Chương 12

“Không được, tốt xấu gì ta cũng là vị hôn thê của ngươi, ta phải bảo vệ ngươi.” Lỡ như ngươi ném đi cái mạng nhỏ của ngươi, ta nếu không lấy được Quặng Tinh thật sự rất là không tốt đó nha. Trình Ly ở trong lòng bổ sung thêm một chút, chỉ là không có nói hết ra ngoài miệng mà thôi.

“Ha ha ha, Nguyên Mộc không ngờ ngươi cũng có ngày này, cũng có ngày được người khác bảo vệ ở phía sau lưng.” Người chặn lại xe lăn của Nguyên Mộc ngay lập tức khoa trương cười lớn.

Sắc mặt của Nguyên Mộc ngay lập tức tối xầm.

Trình Ly ánh mắt hiện lên một chút u ám, cô bắt lấy cái nĩa đang bay tới, ở trước mặt người đang trào phúng Nguyên Mộc, ngay lập tức ném thẳng về phía hắn.

Phụt!

Chiếc nĩa nhẹ nhàng xuyên thủng qua quần áo của người đàn ông ở trước mặt, ngay lập tức xuyên qua l*иg ngực của hắn, khiến hắn kêu thảm một tiếng.

Ahhh.

"Gϊếŧ người!"

Có người nhìn thấy cảnh này, ngay lập tức hét lên chói tai.

Yến hội ồn ào ngay lập tức trong một thoáng chốc yên lặng ngay lập tức.

Người kia che lại ngực của của mình, khuôn mặt có chút không tin tưởng nhìn Trình Ly, lại nhìn cái nĩa đang cắm ở trước ngực của mình, ngay lập tức nhìn Trình Ly hỏi “Cô... cô làm sao có thể làm được chuyện này?”

Trình Ly ngay lập tức tỏ ra khuôn mặt vô tội, “Ta vừa rồi có chút tức giận nên ném mạnh một chút, không phải cố ý, thật là xin lỗi!”

Những người lớn từ nãy giờ không quan tâm đến chuyện nháo sự của đám trẻ lúc này cũng bắt đầu xuất hiện.

“Dẫn người đi xuống dưới trị thương đi.” Nguyên Triệu Lăng trầm giọng nói.

Cha của Trình Ly lúc này tức giận cau mày nhìn Trình Ly quát lớn, “Ai cho ngươi cái lá gan làm người khác bị thương, mau đi xin lỗi cho ta.”

Trình Ly khuôn mặt ngay lập tức giả bộ làm ra vẻ mặt ủy khuất, “Bọn họ đến tiệc đính hôn của ta quậy một trận, ta chỉ là tức giận ném cái đĩa mà thôi, ai mà biết ném thẳng vào hắn, làm hắn bị thương. Không phải nói Lính Gác đều rất lợi hại sao? Ta chỉ là người bình thường, lại là người tàn phế, làm sao có thể làm bị thương được hắn! Ta hoài nghi hắn là đang ăn vạ!”

Hai chữ ăn vạ từ trong miệng của Trình Ly nói ra, làm cho toàn bộ bữa tiệc ngay lập tức im lặng đến đáng sợ, tiếng kim rơi xuống đất lúc này cũng có thể nghe thấy được âm thanh.

Đúng vậy, một người tàn phế, ném mạnh cái nĩa có một phát, làm sao có thể làm cho Lính Gác của Học Viện Quân Đội Số 1 bị thương được cơ chứ, làm sao có thể có chuyện đó xảy ra được?

Nhất định người kia ăn vạ Trình Ly.

Các ngươi tới tiệc đính hôn của người khác quậy một trận, sợ bị truy cứu trách nhiệm, cho nên mới giả vờ tự làm chính mình bị thương, lấy cái cớ này trốn tránh trách nhiệm, khiến cho mọi chỉ trích không quy về phía các ngươi.

Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý, đều hướng thẳng về phía Triệu Bàng cảm thấy chuyện này chính xác là như vậy, đám người Triệu Bàng chính là đến ăn vạ.

Triệu Bàng sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, lúc này nếu thừa nhận bọn hắn ăn vạ chắc chắn thanh danh của bọn hắn sẽ bị vấy bẩn, không thừa nhận ăn vạ thì bọn hắn sẽ bị nói là Lính Gác vô dụng, liền ngay cả một người tàn tật bình thường cũng có thể làm bọn hắn bị thương.

Triệu Bàng đám người lúc này đã leo lên lưng cọp, nhưng muốn xuống khỏi lưng cọp là không có cách nào, không nghĩ tới thiếu nữ không được bọn họ để vào mắt, lúc này lại khiến cho bọn hắn cảm thấy vạn kiếp bất phục như vậy.

“Triệu Bàng, các ngươi đến phá hoại tiệc đính hôn của A Mộc cùng với em dâu, có phải hay không nên hướng hai người bọn họ xin lỗi?” Ôn Triệu lúc này lên tiếng, đánh vỡ bầu không khí im lặng.

“Mau xin lỗi! Các ngươi đến tiệc đính hôn của người khác phá hoại, cha mẹ các ngươi không dạy các ngươi chuyện này là không đúng sao? Hay là giáo viên ở trường không dạy các ngươi chuyện này?” Lập Cạnh ở bên cạnh phụ họa, nhìn về phía Trình Ly ánh mắt trở nên có chút phức tạp..