Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tinh Tế Lưu Đày: Khế Ước Bất Bình Đẳng

Chương 5: Liệt kê tiền nuôi trai

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Lê Trọng Quân người này chẳng phải là con trai của tập đoàn công nghệ Lê Trọng sao, nếu vậy thì đúng là hắn không đạt tiêu chuẩn để gia nhập vào trường quân đội.”

Tiếng bàn tán ngày càng lớn.

Theo luật của Liên bang muốn thi vào trường quân đội, thì người đó phải xuất thân từ gia đình từng có người tham gia vào quân ngũ, nhưng Lê gia chẳng có ai, chính vì vậy họ cần có mối quan hệ thật thân thiết với người làm trong quân đội, chính vì vậy ngày trước lúc còn học ở trường cấp ba Lê Trọng Quân đã tán tỉnh Trần Cát Anh, con gái của đại tướng Trần Cát Gia thành công trở thành vị hôn thê của cô, từ đó đạt tiêu chuẩn thi vào trường quân đội, không những thế nhờ gia thế của gia đình bạn gái hắn được thầy cô ưu ái hơn rất nhiều.

Nói tóm lại trong mối quan hệ giữa Lê Trọng Quân và Trần Cát Anh người hưởng lợi nhiều nhất là Lê Trọng Quân và gia tộc nhà Lê, vì thế hôm nay khi xảy ra chuyện này, dù gia tộc Lê Cát có bị kết tội phản Liên bang, đi đày tới tinh cầu 1000 thì dân chúng vẫn sẽ quở trách Lê Trọng Quân lợi dụng xong liền vứt, là kẻ phụ tình bạc nghĩa.

Vô số lời chỉ trỏ cùng ánh mắt bất thiện hướng về phía mình khiến Lê Trọng Quân mất kiểm soát.

Hắn vung tay đánh về phía Trần Cát Anh: “Câm miệng con điên này!”

Trần Cát Anh không tránh còn nghiêng mặt cho hắn đánh.

Cú đánh như trời giáng thành công khiến dư luận càng thêm phẫn nộ, có vài người chịu không được lên tiếng.

“Người này sao vậy, khi gia đình người ta còn địa vị thì ngày nào cũng khoe khoang mình thương bạn gái như nào, giờ thì hay rồi chửi người ta là con điên.”

“Mé nhìn tức thật, nếu tôi mà là cô gái ấy chắc chắn sẽ đánh chết anh ta.”

“Vụ này không biết trường quân đội giải quyết thế nào nhỉ? Dù sao bây giờ anh ta cũng không còn nhà bạn gái chống lưng, gia thế thì không liên quan đến người trong quân đội liệu nhà trường có xem xét lại.”

Nghe được những lời này mặt Lê Trọng Quân méo xệch, mẹ hắn đã dặn đi dặn lại rất nhiều lần, dù gia đình Trần Cát có bị đi lưu đày cũng không được hủy hôn cho tới khi hắn tốt nghiệp vì lo sợ thân phận không liên quan đến quân nhân của gia đình mình, cho nên yêu cầu hắn phải nhẫn nhịn, phải chờ cho tới lúc đó, không ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện này, hắn không thể bị đuổi khỏi trường.

Mắt đánh loạn xung quanh, Lê Trọng Quân nâng chân lên đánh bài chuồn, bỏ luôn cả con giáp thứ 13 bên cạnh.

Trần Cát Anh sao cho phép, cô lao tới ôm lấy chân hắn, hai tay bấu mạnh vào quần kéo mạnh khiến đai lưng suýt thì không giữ được.

Lê Trọng Quân chưa bao giờ gặp phải chuyện như này nên rất bối rối, hoảng hốt lẫn giận dữ, cố gắng giữ lưng quân, dùng chân đá về phía Trần Cát Anh.

Trần Cát Anh không sợ ôm chặt, kéo mạnh tuyệt đối không để hắn dễ thở, tiếp tục khóc lóc.

“Anh Trọng Quân sao anh lại đánh em, đau lắm anh biết không, ngày trước khi anh giận em, em nào dám mắng mỏ gì anh, mỗi lần như thế em đều dùng rất nhiều tiền mua cơ giáp cho anh luyện tập, lắp thêm các chức năng nâng cấp cho cơ giáp của anh để nó trở nên mạnh mẽ hơn. Thậm chí là thuê sân tập, chỉ cần anh không vui em liền chạy đi thuê sân tập cho anh, còn là sân tốt nhất vì sợ anh không ưng, nhưng vì sao bây giờ em chỉ nói ra sự thật anh lại đánh em hu hu.”

Người dân xung quanh lại hít vào một ngụm khí.

“Trời ơi con gái nhà người ta vì hắn mua cơ giáp, vậy cô nhóc này đã bỏ ra bao nhiêu tiền cho cuộc tình rẻ mạt như thế?”

“Còn thuê cả sân tập, nâng cấp cơ giáp, trời ơi đây là điên vì tình đúng không?”

Vẫn có một vài người lý trí nói: “Nhà họ Lê rất giàu mà, không lẽ đến một cơ giáp cũng không mua được?”

Ngay sau đó vô số tiếng nói khiến hắn chùn bước.

“Cậu bị điên à, cơ giáp muốn mua được đâu đơn giản chỉ cần có tiền còn phải có quyền trong quân đội nữa, sân tập cũng cần xuất trình thẻ của quân đội, đặc biệt là loại sân tập tốt, cô gái này chắc chắn đã dùng thẻ thân phận của cha mình để giúp tên tra nam đó.”

“Chắc chắn!”

Người vừa lên tiếng giúp Lê Trọng Quân lập tức bị đánh tan.

Trần Cát Anh vừa nghe hướng dư luận vừa khóc rất thảm, còn không quên cạ mũi mình vào ống quần tây được may bằng vải đắt tiền, lau sạch chất bẩn lên đó, càng lau càng hăng.
« Chương TrướcChương Tiếp »