Chương 27: Người đẹp cố vấn 2

Đến trung tâm của rừng trúc, Sở Thu nhanh chóng dùng dị năng thúc giục sinh trưởng một ít cây trúc, bao bọc hai người bọn họ ở trong đó.

“Tại sao Thượng tá Chu lại đến Lam Tinh?”

Chu Tu Viễn nói thật: “Trong Ngân Hà Tinh Hệ đột nhiên xuất hiện một hố đen, Quân đoàn số chín được lệnh đến đó điều tra, nhưng bất ngờ bị hố đen hút vào, tôi đến đây để tìm người.” Anh ta chỉ che dấu một ít tin tức nhỏ bé không đáng kể, ví dụ như người lãnh đạo hoạt động lần này là ai.

Sở Thu chỉ thuận miệng hỏi, cô đã chuẩn bị tâm trạng khi đối phương nói “Đây là bí mật quân sự, tôi không thể trả lời cô”, kết quả Chu Tu Viễn lại nói thật, làm cô chưa chuẩn bị tâm lý.

Đây cũng là bị mật quân sự, đúng không? Chuyện này có thể nói cho người bình thường không?

“Tôi sẽ không nói cho những người khác, nhưng cô là chủ nhân của Lam Tinh, cô có quyền được biết chuyện này.” Chu Tu Viễn biết Sở Thu lo lắng chuyện gì, khuôn mặt đang mỉm cười của anh ta đột nhiên trở lên nghiêm túc, “Lối ra của hố đen đó là Lam Tinh.”

Sở Thu: !!!

Đây chính là nguyên nhân khiến Quân đoàn số chín đến Lam Tinh!

Vẻ mặt cô trở lên nghiêm túc, “Liệu trùng tộc có thể đến đây qua hố đen không?”

Chu Tu Viễn rất hài lòng với tốc độ phản ứng khi nhận thức nguy hiểm của Sở Thu, “Những chiến sĩ của Quân đoàn số chín khi bị hút vào hố đen đều bị thương nặng, muốn di chuyển qua hố đen phải trả một cái giá rất lớn, nhưng tôi không thể loại trừ khả năng đó.”

“Trước mắt trùng tộc sẽ không xâm lược Lam Tinh, tại vì nơi này không còn giá trị gì cả, nhưng nếu cô xây dựng lại Lam Tinh, trong ba năm có thể khôi phục Lam Tinh như trước hoặc làm nó trở lên tốt hơn, vậy thì không thể chắc chắn bọn chúng sẽ không đến.”

Không phải hơn một nghìn năm trước Lam Tinh bị trùng tộc xâm phạm, loài người và động thực vật bắt buộc phải rời đi, Lam Tinh mất đi sự bảo vệ nên mới bị tàn phá đến mức này à?

Sở Thu đã bỏ tiền xuất lực để xây dựng lại Lam Tinh, chứ không phải để giúp đỡ trùng tộc.

“Anh muốn như nào?”

Bí mật về hố đen, Chu Tu Viễn có thể không nói, nếu anh ta đã nói ra, đó là cho Sở Thu biết thông tin, nhất định anh ta muốn trao đổi chuyện gì đó với cô.

Chu Tu Viễn lộ ra nụ cười hài lòng, nói chuyện với người thông minh rất vui vẻ, anh ta chỉ vào Ngôn Tư Niên nói: “Đây là ấu tể của chúng tôi, trong lúc chúng tôi tìm kiếm người ở Lam Tinh, nó đã rơi khỏi phi thuyền.”

Ngôn Tư Niên: ???

Khuôn mặt nhỏ nhắn trong bộ lông xù không thể tin được, anh ta đang nói cái gì vậy?

Sở Thu sửng sốt một chút, lý do Bánh Trôi xuất hiện ở đây rất thích hợp, nhưng Bánh Trôi...Có phải sắp rời khỏi đây không?

Cô vô thức siết chặt vòng tay đang ôm ôm quanh cục lông nhỏ.

Ngôn Tư Niên bị ôm hơi chặt, anh cảm nhận được Sở Thu không nỡ rời xa mình, anh nhẹ nhàng dùng móng vuốt vỗ nhẹ an ủi cô.

Chu Tu Viễn: “Việc điều tra về hố đen vẫn chưa kết thúc, trong tương lai sắp tới đội ngũ của chúng tôi sẽ ở lại Ngân Hà Tinh Hệ, vốn dĩ chúng tôi không có liên quan gì đến nơi này, nhưng an ninh nơi này của các cô thực sự đáng lo ngại.”

“Tàu tuần tra của Quân đoàn số chín đã cập bến, mấy trăm chiến sĩ cơ giáp đã sắp kiểm tra được hết Lam Tinh, cô vẫn chưa nhận được bất kỳ cảnh báo nào.”

“Cả hành tinh chỉ có sáu người, nếu như bọn cướp tinh tế đến, các cô sẽ đi cùng bọn hắn, hay sẽ bị bọn hắn bắt đi?”

Sở Thu: “...” Cô không có cách nào phản bác được.

Cô đã biết nhược điểm này của mình từ lâu, nhưng cũng không có biện pháp nào, cô mới đến đây, một không có tiền, hai không có quan hệ, Liên Bang không cho vay tiền, vậy thì cô có thể dùng cái gì để trang bị vũ khí cho Lam Tinh?

“Thượng tá đưa ra lời nhắc nhở này, chính là có ý định hợp tác với tôi?”

“Chính xác. Chắc cô đã nghe qua chứng cáu kỉnh của thú nhân rồi?”

“Đúng vậy.”

Chu Tu Viễn nói: “Những năm gần đây có nghiên cứu đã chứng minh, thực vật tự nhiên có thể giảm bớt thậm chí có thể chữa trị chứng cáu kỉnh của thú nhân.”

Sở Thu sửng sốt hỏi, “Nghiên cứu này đã tiến hành khi nào?”

Đây là một người thông minh, nhạy bén, có tầm nhìn xa trông rộng, không giống như một người được nuôi dưỡng trong trại trẻ mồ côi, Chu Tu Viễn âm thầm thở dài.

“Tôi không thể xác minh được.”

Chỉ có bốn chữ này, đã khiến Sở Thu nghi ngờ về tình trạng hiện tại của Hiệp hội trồng trọt Liên Bang và giới quý tộc Liên Bang về việc độc quyền trồng trọt sư và trái cây thực vật tự nhiên.

Những người đó thật sự chỉ để hưởng thụ một mình, thật sự có rất ít trồng trọt sư nên không có cách nào cung cấp thực vật tự nhiên cho cả Liên Bang, nên sau đó mới tạo thành độc quyền thị trường thực vật tự nhiên?

Chu Tu Viễn: “Tôi hy vọng có thể đặt mua đủ số lượng thực vật tự nhiên của cô, mà cô có thể lấy được từ chúng tôi, bao gồm đủ kinh phí để xây dựng lại Lam Tinh, phòng thủ quân sự của Quân đoàn số chín, số lượng người nhập cư nhất định, Quân đoàn số chín có thể cung cấp một số trang thiết bị quân sự, và...”

Anh ta liếc nhìn về phía Ngôn Tư Niên, có ý ám chỉ nói: “Chiến sĩ cơ giáp cấp SS+ duy nhất của Liên Bang.”

Ngôn Tư Niên, chiến sĩ cơ giáp cấp SS+ duy nhất của Liên Bang: ?

**

Tác giả có lời muốn nói:

Bây giờ - Ngôn Tư Niên: Chu Tư Viễn, cậu dám bán tôi khi ở trước mặt tôi?

Sau đó – Ngôn Tư Niên: Cậu bán tốt lắm!