Chương 23

Trình Ly cùng Nguyên Mộc là hai người tàn tật cho nên được miễn đi tiếp rượu các khách nhân đến dự tiệc, rõ ràng là bọn họ kết hôn, nhưng sự náo nhiệt lại là của những người khác. Bọn họ một bàn ăn thật sự lạnh lẽo, chỉ có Ôn Triệu, Lập Cạnh cùng Tống Dữ Lam cùng bọn họ ngồi chung một bàn.

Đối với tình huống này, Trình Ly cũng không có gì không vui, cô tự do tự tại mà thưởng thức đồ ăn ngon. Nguyên Mộc cùng với ba người Ôn Triệu thì ở một bên nói chuyện phiếm.

Tiệc rượu nhanh chóng kết thúc, Cha của Trình Ly rời đi trước, nhưng lại gọi Trình Ly vào một căn phòng muốn nói chuyện gì đó, sau đó lại báo cho cô tất cả quần áo, đồ đạc của cô đều đã được chuyển đến Nguyên Gia, cũng dặn dò cô cố gắng cùng Nguyên Mộc sống cho thật tốt.

Nhìn thấy cha của mình nghiêm túc dặn dò, nhìn thôi Trình Ly đã nhận ra cha của cô là đang diễn kịch cho cô xem, Trình Ly nhịn không được mà buộc miệng nói ra, “Cha, ta có của hồi môn sao?”

Không khí xung quanh như là đóng băng lại, trở nên yên tĩnh vô cùng, Cha của Trình Ly khuôn mặt anh tuấn mặt ngay lập tức cứng đờ, vài giây sau, hắn cắn răng nói, “Cha đã nuôi ngươi khôn lớn thành người, không mong người báo đáp công ơn dưỡng dục, ngươi cũng đừng nhớ thương gia tài của cha chứ, không có của hồi môn cái gì đâu .”

Trình Ly ngay lập tức tỏ ra bộ mặt mình bừng tỉnh, “Cho nên cha là đang muốn nói với con gái, con gái lấy chồng như là bát nước đổ đi, về sau con gái cùng cha không còn có quan hệ gì đúng không?”

Cha Trình Ly mở miệng đáp lại: “Ngươi cũng có thể là suy nghĩ như vậy.”

Trình Ly tiếp tục truy vấn: “Cũng không cần con gái phụng dưỡng?”

Cha Trình Ly cười lạnh, “Ngươi tự mình sống tốt là được, đừng quan tâm đến ta.”

Trình Ly vui vẻ, cảm thấy thật là mỹ mãn, cô ngay lập tức gật đầu, “Những lời cha nói hãy nhớ cho kỹ, hy vọng ngày sau đừng có tìm đến con gái. Về sau, cha cũng đừng nhớ thương tài sản của con gái.”

Cha của Trình Ly cảm thấy buồn cười, vui vẻ gật đầu, “Yên tâm, cho dù Trình Gia có sập, ta cũng không cần của ngươi một xu một cắt nào đâu, đừng lo.”

Trình Ly thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Như vậy là tốt nhất. Cuộc trò chuyện hôm nay con gái đã ghi âm lại, ngày sau cha có muốn nói gì cũng không được đâu.”

Cha của Trình Ly khuôn mặt lúc này đen như là đít nồi, lời nói có chút ác độc nói, “Tốt... tốt lắm, sau này ngươi có sống chết ra sao, đều cùng người cha này không có liên quan gì.”

Cha Trình Ly tức giận nói xong ngay lập tức rời, Trình Ly bóng lưng của hắn đi xa, cô quay đầu lại không nhìn lấy một cái, nhìn thấy Nguyên Mộc đang ở bên ngoài cách nàng mấy mét, thần sắc phức tạp mà nhìn cô.

“Khụ khụ.” Trình Ly giả vờ ho khan hai tiếng, trên mặt không thấy nữa điểm xấu hổ, ngược lại khoe mẽ nói, “Ta sau này cùng ngươi là người cùng một nhà rồi. Ngươi cũng đừng có đuổi ta ra khỏi nhà như cha ta đó nha.”

“Ta không có quyền đuổi cô ra khỏi nhà, rốt cuộc, từ lúc ta cùng cô đăng ký kết hôn, ta cùng ngươi đã là một nửa của nhau, sau này là người một nhà.” Nguyên Mộc nhàn nhạt nói.

“Haha, lời này của ngươi nói có chút lãng mạng nha.” Trình Ly nói thầm.

Nguyên Mộc khuôn mặt ngay lập tức đen thui, “Trừ tiền ra, cô cũng đừng mơ tưởng những đồ vật khác trên người của ta, đặc biệt là tình cảm.”

Trình Ly bĩu môi, yên tâm, trừ Tinh Cầu Quặng Tinh ra, cô cái gì đều không cần.

Trình Ly cùng Nguyên Mộc trở về Nguyên Gia trang viên, nhìn thấy Nguyên Mộc thế nhưng sống một mình trong một căn biệt thự khổng lồ, trong lòng cô hâm mộ không thôi..