Chương 11: Đó là cái gì?

“Thẩm phó viện trưởng, ngài nhận sai người rồi.”

Bùi Y vẫn ngồi vững vàng, một chút ý muốn đứng lên cũng không có.

Sau khi Thẩm Thừa Hạo nói ra câu kia đã ngay lập tức hối hận, đợi đến khi ông nhìn rõ khuôn mặt của học sinh này mới phát hiện chỉ là lớn lên quá tương tự mà thôi.

“À, thầy xin lỗi, mong em đừng để ý,” Thẩm Thừa Hạo ôn hòa nói, “Em cũng biết chứ, khuôn mặt của em thật sự…”

Bùi Y cũng tỏ vẻ bất lực: “Nó thật sự rất phiền toái.”

Thẩm Thừa Hạo gật đầu, tìm một góc để ngồi xuống.

Ông biết người vừa nãy làm thí nghiệm nhưng sau đó lại phát hiện hệ thống trọng lực có trục trặc, chính là thiếu niên đang ôm Bùi Y. Vốn đang cảm thấy thất vọng và muốn rời khỏi, nhưng sau khi nhìn thấy Bùi Y, ông lại quyết định ở lại để xem thành tích thí nghiệm của anh.

Vị kỹ sư ở bên kia nhờ sự trợ giúp của người máy đã thay mới phần linh kiện bị hư hỏng, tiếp theo đến lượt Bùi Y vào thí nghiệm.

Chân Bùi Y không tiện hành động, trong khoảng một tuần từ lúc nhập học đến nay, cho dù đi bất kỳ nơi nào cũng đều do Huyền Kiêu ôm, bọn họ đã trở thành một phần phong cảnh độc đáo của tân sinh trường trung học Carling này.

Hai vị lão sư cũng biết chuyện này, nên khi nhìn thấy Bùi Y đứng lên còn có một người trong đó lo lắng dò hỏi anh: “Trọng lực gấp hai lần em có thể chịu đựng nổi không? Có cần điều chỉnh thấp lại không?”

Thật đúng là bị coi thường mà, Bùi Y thầm than, nói với lão sư: “Không cần.”

Nếu Bùi Y gặp qua nguyên thân vẫn là ‘Lacey điện hạ’, thì sẽ biết hiện tại anh gầy hơn trước kia rất nhiều.

Bởi nguyên chủ cũng đã chết từ lúc tinh hạm rơi tan rồi, tình trạng cơ thể vào lúc đó là xương cốt toàn thân gần như nát toàn bộ, ở Phế tinh chỉ ăn một ít thịt ma thú, thân thể vẫn luôn không thể bồi bổ trở về như lúc ban đầu, cho nên chân của anh đến bây giờ còn không thể dùng sức trong thời gian dài.

Chiều cao ban đầu của anh cũng đã vượt 1m9, bây giờ người của anh lại gầy hơn trước, cho nên khi anh mặc bộ đồng phục vừa thân của trường trên người thì người khác cũng chỉ chú ý đến cặp chân dài thẳng tắp kia.

Bùi Y đi rất chậm, nhưng tư thế lại rất tự nhiên thong thả.

Trong lớp có một số đồng học lộ ra vẻ mặt khinh thường, khinh thường loại thể trạng chỉ cần gió thổi qua cũng có thể ngã của Bùi Y, dù gì đây cũng là một thời đại tôn trọng sức mạnh, cơ thể gầy yếu ở nơi nào cũng sẽ bị người ta xem thường.

Vừa tiến vào phòng trọng lực, Bùi Y đã cảm nhận rất rõ sức hút đến từ mặt đất, nhưng cũng chỉ có một chút cảm giác bị cản trở, nhưng cũng không ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của anh.

Loại cảm giác nhẹ nhàng này đến từ chính cường độ cơ thể của bản thân anh, tuy rằng bởi vì bị thương nên chỉ sợ không đến cấp S, nhưng tóm lại cũng có thể tiếp cận đến cực hạn của thể năng cấp A.

Trước mặt xuất hiện hai địch nhân do hệ thống bắt chước, lúc Bùi Y so chiêu với hai ảo ảnh thì biên độ của các động tác rất nhỏ, đặc biệt là phần chân. Nếu có thể không cần động thì anh sẽ cố gắng không di động, nhưng vẫn giải quyết đối phương rất nhẹ nhàng.

Ngay sau đó hệ thống đã thăng cấp độ khó, địch nhân biến thành bốn người, thực lực cũng mạnh hơn trước.

Bùi Y cảm nhận được hoạt động của hai chân và hai tay của mình có cảm giác đình trệ, người có thể vượt qua cấp bậc này thì thể năng cũng ít nhất là cấp B. Để tốc chiến tốc thắng, cuối cùng Bùi Y cũng sử dụng đến nội lực.

Nội lực cuồn cuộn không ngừng trào ra từ đan điền, chảy đến khắp mọi nơi trong cơ thể, cho nên cảm giác đình trệ lập tức biến mất không thấy.

Bùi Y có được kinh nghiệm chiến đấu từ kiếp trước, lúc này đối mặt với bốn đối thủ vẫn mặt không biến sắc, từng chiêu từng chiêu sạch sẽ lưu loát, nhắm thẳng đến điểm yếu của đối phương để đánh, không có một động tác thừa nào. Lúc di chuyển hai chân cũng tuyệt đối không lãng phí một phần lực lượng nào, mỗi một góc độ khi hoạt động đều đúng nơi đúng chỗ.

Thân ảnh thon dài của Bùi Y bị bao phủ giữa bốn đối thủ, nhưng anh biểu hiện rất thành thạo, di chuyển giữa mấy người kia rất thoải mái cứ như không phải đang đánh nhau, mà là đang nhảy một kiểu vũ đạo tràn ngập lực lượng nào đó.

Bên ngoài phòng trọng lực, Thẩm Thừa Hạo không khỏi ngồi ngay ngắn, trên mặt ông cũng dần dần xuất hiện thần sắc nghiêm túc.

Hai vị lão sư kia và đám học sinh ngồi bàng quan cũng xem đến trợn mắt há mồm.

Khi hình ảnh của đối thủ giả thuyết cuối cùng biến mất, trên trán Bùi Y cũng thấm ra một lớp mồ hôi mỏng, một vài sợi tóc đen dán ở một bên trán. Anh duỗi tay, ngón tay có khớp xương rõ ràng chậm rãi cởi bỏ cúc áo dưới hầu kết, hình ảnh này vô cùng gợi cảm, các nữ sinh đang nhìn chằm chằm bên ngoài đã nhỏ giọng phát ra những câu cảm thán kinh ngạc.

Âm thanh máy móc của trí não vang lên: “Thông qua thí nghiệm, kết luận ban đầu: Thể năng cấp B, tinh thần lực cấp S; chuẩn bị tiến vào tầng tiếp theo ――”

Cũng giống như thí nghiệm phía trước của Huyền Kiêu, sau khi quang ảnh lập lòe, trước mặt Bùi Y xuất hiện một đối thủ có quân hàm thiếu tá.

Bùi Y híp mắt, nhẹ nhàng hoạt động một chút hai chân đang bắt đầu tê dại, trọng lực gấp bốn lần khiến cơ thể của anh có chút không chịu nổi.

Sau khi suy sét ba giây, Bùi Y đã ra một quyết định.

Vị thiếu ta đối diện xông lại gần, Bùi Y vẫn đứng tại chỗ không hoạt động một bước.

“Em ấy đang làm cái gì vậy?!” Lão sư bên ngoài phòng trọng lực trừng mắt hét to, “Tại sao còn không né, chẳng lẽ em ấy muốn bị thương sao!”

Huyền Kiêu cũng ngồi thẳng thân mình, đôi mắt màu xanh làm không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình lớn, cả người bắt đầu khẩn trương cứng còng.

“Chân của cậu ta có phải không thể động nữa không!”

“Tớ thấy có vẻ cậu ta hết sức rồi, đã toát nhiều mồ hôi như vậy nữa.”

“Cậu ta cho rằng trọng lực gấp bốn lần dễ khiêu chiến như vậy sao? Không biết còn cậy mạnh, như vậy nhất định sẽ bị thương!”

Ruby cũng nôn nóng đứng cạnh vách tường trong suốt ngoài phòng trọng lực, biết rõ Bùi Y bên trong nhìn không thấy nhưng vẫn hô to: “Mau tránh ra! Mau tránh ra đi chứ!”

Bọn học sinh bên ngoài vẫn bàn luận sôi nổi, lại thấy hình ảnh trên màn hình có biến đổi lớn!

Chỉ thấy Bùi Y từ từ giơ tay, ngón trở và ngón giữa của tay phải gập lại, tại một khắc vị thiếu ta kia vừa nhào tới trước mặt, thì hắn đã bị anh búng một cái bay ra ngoài!

Hình ảnh giả thiết của thiếu ta đã nát bét.

Giống như một tấm thủy tinh rạn nứt, từng khúc từng khúc bị nứt toạc, cuối cùng hóa thành những đốm sáng rồi biến mất không thấy.

“Đó là cái gì!” Hai vị lão sư kinh hô.

Thẩm Thừa Hạo bỗng đứng bật dậy, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm màn hình.

Bọn học sinh cũng đều không dám tin tưởng: “Không có khả năng! Cậu ta gian lận!”

“Dưới trọng lực gấp bốn lần còn đấu với một vị thiếu tá! Chỉ có nhân tài cấp song A mới có thể đánh thắng! Hơn nữa cho dù có đánh thắng cũng không thể nhẹ nhàng như vậy!”

“Chẳng lẽ hệ thống lại có vấn đề nữa sao!!”

Gương mặt nhu mỹ của Thiên Cầm cũng có hơi run rẩy, cô biết đó không phải hệ thống ra lỗi, cô cảm nhận được áp lực cường đại trên người Bùi Y.

Đây thật sự là một cường giả cấp SS chân chính!

“Thông tri về gia tộc.” Thiên Cầm trầm giọng phân phó cho Benson một câu, sau đó nhấn mở quang não cá nhân để truyền tin về gia tộc.

Bên trong phòng trọng lực, trí não thông báo kết quả thí nghiệm của Bùi Y: “Thông qua thí nghiệm, thể năng cấp B, tiềm năng cấp S, tinh thần lực cấp S; kiểm tra đo lường thấy người thí nghiệm…”

Không đợi trí não nói xong câu sau, Bùi Y ấn nút đình chỉ thí nghiệm, sau đó mở máy truyền tin: “Lão sư, em đã mệt rồi, muốn yêu cầu nghỉ ngơi.”

Cửa phòng trọng lực mở ra, Bùi Y vẫn đứng không nhúc nhích, bây giờ cho dù anh muốn cũng không động đậy được, chân của anh quá mệt mỏi rồi.

Huyền Kiêu đứng dậy vọt vào trong bế anh ra ngoài, sau đó đặt anh ngồi trên ghế, và quỳ gối xuống đất thuần thục xoa bóp hai chân cho anh.

Thẩm Thừa Hạo đã đi tới, cầm trong tay kết quả thí nghiệm của Bùi Y, cười nói: “Bùi Y, thành tích thí nghiệm của em rất tuyệt vời, cả đế quốc trừ Lacey điện hạ thì vài thập niên rồi chưa từng xuất hiện cường giả cấp SS.”

“Thể năng của em chỉ có cấp B, nhưng trí não phán đoán tiềm năng của em là cấp S, thầy nghĩ có lẽ liên quan đến chân của em, nếu đôi chân này có thể khôi phục thì thể năng của em cũng có thể đạt cấp S.”

“Thành tích này của em cả trường Carling và đế quốc đều rất coi trọng, cao tầng có thể sẽ phái người xuống để gặp mặt em, trước đó thầy nhắc trước để em chuẩn bị tâm lý. Ngoài ra,” Thẩm Thừa Hạo nhìn Huyền Kiêu đang nghiêm túc xoa bóp chân cho Bùi Y, trừ Bùi Y ra cậu không để ai vào mắt, “Bởi vì vừa rồi hệ thống có trục trặc, thành tích của đồng học này chắc phải thí nghiệm lại một lần nữa mới được.”