Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tinh Tế Lưu Đày: Khế Ước Bất Bình Đẳng

Chương 19: Mục tiêu đầu tiên nhà đại tướng hải quân

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một giờ sáng, từ ban công gia đình Trần Cát Gia một bóng đen lao nhanh nhảy qua hàng rào, tiến vào vườn nhà bên cạnh.

Khu vườn này là của nhà đại tướng hải quân, cách bố trí vườn tược của hắn khá phô trương, ở trước cửa chính đặt một mô hình thuyền sân bay rất lớn, xung quanh có hồ nước bãi biển và cây dừa.

Tiểu cảnh này rất sống động, đáng tiếc những cây dừa ở thế giới này không có trái, nếu không Trần Cát Anh đã đánh chủ ý lên chúng.

Cô nấp sau một thân cây lớn, cẩn thận quan sát, ánh sáng trên sân khá tốt, nếu di chuyển không cẩn thận khả năng cao sẽ bị camera giám sát phát hiện.

Đột nhiên có bóng người đi qua gần chỗ cô đang nấp, mặc đồng phục người hầu, mở cửa hông bước vào trong, lúc cô ta đi vào không hề khóa cửa, một đường ánh sáng tràn qua khe hở nhỏ.

Trần Cát Anh nhanh chóng dùng dị năng dịch chuyển về phía đó, nhìn qua khe cửa quan sát tình hình bên trong.

Cánh cửa này thông với một hành lang, có vẻ đây là lối đi riêng dành cho người hầu.

Trần Cát Anh lẻn vào, lấy từ trong không gian ra một thiết bị cầm tay rất nhỏ, đây là thiết bị giúp cô tìm ra vị trí nguồn điện trong căn nhà này. Ở tận thế lúc đột nhập vào các khu căn cứ việc đầu tiên cô làm chính là cắt điện toàn khu để ngừng hoạt động của camera.

Lần này đột nhập vào đây cô vẫn muốn làm theo cách cũ, kiểu nhà của nhân vật quan trọng như đại tướng chắc chắn có gắn camera theo dõi, cô không thể sơ suất, để lộ đuôi rất nguy hiểm.

Trần Cát Anh nhanh chóng tìm được cầu dao tổng, nhẹ nhàng cắt điện toàn bộ căn nhà.

Ngay khi điện cắt có tiếng hét thất thanh vang lên đâu đó, có vẻ vài người yếu tim bị giật mình, sau đó vô số tiếng bước chân vang lên.

Trần Cát Anh biết mình không có nhiều thời gian, cô hành động cực nhanh lao đi tìm kiếm mục tiêu.

Căn phòng đầu tiên cô vào lại là phòng bếp.

Hiện tại hệ thống bóng đèn khẩn cấp đã được bật, không quá sáng nhưng cũng không quá tối, Trần Cát Anh dựa vào ánh sáng yếu ớt tiến hành vơ vét, cô khua tay lấy tất cả những gì có thể lấy đều cho vào không gian, kể cả chén bát, đũa, bếp từ, giẻ lau bếp, đến cả tấm trải lẫn bàn ăn cũng bị cô thu vào không gian.

Sau khi càn quét phòng bếp không còn sót thứ gì, cô men theo hành lang tiến ra phòng chính, nhìn lên tầng, có vài bảo vệ đang di chuyển trên đó.

Hiện tại chắc chắn có người đi điều tra nguyên nhân mất điện, trên đường đi qua các phòng cô không thấy căn phòng nào có người bảo vệ, loại phòng được bảo vệ này chắc chắn không bình thường.

Trần Cát Anh quyết định nhảy vào đó trước khi rời đi.

Cô lấy từ không gian ra một cái muỗng vừa chôm được ở phòng bếp, ném lên tầng vào vị trí cách hai người họ khoảng năm mét.

Ngay khi tiếng động vang lên, một người vội vã chạy đi kiểm tra.

Trần Cát Anh dịch chuyển tức thì ra sau lưng người còn lại, đánh ngất hắn mở cửa phòng kéo hắn vào trong, đóng lại.

Ngay khi cửa vừa đóng bên ngoài liền vang lên tiếng gõ và tiếng cảnh báo.

“Người bên trong là ai, nếu không ra ngoài tự nộp mình thì chớ trách!”

Trần Cát Anh im lặng, vươn tay thu hết tất cả vào trong, căn phòng rộng lớn ngay lập tức bị quét sạch.

Trước khi lề cửa bị đạp bung cô đã kịp cạy song cửa sổ tiện thể thu luôn vào không gian, sau đó nhảy ra bên ngoài, dịch chuyển qua khu vườn bên cạnh
« Chương TrướcChương Tiếp »