, “Ngươi không có hai chân? Sao dám đến lớp học? Chẳng lẽ đến học lái cơ giáp sao?”

Nguyên Mộc mím môi, tức giận không thôi, khiến cho không khí xung quanh cơ thể của hắn giảm xuống, có chút lạnh.

“Chó ngoan không cản đường, tránh ra cho ta!” Trình Ly đứng trước xe lăn mở miệng quát lớn, bàn tay ngay lập tức đẩy Triệu Bàng ra xa Nguyên Mộc.

“Ngươi biết ngươi đang mắng ai hay không? Tin hay không ta đánh ngươi!” Triệu Bàng giơ lên nắm đấm, định đánh Trình Ly một trận.

Trình Ly thật ra không sợ Triệu Bàng chút nào, khuôn mặt ngay lập tức khıêυ khí©h, “Ngươi có ngon thì đánh đi. Không biết người khác sẽ nghĩ gì nếu như thiên tài đệ nhất của Trường Quân Đội Số Một lại đi ức hϊếp một người tàn tật như ta ở bên trong sân trường đây ta?”

Từ bữa tiệc đính hôn đến nay, Trình Ly tìm hiểu trên diễn đàn trường học biết được Triệu Bàn cùng Nguyên Mộc có ân oán với nhau, ân oán phát sinh đơn giản là tranh giành vị trí số một của trường học mà thôi. Bây giờ Nguyên Mộc bị thương, hai chân đã không còn, người có khả năng trở thành đệ nhất thiên tài có thể là ai khác ngoài Triệu Bàng chứ.

Quả nhiên, vừa nghe đến việc sẽ trở thành thiên tài số một của trường học, Triệu Bàng liền thu hồi nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi buông lời hung ác nói, “Nguyên Mộc, ngươi còn muốn trở về, ta sẽ dạy cho ngươi một bài học!”

“Ồ, đây là ai đây ta, đây không phải là đệ nhất thiên tài của trường chúng ta đây sao, thiên tài Lính Gác Cấp Bậc SS đây hả ta.”

Phía sau đám người, một đạo âm thanh chế diễu vang lên, những người đang vây xem ngay lập tức nhường đường cho cô ta bước tới.

“Đây không phải là Lam Vi Ảnh sao? Cô ta đến đây làm sao cái gì?”

“Chắc là đến xem náo nhiệt.”

“Tới đây bỏ đá xuống giếng chứ làm gì. Cô ta là một trong ba vị hoa khôi của trường chúng ta, từng chạy theo mông Nguyên Mộc theo đuổi tận một năm. Bất quá hoa rơi cố ý nước chảy vô tình, Nguyên Mộc từ đầu đến cuối liền chưa bao giờ nhìn cô ta, chưa bao giờ nói chuyện với cô ta lần nào. Hiện giờ Nguyên Mộc trở thành người tàn phế, chắc là tới đây khiến cho Nguyên Mộc không còn mặt mũi đây mà.”

“Haha! Lại có trò hay để xem.”

“.........”

Mọi người xung quanh khe khẽ nói nhỏ, không ngừng bàn tán về Lam Vi Ảnh cùng Nguyên Mộc chuyện cũ.

Trình Ly nhíu mày, cô gái tên Lam Vi Ảnh này ở diễn đàn của trường học rất là nổi tiếng, xuất hiện vô cùng nhiều tin tức về cô ta, là một kẻ ái mộ Nguyên Mộc. Bây giờ nói thay lòng đổi dạ liền thay lòng đổi dạ, thay lòng đổi dạ còn không đủ, còn tới trào phúng, bỏ đá xuống giếng, nhân phẩm đúng là không được tốt.

Bất quá người ta đúng là xinh đẹp, khiến cho đàn ông mê mẫn.

“Đây chính là vợ của ngươi sao?” Lam Vi Ảnh dùng ánh mắt bắt bẻ đánh giá Trình Ly, cười một tiếng nói, “Đã xấu lại còn tàn tật, chưa kể lại còn là một người bình thường. Nguyên Mộc, bây giờ người phụ nữ như vậy quả thật là xứng với ngươi.”

Trình Ly khóe miệng giật giật, cô mà xấu? Vị mỹ nữ này đối với đánh giá mặt mũi người khác có chút không được tốt nha.

“Cô ấy so với ngươi tốt hơn rất nhiều.” Nguyên Mộc nhàn nhạt nói một câu.

“Ngươi đây là có ý tứ gì? Cô ta tốt bụng, chẳng lẽ ta ác độc?” Lam Vi Ảnh ngũ quan có chút vặn vẹo nói.

Nguyên Mộc lạnh nhạt liếc cô ta một cái, không nói thêm lời nào, tựa như hắn cùng cô ta không có chuyện gì để nói, cô ta không lọt vào tầm mắt của hắn..