Chương 24

Nguyên Mộc nhìn thấy Trình Ly nhìn xung quanh căn biệt thự của mình, hắn lắc đầu mở miệng nói.

“Đừng nhìn nữa, không bao lâu nữa, nơi này sẽ không còn là của chúng ta nữa đâu.” Nguyên Mộc cười mỉa mai Trình Ly là một con mèo ham tiền, nhưng khuôn mặt cũng có chút cô đơn sắp phải rời xa ngôi nhà của mình sinh sống đã lâu.

Trình Ly khuôn mặt tỏ ra dáng vẻ không có chút nào quan tâm đến chuyện này, “Ngay từ đầu ngôi nhà này đã không đứng tên chúng ta. Không ở nữa cũng không sao, ta càng muốn sống ở Quặng Tinh hơn.” Trình Ly lúc này càng muốn nhanh chóng đến Quặng Tinh định cư.

Nguyên Mộc không nghĩ tới Trình Ly lại rộng lượng như vậy, hắn lại tiếp tục mở miệng nói, “Chúng ta có khả năng vài ngày nữa sẽ bị người ta đuổi khỏi Alpha Tinh.”

Trình Ly ánh mắt sáng lên, “Là muốn đuổi chúng ta đến Tinh Cầu Quặng Tinh sao?”

Nguyên Mộc gật đầu, không biết Trình Ly vì sao lại cảm thấy vui vẻ như vậy, cái Tinh Cầu kia đã là một Tinh Cầu không có giá trị, đã hoàn toàn bị người ta khai thác sạch sẽ rồi, cho nên mới đến lượt hắn làm chủ một Tinh Cầu.

Trình Ly nhận được đáp án cảm thấy vô cùng hài lòng, cô cười cười, cô bây giờ chờ không nổi nữa rồi, gấp gáp muốn rời đi Alpha Tinh, “Khi nào chúng ta rời đi?”

“Ngày mai hoặc là ngày mốt.” Người mẹ kế kia của hắn muốn đuổi hắn rời đi khỏi nơi này ngay lập tức, chỉ là hắn vừa mới kết hôn cho nên chưa rời đi được mà thôi.

“Ha ha ha ha,” Trình Ly cất tiếng cười to, “Vậy còn chờ cái gì nữa, chúng ta mau thu thập đồ đạc, quần áo.”

Nguyên Mộc há hốc mồm, cô gái này sợ là đầu óc có vấn đề.

Trình Ly đẩy Nguyên Mộc vào trong phòng, muốn giúp hắn thu thập hành lý cho nhanh một chút. Đến nỗi hành lý của cô, Trình Gia đem đến chỉ có một cái va li nhỏ, va li nhỏ liền đặt ở đại sảnh một góc nhỏ không đáng chú ý đến.

Trình Ly cũng không có thu thập xong hành lý liền bị Triệu thúc khuyên cô đi nghỉ ngơi.

Phòng của Nguyên Mộc rất lớn, chiếm hơn nữa diện tích của lầu hai, bên trong có một chiếc giường lớn, còn có ghế sô pha, khoang trò chơi cùng khoang trị liệu.

“Ta ngủ chỗ nào?” Trình Ly hỏi, ánh mắt của cô nhìn lên chiếc giường lớn màu đỏ sau đó lại nhìn sang ghế sô pha. Ghế sô pha rất lớn rộng đến tận 1 mét 5, chiều dài có khi lên đến 2 mét, Trình Ly ngồi trên cảm nhận độ thoải mái của chiếc sô pha này đúng là nhà giàu có khác, thoải mái vô cùng.

“Ta không có thói quen cùng người xa lạ ở chung một phòng.” Nguyên Mộc lạnh lùng nói.

Trình Ly do dự một chút, nhịn không được mà muốn hỏi hắn, ngươi ở trong trường không ở ký túc xá tập thể sao? Khi mới nhập học ngươi làm sao trụ được cho đến bây giờ?

“Cô đi sang căn phòng dành cho khách bên cạnh ở là được rồi.” Nguyên Mộc chỉ ra ngoài cửa, ý tứ rõ ràng, bảo cô nhanh chóng ra ngoài.

Trình Ly nhanh chóng bước đi nhanh ra khỏi phòng, sợ trễ một giây Nguyên Mộc sẽ tưởng rằng cô muốn cùng hắn ngủ chung một phòng.

Trình Ly không có thói quen ngủ ở trên giường, ở mạt thế cô lăn lê bò lết ngủ trên mặt đất mấy năm, cho dù là nằm ở giữa đường cô cũng có thể yên lặng mà chìm vào giấc ngủ. Trình Ly sau khi tắm xong, cô đã mệt mỏi cả một ngày rồi, Trình Ly suýt chút nữa là ngủ quên luôn ở trên gối.