Chương 27: Tình Huống Sử Dụng Dị Thường

Chương 27 tình huống sử dụng dị thường

“Tâm trạng không tốt à?” Hồ Hiên nhìn vẻ mặt chán nản của Đan Vũ Hạo hỏi.

Đan Vũ Hạo quấy cà phê, cười khổ, nói: “Có chút.”

“Bởi vì Thi Huyền sao?” Hồ Hiên hỏi.

Đan Vũ Hạo cúi đầu, Thi Huyền chỉ là một phần nguyên nhân, hắn gần đây mọi việc đều không thuận lợi.

Thật vất vả nhìn trúng một vai diễn, đạo diễn lại không ưa thích hắn.

Hồ Hiên vì hắn xuất đầu trấn áp Lâm Trác Hàm, Tằng Sùng Nhạc cũng vì không đủ kinh phí nên vô pháp quay phim, tình cảnh quẫn bách, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, sau khi Lục Vân Sơ trở lại Trung Ương Tinh chẳng những không tiếc số tiền lớn giúp Lâm Trác Hàm giải ước, còn lấy giá trên trời đầu tư phim điện ảnh của Tằng Sùng Nhạc, kiêng quyết tát thẳng vào mặt hắn.

Kỳ thật những điều này đều không có gì, thái độ của Tần Duệ mới khiến cho người ta sợ hãi, Lục Vân Sơ vừa trở lại, trong mắt Tần Duệ liền hoàn toàn không có hắn.

Ba năm trước, hắn không xem trọng sự tồn tại của Lục Vân Sơ, lại không nghĩ rằng một người bình thường như vậy lại thực sự cắm rễ trong lòng Tần Duệ.

Lục Vân Sơ đã có kim chủ, nhưng Tần Duệ vẫn theo đuổi cậu ta như vậy, thật đúng là phong thuỷ luân hồi a!

“Công ty Huyền đóng cửa, có liên quản đến Lục Vân Sơ sao?” Hồ Hiên hỏi.

Đan Vũ Hạo gật đầu, nói: “Hẳn là vậy, vị kim chủ Lục Vân Sơ lần này tìm được tuyệt đối không phải người thường, Thi Huyền đối mặt với người kia, hoàn toàn không có sức chống cự.”

Hồ Hiên không cho là đúng nói: “Có khi là do Thi Huyền không quá để bụng chuyện công ty, cho nên mới tạo sơ hở cho Lục Vân Sơ lợi dụng.”

Đan Vũ Hạo suy nghĩ một chút nói: “Cũng có khả năng này.” Nhưng càng có khả năng Thi Huyền quá bất cẩn, người đứng sau Lục Vân Sơ lại quá cường đại.

“Lục Vân Sơ có vận may gì!” Hồ Hiên không khỏi lẩm bẩm.

Đan Vũ Hạo cúi đầu, Tần Duệ cũng không biết đang nghĩ gì, Lục Vân Sơ đã làm tiểu bạch kiểm cho người ta, anh ấy còn vội vàng đi lấy lòng hắn.

“Không có cách nào điều tra người đứng sau Lục Vân Sơ là ai sao?” Đan Vũ Hạo hỏi.

Hồ Hiên lắc lắc đầu, nói: “Ta đã tra qua, nhưng không có tin tức, Thi Huyền cũng không biết gì sao? Đối phương gần như chỉ trong một đêm phá tan công ty hắn, hắn vậy mà một chút manh mối cũng không có.”

“Thi Huyền hắn…… tâm tình đang không tốt.” Đan Vũ Hạo nói.

Hồ Hiên gật đầu, nói: “Là vậy à! Sự việc lần này đối với Thi Huyền là đả kích quá lớn, khó trách hắn tâm tình không tốt.”

Thi Huyền lần này thật đúng là gặp tai bay vạ gió, gia hỏa này không biết nói gì với Lục Vân Sơ, chọc Lục Vân Sơ giận dữ, phá nát công ty hắn.

Năm đó Lục Vân Sơ tính tình rất tốt, mấy năm không gặp lại thành như vậy, may mắn lúc trước hắn không có đắc tội Lục Vân Sơ quá mức, nếu không hắn bây giờ sợ là lành ít dữ nhiều.

“Thật sự không có cách điều tra người đứng sau Lục Vân Sơ sao?” Đan Vũ Hạo hỏi. Đối thủ cường đại không đáng sợ, không biết đối thủ là ai mới đáng sợ.

“Cũng không phải không có cách.” Hồ Hiên nói.

Đan Vũ Hạo nhìn Hồ Hiên hỏi: “Có cách gì?”

“Bên ngân hàng Trung ương tư liệu khách hàng bảo mật tuyệt đối, trong tình huống bình thường, nhân viên công tác bên ngân hàng không có quyền xem xét tư liệu của khách hàng đỉnh cấp VIP, nhưng nếu khách hàng sở hữu thẻ kim cương đen, trong tình huống sử dụng có tồn tại dị thường, ngân hàng trung ương tinh có trách nhiệm nhắc nhở chủ thẻ.” Hồ Hiên nói.

“Tình huống sử dụng dị thường?” Đan Vũ Hạo có chút bối rối hỏi.

Hồ Hiên gật đầu, nói: “Đúng vậy! Tỷ như nếu người sử dụng thẻ kim cương đen không phải là chủ thẻ, trong vòng một tháng tiêu phí vượt qua 10 tỷ.”

Đan Vũ Hạo khẽ đảo mắt, nói: “Là như vậy a!”

Hồ Hiên gật đầu, nói: “Đúng! Lục Vân Sơ vừa đến Trung Ương Tinh liền phi thường điệu cao, mua xe, mua nhà, vì Lâm Trác Hàm giải ước, đầu tư phim điện ảnh Tằng Sùng Nhạc, mua hàng xa xỉ, tính ra hẳn là sắp đến 6 tỷ đi, không bao lâu nữa sẽ sẽ tiếp cận 10 tỷ.”

Đan Vũ Hạo cau mày, nói: “Hẳn là sắp đến, cậu ta còn mua rất nhiều tài liệu cơ giáp, có rất nhiều kim loại quý hiếm, giá cả đặc biệt đắc đỏ.”

“Vậy đúng là gần 10 tỷ rồi, người đứng sau Lục Vân Sơ rốt cuộc là ai! Lục Vân Sơ tiêu tiền như vậy, hắn một chút động tĩnh cũng không có.” Hồ Hiên nói thầm.

Đan Vũ Hạo cúi đầu, Lục Vân Sơ có tài đức gì, lại có người vì hắn không tiếc chi vạn thiên kim.

..........