Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tinh Tế Gieo Trồng Đại Sư

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sự xuất hiện của Lục Ly không chỉ kinh động đến Tô Hòa, mà còn có Hàn Thụy.

Ngay sau khi Tô Hòa mở kết nối quang não, vành mắt Hàn Thụy nhanh chóng đỏ lên. Tô Hòa ngẩn người, nhận ra cậu còn khoác áo của Lục Ly, liền vội vàng giải thích cậu không sao cả, chỉ là gặp được một chút chuyện ngoài ý muốn. Vì để chứng minh mình không bị chiếm tiện nghi mà còn có thể tung tăng nhảy nhót một trận, Tô Hòa cường điệu kể lại với y chuyện vừa rồi Lục Ly bị cậu bôi một mặt đầy bùn.

Giọng điệu cậu nhẹ nhàng bâng quơ, trong lòng Hàn Thụy lại thấp thỏm cảm thấy sẽ không đơn giản như vậy. Việc lính gác tại thời điểm kết hợp buông tha cho dẫn đường, Hàn Thụy y căn bản không tin, trừ khi còn có âm mưu khác? Y nhận ra áo khoác trên người Tô Hòa là quân phục Liên Bang, tại sao ở Phá Tinh lại xuất hiện quân đội Liên Bang? Hàn Thụy càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, vội vàng nói hai câu muốn Tô Hòa nhanh chóng trở về thế giới dưới lòng đất, bọn cậu cần chuẩn bị tùy cơ ứng biến mà chạy trốn.

Tô Hòa cũng cảm thấy phế tích 36 ngày càng không an toàn, chỉ là nếu chạy trốn lần nữa, trận pháp cậu bố trí ở đây sẽ không thể giữ lại. Tô Hòa sửa sang lại quần áo, nghĩ nghĩ, vươn tay cầm áo khoác của Lục Ly lên, mang tâm tư mà một đường quay về phòng bố trí trận pháp. Cậu vừa mới vào cửa, một đầu săn chuẩn màu đen thật lớn từ trên trời lao xuống đậu trên cửa sổ lẳng lặng nhìn cậu.

Tô Hòa: "......"

Săn chuẩn rõ ràng là một tinh thần thể, nhưng ngoài ý muốn Tô Hòa cũng không sợ hãi nó. Cậu mơ hồ cảm thấy giữa mình và săn chuẩn có một loại liên kết mỏng manh, săn chuẩn truyền đạt cho cậu khí tức làm cậu an tâm. Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, cậu ở trên người săn chuẩn cảm nhận được hơi thở Lục Ly. Tô Hòa nhận ra rằng đầu săn chuẩn này rất có thể là tinh thần thể của hắn.

Cậu có chút tò mò mà đánh giá săn chuẩn. Từ mèo rừng đến thỏ trắng của Hàn Thụy và đến mầm nhỏ, dường như tinh thần thể của mỗi người đều không giống nhau. Rốt cuộc tinh thần thể làm thế nào mà ngưng tụ thành? Giống như Hàn Thụy từng nói là căn cứ vào tính cách của chủ nhân sao? Vậy Lục Ly......

Trong lúc lơ đãng dáng vẻ của Lục Ly lại một lần nữa nhảy ra trong đầu, mặt Tô Hòa liền đen lại. Cậu thật nhanh tẩy sạch đại não, đem sự tồn tại của Lục Ly đuổi ra ngoài. Tô Hòa xoay người không nhìn săn chuẩn nữa, lại có thể cảm giác được săn chuẩn đang nhìn chằm chằm vào cậu. Cậu nỗ lực nói với bản thân đó chỉ là một con chim thôi, chỉ là một con chim...... Nhưng bộ dáng săn chuẩn cùng Lục Ly không ngừng qua lại trong tâm trí, Tô Hòa rốt cuộc nhịn không được, quay đầu mở to mắt dùng sức trừng săn chuẩn.

Đại khái dáng vẻ hung dữ của cậu mang lại hiệu quả, săn chuẩn lẳng lặng nhìn cậu một cái, giương cánh bay đi. Tô Hòa nhẹ nhõm thở ra, cảm giác bầu không khí trong phòng lập tức thoáng hơn, không có cảm giác áp bách như khi nãy. Cậu đem đá năng lượng trong trận pháp lấy ra, lại đem củ cải chia thành hai phần. Đống củ cải này không hề nhẹ, Tô Hòa chỉ có thể mang một nửa trong đó đi trước. Lúc này áo khoác của Lục Ly phát huy tác dụng, Tô Hòa dùng áo khoác đem củ cải gói lại khiêng trên đầu vai. Củ cải dư lại bị cậu giấu ở trong góc, có thời gian thì tới lấy, còn không thì chỉ có thể tiện nghi cho người khác.

Cậu thật cẩn thận mà rời khỏi phòng, tìm một ống dẫn ngầm gần đấy. Chợt giữa không trung có bóng đen xẹt qua, săn chuẩn lấy dáng vẻ tuyệt đẹp mà lướt qua đỉnh đầu Tô Hòa, ngừng ở phế tích cách đó không xa.

Tô Hòa: "......"

Một người một chim đối mắt nhau, bỗng dưng Tô Hòa làm một khuôn mặt quỷ, khiêng củ cải nhảy xuống ống dẫn, thật nhanh chạy đi. Cậu không tin săn chuẩn sẽ đuổi theo, thế giới ngầm cũng không thích hợp để săn chuẩn bay lượn. Cậu ở trong ống dẫn thuần thục mà đi, bên trên phế tích, săn chuẩn cũng quỹ đạo đó gắt gao đuổi theo bóng dáng cậu.

Tinh thần thể cùng chủ nhân liên kết là một chuyện rất huyền diệu. Ở một trình độ nào đó mà nói, thứ Tô Hòa cần tìm hiểu còn rất nhiều. Tỷ như cậu không biết rằng, bởi vì cậu từng cùng Lục Ly thân mật tiếp xúc, nên săn chuẩn đồng dạng có thể nhớ kỹ mùi hương của cậu. Cho dù cách một tầng sỏi đá Gobi cứng rắn và vô số ống dẫn, săn chuẩn vẫn như cũ có thể dễ như trở bàn tay phát hiện bóng dáng cậu. Lại tỷ như cậu cũng không biết, hình ảnh tinh thần thể nhìn thấy, chủ nhân của chúng cũng có thể nhìn thấy. Thế nên vừa rồi khi cậu làm mặt quỷ với săn chuẩn, trong mắt Lục Ly đang ở xa ngàn dặm khẽ hiện lên ý cười.

__

Lục Ly biến mất đột ngột, trở về cũng đột ngột.

Khi đám Thẩm Thuận còn đang mang vẻ mặt camera chạy bằng cơm mà bàn luận dẫn đường của lão đại sẽ là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi, lớn lên trông như thế nào, thì Lục Ly mang theo khuôn mặt đầy bùn xuất hiện trước mặt mọi người.

Một đám người: "......"



Lục Ly không quan tâm phản ứng của bọn họ, trước tiên về khoang tắm rửa. Cho dù cách xa như vậy, hắn vẫn như cũ có thể cảm nhận được mùi hương mê người quanh quẩn thân thể kia. Vì khôi phục bình tĩnh, Lục Ly không thể không tiêm thêm gấp ba lần thuốc dẫn đường tin tức tố, ngâm trong nước lạnh nửa giờ, mới miễn cưỡng khôi phục bình thường.

Hắn thay quần áo, mặc tốt áo sơ mi và cà vạt, khi lấy áo khoác lại nghĩ đến Tô Hòa. Không biết Tô Hòa bây giờ đang làm gì? Sống ở phế tích 36 an toàn sao? Tuy rằng có săn chuẩn bảo vệ, trước khi hắn rời đi cũng đã xác nhận xung quanh đó không có hắc ám thú, nhưng thiên tính lính gác luôn bảo hộ dẫn đường lại khiển trách hắn, không nên để dẫn đường rời khỏi mình. Cho dù hai người chưa kết hợp, nhưng 100% tương thích đã chú định bọn hắn là trời sinh một đôi, sẽ không có ai so với bọn hắn thích hợp hơn.

Nghĩ đến đây, trong đầu Lục Ly hiện lên lời ông ngoại nói với hắn. Ông ngoại hy vọng bạn đời tương lai của hắn là ai cũng được, chỉ cần vì yêu mà kết hợp, chứ không phải vì một chút nhân tố bên ngoài hay bản năng dã thú. Khi đó Lục Ly chưa thức tỉnh, cha hắn là lính gác, mẹ là dẫn đường, có khả năng rất lớn hắn sẽ thức tỉnh thành lính gác hoặc dẫn đường. Giọng điệu ông ngoại khi nhắc tới bản năng, hắn vĩnh viễn đều sẽ không quên.

Ký ức sau đó không quá tốt đẹp, Lục Ly dừng một chút, chặt đứt đoạn hồi ức này.

Một đường nghe bát quái về mình, thần sắc Lục Ly như thường mà xuất hiện tại phòng chỉ huy. Phòng chỉ huy vốn đang náo nhiệt như chợ tết, ngay khi bóng dáng Lục Ly xuất hiện lập tức trở nên khẩn trương. Mỗi người dường như đều đang làm việc, lại còn làm tới khí thế ngất trời, giống như náo nhiệt Lục Ly nghe được trước đó đều là ảo giác.

Thẩm Thận dựa vào lợi thế vị trí mà chiếm chỉ huy đài trước, một bộ dáng nghiêm túc kiểm tra thiết bị. Ngụy Na chắp tay sau lưng đứng trước đài quan sát, ra dáng mà nhìn chằm chằm tinh đồ trước mặt. Tiểu khoai sọ đứng ở bên cạnh cô, cố gắng đem quả táo đã ăn một nửa nhét vào tay áo. Giang Ba cùng Liêu Khải khí thế lao động nhiệt tình tăng vọt, vì cướp máy hút bụi mà thiếu chút nữa thượng cẳng chân hạ cẳng tay với nhau.

Lục Ly dường như không có việc gì mà đi về phía Thẩm Thận, khóe mắt mọi người đều trộm dừng trên người hắn. Hắn biểu tình vẫn luôn ôn hòa, mọi người nhìn không ra được gì, ngọn lửa bát quái càng lớn hơn, chỉ hận không thể bắt lấy Lục Ly hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lục Ly theo tầm mắt nóng bỏng đó nhìn lại, Giang Ba vừa khéo liền bị bắt gặp. Hắn cố gắng ở từ trên mặt nặn ra biểu tình lấy lòng, Lục Ly như thường cười cười, dời đi tầm mắt. Giang Ba ngay sau đó thu được ánh mắt đồng tình "Ngươi chết chắc rồi" từ một đám người. Hắn có chút khóc không ra nước mắt, mọi người đều bát quái, lão đại vì cái gì chỉ theo dõi hắn?

"Trang tướng quân đã rời đi?"

Lục Ly mở miệng đánh vỡ cục diện ánh mắt bay loạn tại phòng chỉ huy.

Thẩm Thận lập tức thu lại tâm tư, gật gật đầu, "Trang tướng quân cùng người của ông ấy đều đi rồi, nói là sẽ đúng thời gian đã hẹn trở lại Diên Vĩ hạm, muốn chúng ta không cần quản bọn họ."

"Renault đâu?"

"Renault còn ở khoang đáy, chờ lão đại trở về."

Lục Ly phân phó nói: "Cứ theo kế hoạch ban đầu hành sự. Ngụy Na mang theo tiểu đội số 4 đi theo Renault, cần phải hiệp trợ Renault đem tiểu thụ nhân mang về Diên Vĩ hạm. Thẩm phó quan toàn quyền phụ trách Diên Vĩ hạm tiếp viện, những người khác tự do hoạt động, tận lực không cần gây chuyện."

"Vậy còn phía phế tích 36?" Thẩm Thận biết rõ vẫn cố hỏi. . truyện tiên hiệp hay

Lỗ tai mọi người nhất trí "vèo" mà dựng thẳng lên.

Lục Ly: "...... Phế tích 36 tôi tự mình đi. Đúng rồi, Triệu Cảnh Quang trước tiên vẫn giam ở Diên Vĩ hào, đừng thả hắn ra ngoài."



Bản thân Lục Ly không lo lắng Triệu Cảnh Quang có chuẩn bị đường lui hay không, nhưng phế tích 36 có Tô Hòa, hắn dường như là theo bản năng mà loại bỏ những nguy hiểm có khả năng tồn tại xung quanh cậu, thậm chí không muốn có lính gác nào khác tới gần.

Mọi người nghe được đáp án đã dự đoán, cảm thấy thỏa mãn sôi nổi bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Lục Ly cười như không cười quét mắt nhìn bọn họ một cái, lại lần nữa rời khỏi Diên Vĩ hạm. Thẩm Thận chọn địa điểm đáp xuống không tệ, ngay giữa khu phế tích trung tâm Phá Tinh, bên dưới chính là chợ đen lớn nhất Phá Tinh, cũng là địa phương Tô Hòa từng dừng lại thời gian ngắn. Lục Ly đối với nơi này thập phần quen thuộc, ngựa quen đường cũ mà tìm được ống dẫn thông tới chợ đen.

Hắn nhẹ nhàng nhảy xuống, lá chắn giác quan dựng lên, chặn lấy mùi hương tanh tưởi làm người buồn nôn bên trong. Ống dẫn bên trong loanh quanh lòng vòng như một mê cung lớn, nhưng Lục Ly mỗi lần đều có thể chọn ra con đường gần nhất. Hắn đi rất nhanh, giống một đầu liệp báo thoăn thoắt, ở trong ống dẫn tối đen đi qua, không cần mượn bất kì sự giúp đỡ bên ngoài nào, lấy tốc độ rất nhanh đến chợ đen.

Quân phục màu đen của Quân Đoàn 7 ở nơi này thập phần gây chú ý, Lục Ly vừa xuất hiện, toàn bộ chợ đen đang ồn ào náo động tựa như cứng lại, nhưng rất nhanh lại lần nữa náo nhiệt. Chỉ là sự náo nhiệt này có vài phần thật giả khó nói. Quân đội Liên Bang xuất hiện ở Phá Tinh vốn là chuyện nhạy cảm, hơn nữa có người đã nhận ra Lục Ly. Góc nào đó ở chợ đen, mèo rừng to lớn hạ thân xuống, chui vào một ống dẫn hẹp dài. Nơi này thông với một tầng ngầm khác dưới chợ đen, tổng bộ Trầm Mặc Đoàn tại Phá Tinh chính là ở đây.

Lục Ly làm như không thấy các loại ánh mắt đánh giá xung quanh, lập tức đi tới một gian hàng bán dược phẩm sinh vật.

Chủ quán hướng Lục Ly cười nịnh nọt "Khách hàng thực sự có ánh mắt, nơi này của chúng tôi bán đầy đủ các loại dược phẩm nhất Phá Tinh, dẫn đường tố lại do chính tập đoàn Úc Tân sản xuất, bảo đảm chất lượng."

Lục Ly làm lơ đề cử của chủ quán, hỏi: "Có thuốc quấy nhiễu không?"

Chủ quán lập tức kêu trời khóc đất rằng tuy bọn họ đang ở Phá Tinh, nhưng lòng hướng về Liên Bang, công việc đều là tuân thủ theo pháp luật, tuyệt đối không có thứ như thuốc quấy nhiễu trái với pháp luật Liên Bang.

Lục Ly nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, nói: "Trong cái rương thứ hai phía sau lưng bên trái cậu có tổng cộng năm liều thuốc quấy nhiễu, tôi lấy hết."

Chủ quán: "......"

Mẹ nó hắn ghét nhất là lính gác!

"Bao nhiêu tín dụng điểm?" Lục Ly không cho chủ quán thời gian phủ nhận.

Chủ quán thử nói: "15000......12000......10000......" Hắn nhìn Lục Ly biểu tình bình tĩnh, vẻ mặt liền như khóc tang "7000, này đã là phí hao tổn rồi."

"Thành giao."

Lục Ly cầm lấy thuốc quấy nhiễu, trước khi rời đi nhìn thoáng qua bãi đất không xa. Hắn ngửi được hơi thở Trang Vĩ, hẳn là đi vào chợ đen sớm hơn hắn. Sau khi Lục Ly rời đi, mèo rừng màu đen một lần nữa chui ra. Trầm Mặc Đoàn đã nhận được tin Diên Vĩ hạm tới Phá Tinh, nếu không xảy ra xung đột lợi ích, bọn họ cũng không muốn chọc phải Lục Ly.

Hai mươi phút sau, Lục Ly điều khiển cơ giáp về tới phế tích 36. Săn chuẩn màu đen ở đỉnh đầu hắn xoay quanh, Lục Ly nhảy ra khỏi cơ giáp, săn chuẩn gắp lấy thuốc quấy nhiễu trong tay hắn, bay về phía bên trong ống dẫn.

__
« Chương TrướcChương Tiếp »