Chương 31: Đồng Đội Ngu Như Heo

Chương 31 đồng đội ngu như heo

Biệt thự Lục Vân Sơ.

“Hôm nay giám đốc ngân hàng trung ương gọi cho anh, theo lý mà nói số tiền em tiêu chưa đủ để Cao Dư tự mình thông báo, anh nghĩ có người bày mưu tính kế.” Phương Vân Kiệt nói.

Lục Vân Sơ cười nói: “Chắc là vị đại tiểu thư Tần gia kia không muốn nhìn em sống quá tốt, cũng có thể là Đan Vũ Hạo cùng đám cẩu bám đuôi hắn, em bây giờ đại tài khí thô, bọn họ mà không điều tra chuyện của em mới là kỳ quái.”

“Anh nghĩ bọn họ hiện tại đã biết, “Kim chủ” sau lưng em là anh.” Phương Vân Kiệt vuốt ve nhẫn trên tay nói.

“Ca ca đại nhân, anh cũng đâu phải nhân vật tầm thường gì! Cứ để cho họ biết, vừa lúc làm tên Tần Duệ tự biết xấu hổ một chút, trên đời này vẫn còn rất nhiều nam nhân ưu tú hơn hắn.” Lục Vân Sơ nói.

“Em đấy!” Phương Vân Kiệt bất đắc dĩ mà lắc đầu.

Tần gia.

Tần Thiến đứng ở cửa, lén lút quan sát xung quanh, sau đó trốn vào trong phòng liên lạc với Lục Vân Sơ.

“Là Tiểu Thiến à!” Lục Vân Sơ nhìn người trong màn hình.

“Vân Sơ ca ca, đối tượng lần này của anh thực sự là Phương Vân Kiệt tập đoàn Phương thị hả!” Tần Thiến hai mắt sáng lấp lánh nhìn Lục Vân Sơ nói.

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

“Vân Sơ ca ca, anh thật lợi hại a! Nam nhân tốt như vậy mà anh cũng tìm được.” Tần Thiến ghen ghét nhìn Lục Vân Sơ nói.

Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Tìm được nam nhân tốt như vậy, anh đúng là tích phúc ba đời.”

“Khó trách anh không cần anh họ, em nếu là anh, có Phương Vân Kiệt xuất sắc như vậy còn rảnh đâu mà quan tâm Tần Duệ ca ca là ai?” Tần Thiến thở ngắn than dài.

Lục Vân Sơ: “……” nam nhân tốt như vậy, vì sao lại là anh cậu?

“Em thích Phương Vân Kiệt?” Lục Vân Sơ hỏi.

Tần Thiến gật đầu, nói: “Đó là đương nhiên, Phương Vân Kiệt là ai a! Đó là thiếu chủ tập toàn Phương thị, một quý công tử nho nhã, anh họ tuy rằng đánh dị thú rất lợi hại, thật ra cũng chỉ một tên mãng phu.”

Lục Vân Sơ: “……” Thật muốn cho Tần Duệ nghe Tần Thiến nói, để gia hỏa này hảo hảo thanh tỉnh một chút, trong đám người Tần gia bị quyền lợi che mờ đầu óc, có một nha đầu nhạy bén, hiểu lý lẽ như vậy, thật sự hiếm thấy!

“Quan trọng hơn là đi theo Phương Vân Kiệt sẽ có ván trượt mới, người máy mới, siêu xe mới, thậm chí là phi thuyền, cần cái gì cũng có!” Tần Thiến tràn đầy say mê nói.

Lục Vân Sơ: “……” Cho nên, em kỳ thật là vì ván trượt, người máy, siêu xe, phi thuyền.

Tần Thiến nghiêng đầu, nói: “Vân Sơ ca ca, anh có biết Phương Vân Kiệt còn người thân nào tài giỏi không?”

Lục Vân Sơ căng thẳng hỏi: “ Sao đột nhiên hỏi cái này?”

“Nếu có người tài giỏi nào anh giới thiệu cho em đi! Không cần phải ưu tú như Phương Vân Kiệt, kém hơn một chút là được!” Tần Thiến nói.

Lục Vân Sơ: “……” Nha đầu, em đang muốn anh làm mai đấy à?

Tần Thiến nhìn Lục Vân Sơ, nói: “Vân Sơ ca ca, anh làm sao vậy?”

Lục Vân Sơ cười cười, nói: “Không có gì, em thích ván trượt?”

“Đúng vậy! Vân Sơ ca ca, anh có biết không, tập đoàn Phương thị vừa mới nhất đẩy ra thị trường ván trượt lưu quang, nghe nói nó trượt siêu nhanh, phi thường nhanh!” Tần Thiến nói.

Lục Vân Sơ: “……Em là nữ hài tử sao lại thích đồ vật này.”

“Ngầu a!” Tần Thiến nói.

Lục Vân Sơ: “……”

“Ván trượt lưu quang mới nhất của tập đoàn Phương thị được bán số lượng giới hạn 1000 cái, ở Trung Ương Tinh chỉ có 500 cái, Từ Cẩm Nhạc cùng lớp với em nói anh trai cậu ấy có cách lấy cho cậu ấy một cái.” Tần Thiến đôi mắt sâu kín nhìn Lục Vân Sơ.

Lục Vân Sơ cười cười, nói: “Anh giúp em lấy một cái.”

“Thật tốt quá, Vân Sơ ca ca, anh hiện tại cùng Phương Vân Kiệt là một đôi, một đài ván trượt mà thôi nhất định có thể tới tay.” Tần Thiến nói.

Lục Vân Sơ bất đắc dĩ cười cười, nói: "Anh chỉ có thể tận lực thử xem.”

Tần Thiến gật đầu, vội không ngừng nói: “Tốt, tốt quá rồi.”

“Tốt? Cái gì tốt.” Tần Duệ bước vào cửa hỏi.

Tần Thiến đột nhiên cắt đứt liên lạc, quay đầu nhìn Tần Duệ, oán giận nói: “Anh họ, sao anh không gõ cửa!”

Tần Duệ nhìn Tần Thiến, nói: “Em không có đóng cửa.”

Tần Thiến: “……”

Tần Duệ nhìn Tần Thiến, nói: “Đang nói chuyện với ai?”

Tần Thiến nhìn Tần Duệ sắc mặt không tốt, cười khan nói: “Anh họ, anh biết rồi còn cố hỏi làm gì!”

Tần Duệ nhìn Tần Thiến, nói: “Lục Vân Sơ đi theo Phương Vân Kiệt, em có phải rất vui hay không?”

Tần Thiến cười khan, nói: “Không có a!”

Tần Duệ nhìn Tần Thiến, nói: “Anh trước kia, có phải đối với Vân Sơ rất tệ hay không?”

Tần Thiến nói: “Cũng không có đi.”

Tần Duệ cười khổ một chút, nói: “Phải không?”

Lục Vân Sơ nhìn cuộc gọi bị cắt đứt, bất đắc dĩ mà lắc đầu, nha đầu Tần Thiến này, cũng quá bất cẩn.

Tần Thiến cúi đầu, thật cẩn thận liếc nhìn Tần Duệ, “Duệ ca, anh không giận em chứ?”

“Anh không tức giận.” Tần Duệ liếc mắt nhìn Tần Thiến vẻ mặt chột dạ.

Tần Thiến không khỏi thở thào nhẹ nhõm.

“Phương Vân Kiệt, thật sự ghê gớm như vậy?” Tần Duệ hỏi.

Tần Thiến chớp chớp mắt, chân thành nhìn Tần Duệ, nói: “Cũng không có gì ghê gớm lắm, chỉ là lớn lên tương đối soái, tương đối biết kiếm tiền.”

Tần Duệ: “……”

…………