Bất kể bên này Khoa Nhĩ cùng Paul của Tát Bối tinh cầu bí mật thương nghị, bên này Trương Vũ đã bắt đầu mua khoang giả thuyết chuẩn bị báo danh đi học.
Trương Vũ lúc quyết định tốt chuyên ngành, quyết định không đi nhập học trường học, mà là dùng khoang giả thuyết tiến vào Cáp Bổn đại học của khu C tiến hành học đại học giả thuyết.
Trong tương lai, bởi vì diện tích tân tinh cầu to lớn hơn trái đất 100 lần, tuy là dân cư đạt tới 100 triệu, nhưng mà đối với việc tinh cầu này to lớn, tinh cầu cũng vẫn như cũ dân cư thưa thớt, hơn nữa ngoại tinh tập kích cùng năng lực sinh sản giảm xuống, để bảo vệ an toàn của bọn nhỏ tốt hơn, rất nhiều đại học đều có giáo dục giả thuyết, đối với học sinh có tình huống đặc biệt hoặc là đường xá quá xa không có phương tiện đến trường, tất cả mọi người đều có thể lựa chọn giáo dục giả thuyết, dĩ nhiên ngoại trừ chuyên ngành có chút đặc biệt. Tỷ như hệ cơ giáp gì đó.
Trương Vũ sở dĩ trên thực tế không muốn đi lên đại học một mặt là cảm thấy đường rất xa, hơn nữa trên thực tế ý nghĩa lên đại học nhất định phải nộp tiền thuê, tiền cơm gì đó, Trương Vũ tự nhận là bản thân là người nghèo, tuy là trước mắt có sấp sỉ 1500 vạn tiền tiết kiệm cùng với một tấm thẻ vàng không biết bao nhiêu, nhưng thói quen của Trương Vũ là có thể tốn liền tốn, có thể tiết kiệm liền tiết kiệm. Đương nhiên đây không phải là nguyên nhân chủ yếu nhất, chủ yếu nhất là: Cái chuyên ngành này dọa người lắm a!
Chết đói là nhỏ, mất zin chuyện lớn! Trương Vũ dứt khoát tiêu 20 vạn tinh tệ đi mua toàn bộ thị trường khoang giả thuyết tốt nhất, tiền nào của nấy, bố mày còn trông cậy vào cái khoang giả con mẹ nó thuyết này mở hàng rong đóa!
Mua khoang giả thuyết xong, Trương Vũ liền tranh thủ thời gian chuẩn bị đi thử một chút, có điều là, Trương Vũ xoa xoa cái bụng, cảm thấy có hơi đói, mới vừa cơm nước xong chưa tới hai tiếng cơ đấy!
"Vỏ Trứng, Vỏ Trứng, tao đói rồi, nấu cơm nhanh lên đi, làm thịt nhiều chút, rau ăn không đủ no."
Trương Vũ cảm thấy gần đây sức ăn tăng lên, với lại không biết có phải hay không là trình độ nấu ăn của Vỏ Trứng giảm xuống, trình độ làm thịt tăng lên, Trương Vũ cảm thấy đồ ăn thích ăn trước kia đều không thích ăn như vậy, ngược lại càng thích ăn thịt, ngay cả thịt mỡ trước đây không ăn được, Trương Vũ cũng cảm thấy rất ngon.
Ngày hôm qua Trương Vũ đã nói một câu "Vỏ Trứng trình độ nấu ăn của mày giảm xuống rồi!" Biểu hiện của Vỏ Trứng khiến cho Trương Vũ nổi một tầng da gà.
Chỉ thấy Vỏ Trứng dùng ánh mắt u oán liên tục nhìn chòng chọc Trương Vũ, không nên hỏi Trương Vũ làm sao từ hai cái ngọn đèn nhỏ nhìn ra được, ngược lại Trương Vũ chính là cảm giác được.
"Chủ nhân, ngài đây là ghét bỏ tôi sao?" Vỏ Trứng oán niệm tràn ngập.
...
"Vỏ Trứng, sau này không được coi lại những thứ phim thần tượng loạn thất bát tao kia nữa!"
Để không phải chịu đựng u oán của Vỏ Trứng sát hại, Trương Vũ cho rằng vẫn không nên kí©h thí©ɧ vỏ trứng cho thỏa đáng.
Sau khi ăn một bữa cơm thịt lớn, Trương Vũ cảm giác toàn thân mình đều tràn đầy nhiệt tình.
Mở khoang giả thuyết ra, dựa theo sách hướng dẫn mang lên mũ giáp giả thuyết, nằm vào trong.
"Chào ngài, khoang giả thuyết đã khởi động, đếm ngược mười số sẽ tiến vào thế giới giả lập, 10, 9, 8, 7.... 1" Theo đếm ngược kết thúc, Trương Vũ mở mắt ra, phát hiện bản thân đứng ở một thế giới có điểm nhỏ xung quanh lấm tấm giống như ngôi sao xinh đẹp vậy, tiếp theo một tiểu tinh linh xinh đẹp xuất hiện ở trước mặt Trương Vũ.
"Chào ngài, tôi là Bối Bối tinh linh giả thuyết." Tiểu tinh linh chớp mắt to nhìn Trương Vũ "Mời ngài lấy một cái tên giả thuyết, tất nhiên cũng có thể dùng tên thật a!"
Đây không phải là nick name thời đó sao, Trương Vũ thầm nghĩ, khà khà, đã như vậy liền đem nick name QQ của bản thân trước đây dùng tiếp đi, đây chính là nick name thiên chân vạn xác cấp bậc đồ cổ đó!
"Bán hàng rong."
"Được, tên giả thuyết "Bán hàng rong" đăng kí thành công." Tiểu tinh linh vung lên quyền trượng trong tay, một vệt ánh sáng thuận theo thân thể của Trương Vũ quay một vòng không thấy nữa.
"Có thay đổi diện mạo bên ngoài hay không?"
"Thay đổi? Sao thay đổi?" Trương Vũ khó hiểu.
"Tiến hành sửa đổi diện mạo vốn có của ngài, thân cao gì đó đều có thể thay đổi."
"A, hiểu rồi!" Trương Vũ bừng tỉnh "Vậy liền đem chiều cao của tôi tiếp tục nâng cao thêm 5 cm đi, còn có con mắt của tôi chỉnh nhỏ chút, làn da đen chút, trắng quá không có khí phách nam nhân, còn có đem cơ thể của tôi làm cho cường tráng chút, tốt nhất có một thân bắp thịt."
"Còn có, còn có, quên đi, hiện tại cứ sửa như thế đi." Trương Vũ cảm thấy không có cái gì muốn bổ sung tiếp nưã, ra hiệu tiểu tinh linh sửa chữa dữ liệu của bản thân.
Chỉ thấy quyền trượng trong tay của tiểu tinh linh không ngừng hoạt động, từng vệt sáng loé lên trên người mình.
"Được rồi, "Bán hàng rong" sửa chữa dữ liệu thành công, ngài còn có cái gì muốn bổ sung không?" Tiểu tinh linh thu lại quyền trượng, nghiêm túc.
Khuôn mặt nhỏ nhắn thịt nộn nộn, thoạt nhìn nghiêm túc cực kỳ.
"Có thể để cho tôi xem bộ dáng của tôi một chút không?" Trương Vũ đối với tướng mạo mới của mình tò mò cực kỳ.
"Được." Tiểu tinh linh vung tay lên, một Trương Vũ thân cao xấp xỉ tấm gương hiện ra trước mặt Trương Vũ.
Anh đẹp trai cả người cao 183cm cơ bắp xuất hiện ở trong gương, cổ màu đồng dưới da là bắp thịt rắn chắc, ngũ quan đẹp trai mê người tràn đầy sức quyến rũ nam tính, Trương Vũ thoả mãn cực kỳ, chậc chậ, đây mới gọi là đàn ông! Hừ hừ!
"Xin hỏi còn cần hướng dẫn gì không?" Tiểu tinh linh chớp con mắt phá tan tự luyến của Trương Vũ.
"Ừm, là như vầy..." Trương Vũ xấu hổ ho khan một tiếng "Tôi muốn hỏi có thể bày một cái hàng rong không?"
"Hàng rong?" Tiểu tinh linh mờ mịt "Đó là cái gì? Hệ thống không có cái này."
"A? Đó là có thể?"
"Xin chờ một chút, đang tìm đầu não, đang tìm đầu não..." Tiểu tinh linh cứng nhắc lặp lại, không còn linh động của ban nãy.
Trương Vũ rất là khó hiểu, không nghĩ tới vấn đề đơn giản như vậy lại phải hỏi đầu não.
Từ sau khi nhân loại tới tân tinh cầu, nhân loại đã bắt đầu coi trọng an toàn vệ sinh dưỡng ra màu xanh lá cây bảo vệ môi trường, vì để cho thành phố càng mỹ hóa, mỗi người đều tự giác không lại ra ngoài bày sạp chiếm dụng không gian, càng nhiều hơn chính là mở ra tiệm mạng cùng cửa hàng, làm cho quản lý thành phố tốt hơn, đó là lí do mà mấy vạn năm qua, nhân loại sớm đã không biết cái từ bày sạp này rồi.
"Tìm được giải đáp, tìm được giải đáp." Qua xấp xỉ năm phút đồng hồ, tiểu tinh linh cuối cùng cũng khôi phục như cũ "Căn cứ vào luật pháp tinh tế cùng lệ cũ, không cho phép bày sạp."
"Cái gì?" Trương Vũ hơi giật mình "Nếu tôi vẫn muốn bày sạp thì sao?"
"Cưỡng chế bày sạp sẽ bị trục xuất khỏi Virtual Network, cũng không thể nào đăng ký lần nữa." Tiểu tinh linh nói có bài có bản.
"Sao như thế?!"
"Có thể xin cửa hàng, chỉ cần một vạn tinh tệ liền có thể xin một cái cửa hàng cấp thấp."
"Cửa hàng còn phân cấp?"
"Đúng vậy, cấp bậc thấp nhất của cửa hàng là cấp F, theo thứ tự trở lên, cửa hàng tốt nhất là cấp A."
"Có điểm gì khác biệt? Là trong vị trí hay gì?"
"Đã có vị trí khác nhau, diện tích của cửa hàng cũng có khác biệt."
"Cửa hàng cấp F diện tích 100 mét vuông, chỗ khu vực ngoại thành; cửa hàng cấp E 150 mét vuông, khu vực trấn nhỏ; cấp D 200 mét vuông, ven thành phố; cửa hàng cấp C 300 mét vuông, trong ngoài thành phố; cửa hàng cấp B 600 mét vuông, khu trung tâm thành phố; cửa hàng cấp A có thể sở hữu cửa hàng 5 tầng làm cửa hàng, giải đất trung tâm thành phố."
"Vậy tôi có thể trực tiếp xin cửa hàng cấp D không?"
"Có thể, cần phải giao nộp phí dụng 100 vạn tinh tệ." Tiểu tinh linh mặt không chút thay đổi phun ra lời như vậy làm cho Trương Vũ phiền muộn về con số.
"Tại sao đắt như thế?!"
"Bởi vì ngài vượt quyền thăng cấp cho nên sẽ rất đắt, hơn nữa, những cửa hàng này đều có chủ, ngài mua cửa hàng cũng phải trả phí chuyển nhượng!"
Đây là thế đạo thần mã? Phí chuyển nhượng? Vì sao những tập tục kỳ quái này lưu truyền lâu đời như thế!!!
"Xin hỏi có xin cửa hàng cấp D hay không? Tiểu tinh linh không để ý tới đau khổ của Trương Vũ nghịch lưu thành sông.
"Tôi có thể xem cửa hàng cấp D không?" Trương Vũ nghiến răng.
"Được."
Theo lời nói vừa dứt của tiểu tinh linh, Trương Vũ liền phát hiện mình tới phía trước một cửa hàng, cửa hàng được lắp đặt thiết bị rất ấm áp, cửa trồng đầy hoa cỏ, cửa của cửa hàng là thủy tinh trong suốt có thể thấy được quầy bày bên trong chỉnh chỉnh tề tề đủ kiểu đủ loại búp bê tinh xảo, xung quanh lại còn thấy một số đứa bé đang lựa.
"Chào cậu." Một người đàn ông thoạt nhìn hơn 30 tuổi thấy Trương Vũ lưỡng lự ở cửa, liền mỉm cười đẩy cửa ra, ngước mặt phía Trương Vũ vươn tay.
"Chào anh." Trương Vũ có hơi ngượng ngùng "Tiệm của ngài nhìn qua rất ấm áp nhỉ!"
"Đúng vậy." Ông chủ gật đầu, ánh mắt ôn nhu nhìn trong tiệm "Tôi thích trẻ con, cảm thấy ở cùng chung 1 chỗ với bọn chúng rất vui, cho nên tôi liền xin cửa hàng bán chút đồ ưa thích của bọn nhỏ."
"A, quên tự giới thiệu mình rồi." Ông chủ quay đầu lại "Tôi tên Kiệt Bản."
"Tôi là Trương Vũ."
"Không đi vào ngồi một chút sao?" Kiệt Bản ôn hòa nhìn Trương Vũ.
"Tất nhiên!" Ôn hòa của Kiệt Bản làm cho Trương Vũ cảm thấy rất thoải mái, liền theo Kiệt Bản bước vào tiệm nhỏ.
"Nếm thử bánh ngọt bà xã của tôi làm." Kiệt Bản cầm một đĩa bánh ngọt to đặt ở trên bàn.
"Được, cảm ơn anh." Trương Vũ nghe theo cầm lên một khối trong đó, cắn một cái "Mùi vị thật không tệ, người làm ra bánh ngọt ăn ngon như thế, bà xã ngài chắc chắn rất ôn nhu."
"Ha ha, cậu đoán sai rồi!" Vừa nhắc tới bà xã mình, con mắt của Kiệt Bản liền tràn đầy hạnh phúc "Tính tình của nàng rất cởi mở, rất hoạt bát, thích ăn nhất thức ăn ngon, cho nên mới biết làm ra bánh ngọt ăn ngon như thế đấy."
"Bọn anh chắc chắn rất ân ái." Trương Vũ hâm mộ nhìn Kiệt Bản.
"Đúng vậy." Kiệt Bản gật đầu, trong mắt loé lên ý cười "Ban đầu muốn tiếp tục mở cái tiệm này, nhưng mà bà xã tôi có thai rồi!"
"Thật không, chúc mừng các anh." Trong tương lai năng lực sinh sản giảm xuống, làm cho rất nhiều người đều không thể không chọn trẻ sơ sinh trong ống nghiệm, xuất hiện mang thai tự nhiên vậy thật là một niềm vui ngoài ý muốn đó.
"Cám ơn cậu." Kiệt Bản tiếp nhận chúc mừng của Trương Vũ "Cậu là do hệ thống mang đến mua lại cửa hàng sao?" Vốn nói là nghi ngờ nhưng giọng nói cuả Kiệt Bản lại rất chắc chắn.
"Đúng vậy." Trương Vũ gật đầu thừa nhận.
"Ha ha, vậy là tốt rồi a! "Kiệt Bản nhìn qua rất vui vẻ "Có thể đem cửa hàng để cho cậu tôi cảm thấy rất chính xác."
"Như vậy tôi có thể yên tâm đi chăm sóc bà xã của tôi rồi!"
Cùng Kiệt Bản trò chuyện một hồi, Trương Vũ lại nhìn cảnh vật chung quanh một cái, là một trấn nhỏ xinh đẹp, đám con nít đang chạy nhanh trên đường phố, những người lớn thì ở phía sau kêu "Cẩn thận!" các loại, thỉnh thoảng cũng sẽ có một ít học sinh làm dáng tới tới lui lui.
Trương Vũ cảm thấy rất hài lòng, quyết định mua cái cửa hàng này.
Sau khi tiểu tinh linh của hệ thống giúp đỡ, Trương Vũ thuận lợi thu được cửa hàng của Kiệt Bản, sau đó cùng Kiệt Bản thêm bạn tốt lẫn nhau, liền logout, ra khỏi khoang giả thuyết.
Vừa xem thời gian đã qua hơn ba giờ rồi, Trương Vũ sờ bụng của mình.
"Vỏ Trứng, tao lại đói!"
================================