Chương 20

Ôn Triệu bốn người cùng nhau nhập viện, được an bài ở cùng một phòng bệnh. Ôn Triệu, Lập Cạnh cùng Tống Dữ Lam ba người trong ngày liền tỉnh lại, chỉ có Trình Ly vẫn như cũ hôn mê.

“Người bình thường tố chất thân thể đúng là yếu đuối, kém cỏi.” Lập Cạnh nhìn về phía Trình Ly đang nằm trên giường bệnh, bĩu môi, thể hiện ra bản thân là Lính Gác có chút ưu việt mạnh mẽ hơn người bình thường.

Ôn Triệu nhíu mày, không đồng ý mà nhìn về phía Lập Cạnh nói, “Em dâu là vợ sắp cưới của A Mộc, ta hy vọng ngươi có thể tôn trọng em dâu một chút.”

Lập Cạnh không để bụng, “A Mộc sẽ không coi trọng cô ta, cùng cô ta kết hôn là chuyện bất đắc dĩ, là kế sách tạm thời mà thôi.”

“A Mộc nói những lời này với ngươi sao?” Ôn Triệu cau mày có chút không vui nhìn Lập Cạnh hỏi.

“Chuyện này không phải rõ ràng là sự thật sao. A Mộc là một người kiêu ngạo, làm sao có thể tiếp nhận một người bình thường làm vợ của mình được cơ chứ.” Lập Cạnh tự nhận bản thân là người hiểu biết rất rõ về Nguyên Mộc.

Ôn Triệu đôi mi giãn ra thở dài nói, “Đó chỉ là ý nghĩ của ngươi mà thôi, ngươi không phải là A Mộc. A Mộc cùng Trình Ly có cùng cảnh ngộ, bọn họ có thể hiểu rõ tình cảnh của nhau là khó khăn, đau khổ như thế nào, có thể giúp đỡ lẫn nhau sinh hoạt, làm bạn cả một đời. Mặt khác, A Mộc sinh hoạt cũng không tiện, hắn cần người chăm sóc, Trình Ly chính là người thích hợp nhất làm vợ của A Mộc. Ngươi đối Trình Ly tốt một chút, Trình Ly sẽ đối xử với A Mộc tốt hơn một chút. Ít nhất, cô ấy cũng sẽ không đem những lời mà ngươi nói ngày hôm nay, trút giận lên người của A Mộc.”

Lập Cạnh cứng họng không biết trả lời như thế nào, sau một lúc lâu mới rầu rĩ nói, “Ta biết rồi, sau này sẽ đối tốt với cô ta một chút.”

Âm thanh của tiếng xe lăng truyền đến, Triệu Thúc đẩy Nguyên Mộc vào bên trong phòng bệnh, thăm cả bốn người cùng một lúc.

“A Mộc, sao ngươi lại tới đây?” Lập Cạnh vẻ mặt vui mừng hớn hở hỏi.

“Ta tới kiểm tra sức khỏe. Nghe nói các ngươi gặp phải Trùng Tộc ở trên đường?” Nguyên Mộc vào phòng bệnh, xác nhận Ôn Triệu ba người không bị thương quá nặng, đem ánh mắt nhìn về phía Trình Ly, nhìn lướt qua khuôn mặt nhỏ tái nhợt của cô.

“Đúng vậy, là một con Trùng Tộc khổng lồ, thiếu chút nữa bọn ta mất đi cái mạng nhỏ của mình.” Lập Cạnh lúc này trong lòng vẫn còn sợ hãi khi nhắc đến con Trùng Tộc.

“Con Trùng Tộc khốn kiếp kia còn đem Cơ Giáp chúng ta mua tặng ngươi phá hủy.” Ôn Triệu thương tiếc nói, sau đó lại che ngực tiếc thương cho máy bay của mình “Máy bay mới mua của ta cũng bị nó cắn nát.”

Nguyên Mộc sắc mặt bình tĩnh, “Người không sao là tốt rồi. Cơ giáp dù sao ta cũng không dùng được, chỉ là đáng tiếc máy bay mới mua của ngươi. Đúng rồi, cô ấy tại sao vẫn còn chưa tỉnh lại?”

“Bác sĩ nói cô ấy bị thương so với bọn ta nặng hơn rất nhiều, cơ thể suy yếu vô cùng.” Ôn Triệu trả lời.

Nguyên Mộc nhíu mày một chút, không tiếp tục hỏi nữa mà rời đi.

Trình Ly hôn mê gần như là hai ngày hai đêm, sau khi tỉnh lại trong phòng bệnh chỉ còn lại một mình cô. Sau đó lại làm một đống kiểm tra thân thể, rồi lại bị cảnh sát lặp đi lặp lại dò hỏi suốt nửa giờ đồng hồ chuyện của Trùng Tộc. Cô cũng không biết ba người Ôn Triệu cùng cảnh sát trả lời như thế nào, còn cô thì trả lời rất đơn giản là “Không biết, ta đã ngất xỉu.”

Cảnh sát hỏi một hồi không hỏi được gì từ miệng của Trình Ly, cuối cùng cũng buông tha cho cô không tiếp tục hỏi thêm cái gì nữa, chuyện này cứ như vậy kết thúc..