Chương 10

Trình Ly có chút không hiểu, việc trong đại như hôn nhân đại sự của một người, mà đại gia tộc lại có thể làm qua loa như vậy, cô vừa xuất viện được ba ngày, Trình Ly đã được thông báo ngày hôm nay phải đến tiệc đính hôn của cô cùng với Nguyên Mộc.

Cơm trưa xong xuôi, cô bị người khác sắp xếp đi chọn lễ phục, chăm sóc gia, trang điểm, làm tóc. Nguyên cả một quá trình kéo dài đến tận sáu giờ chiếu mới kết thúc, tiệc đính hôn lại bắt đầu vào lúc sáu giờ rưỡi.

Trình Ly đi đến khách sạn, nhìn thấy bản thân mình cùng Nguyên Mộc ảnh cưới to lớn treo ở trước cửa, cả người của cô đều choáng váng. Cô cùng Nguyên Mộc rõ ràng chưa từng gặp mặt, nhưng ảnh chụp của hai người lại rất là tình cảm, mặt mày lộ ra toàn là dấu hiệu tình yêu cuồng nhiệt cùng ngọt ngào.

Bức ảnh này chụp cũng rất giống thật, nhưng cũng chỉ là đồ giả mà thôi.

Nếu cô không phải là người trong cuộc, cô nhất định sẽ lầm nghĩ ảnh cưới của cô cùng Nguyên Mộc thật sự là tình yêu sâu đậm.

“A Mộc, vị hôn thê của cậu tới.” Một âm thanh phù phiếm vang lên, người thanh niên bên cạnh Nguyên Mộc hai tay đút vào túi quần nói, đôi mắt tràn đầy diễu cợt như là một con hồ ly chờ đợi kịch hay diễn ra.

Trình Ly ánh mắt nhìn về phía bên kia, ánh mắt của cô nhìn thấy một thanh niên, mói tóc đen nhánh, khuôn mặt anh tuấn ngũ quan hài hòa, nhưng khuôn mặt lại có chút tái nhợt, tiều tụy, mang theo một loại chán nản cùng mệt mỏi. Đây chính là vị hôn thê của cô sao, hắn chính là Nguyên Mộc sao, người thật so ảnh chụp còn đẹp hơn rất nhiều.

Nguyên Mộc đối với lời nói của thanh niên bên cạnh làm ngơ không có trả lời, vẫn như cũ dựa vào xe lăn chỗ tựa lưng, buông xuống đôi mi, thất thần, dùng thái độ này để thể hiện ra sự chống đối của cuộc hôn nhân này, không chấp nhận vị hôn thê này của hắn.

Toàn bộ đại sảnh của bữa tiệc chợt yên tĩnh, mọi người tầm mắt ngay lập tức tập trung vào Nguyên Mộc cùng Trình Ly, đáy mắt lộ ra vẻ bỡn cợt, hoặc là trào phúng, có người lại là cảm thấy đồng tình, cả ba loại ánh mắt tất cả đều có cả. Nhưng cho dù là như thế nào, tất cả mọi người đều đang chờ đợi một sự thật, chờ đợi xem Trình Ly cùng Nguyên Mộc trò cười sắp diễn ra.

Không có ai nói cho Trình Ly nghi thức đính hôn nên làm cái gì, nên cô cũng không biết giờ phút này nên làm cái gì cho đúng. Cha của cô đang cùng người khác trò chuyện, Trình Doanh Doanh cùng Trình Nguyệt Nguyệt thì đang thưởng thức rượu ngon, cùng người khác đang không ngừng chê cười cô.

Nếu đã không ai quan tâm đến cô, vậy thì cô tự mình xử lý việc này vậy. Trình Ly quyết định đi tới trước mặt vị hôn phu của mình cùng hắn gia tăng tình cảm, vì Quặng Tinh tương lai của hai người.

"Chào cậu, tôi gọi Trình Ly.” Trình Ly nhìn Nguyên Mộc duỗi tay, trên khuôn mặt tươi cười rất là ngoan ngoãn tỏ ra vô hại nói.

Nguyên Mộc lại tỏ ra giống không nghe thấy, vẫn như cũ nhắm chặt đôi mắt của mình.

Trình Ly cũng không có xấu hổ, bình tĩnh thu hồi lại bàn tay, đem một cái ghế dựa ngồi ở bên cạnh xe lăn của Nguyên Mộc.

“Xem ra Nguyên Mộc là thật sự chán ghét vị hôn thê này!”

“Rốt cuộc cô ta cũng chỉ là một người bình thường, lại còn có tàn phế. Nguyên Mộc dù sao thì trước đây cũng là Lính Gác Cấp SS, đệ nhất thiên tài của trường quân đội, vô số người dẫn đường muốn ở bên cạnh hắn, người trước ngã xuống, người sau tiến lên.”

“Đó cũng là lúc trước mà thôi. Hiện tại hắn muốn cưới một người dẫn đường không khác gì si tâm mộng tưởng, Liên Minh cũng không cho phép người dẫn đường trân quý lãng phí trên người của hắn. Ngươi nói Nguyên Mộc hiện tại cấp bậc là gì? Hiện tại còn lại bao nhiêu thực thực?”

“Ai mà biết được? Mặc kệ hắn còn lại bao nhiêu thực lực, bây giờ không còn hai chân, hắn cũng không có cách nào có thể điều khiển được cơ giáp, không có cách nào tham gia vào chiến trường, cùng phế vật có gì khác nhau.”

“Đáng tiếc cho một Lính Gác Cấp SS cứ như vậy bị phế đi!”

“........”

Người xung quanh liên tục xì xào, bàn tán về chuyện hai chân của Nguyên Mộc..