Chương 30: Mã Lâm biến thành cô gái cặn bã

"Oscar, em quá đơn thuần." Mã Lâm khẽ thở dài, nói: "Giữa chúng ta, vẫn đợi em vượt qua lần phát tình đầu tiên. Trước đó, đừng ngủ trên giường của chị, hãy để tất cả chúng ta tĩnh tâm, nghĩ về khả năng thực sự có thể ở bên nhau." Cô thích Oscar, nhưng hiện tại cô vẫn muốn đối xử với cậu ấy như một chú mèo con hay một chú cún con. Cảm giác của cậu ấy dành cho Rick Brian hôm nay đã chứng minh sức mạnh của cốt truyện vẫn còn tồn tại, phẫu thuật cắt bỏ tuyến Omega chưa hẳn có thể thay đổi thể chất của cậu ấy, cuối cùng thì cậu ấy vẫn cần phải yêu Rick Brian đó theo cốt truyện.

“Mã Lâm…” Oscar không thể tin nhìn Mã Lâm, đôi mắt màu lam của cậu tràn ngập bị thương đau đớn, khi cậu chớp mắt thời điểm, thật dài thật dày lông mi lập tức bị mấy giọt nước trong như thủy tinh bao phủ. Cậu có thói quen ôm Mã Lâm trước khi chìm vào giấc ngủ mỗi ngày, nhìn thấy cô mỗi sáng khi cậu mở mắt ra.

“Oscar, đừng quá ép chị quá chặt, được không?” Mã Lâm quyết tâm nói, “ Chị cần suy nghĩ thật sâu, có thể biến tình cảm chị em thành tình yêu nam nữ hay không, Em có phải là lựa chọn tốt nhất của chị không." Vị trí của Oscar lúc đầu là Omega chịu đè. Mặc dù suy nghĩ của cậu ấy thay đổi vì sự xuất hiện của cô, nhưng cậu ấy đang trưởng thành nên vẫn thiếu nam tính, nên cô vẫn không thể thực sự yêu cậu ấy. Cô không thể thụ động chấp nhận tình cảm mà người khác áp đặt lên mình, cô có sự lựa chọn của riêng mình.

“Em hiểu rồi, Mã Lâm, em sẽ tận lực khiến chị yêu em.” Oscar run rẩy nói: “Em yêu chị, trái tim này vĩnh viễn không thay đổi.” Bởi vì “Cho dù Omega có bài xích Alpha bao nhiêu, cuối cùng cũng sẽ yêu Alpha đánh dấu cậu ấy" Định lý này, nên Mã Lâm vẫn không thể hoàn toàn chấp nhận cậu ấy.

"Em có thể đi phòng tắm trước đi, chị hôm nay nhìn thấy rất nhiều các loại cơ giáp, cũng có chút cảm hứng, muốn dùng quang não nghiên cứu." Mã Lâm gật đầu nói với Oscar, quay người trở về phòng của mình.

Nhìn bóng dáng mảnh mai của cô biến mất sau cánh cửa, Oscar đầy phiền muộn trở về phòng.

○○○

Sau khi trở về phòng, Mã Lâm ngồi ở cạnh giường, bật vòng tay quang não kết nối với tinhkhong.com.

"Ting ting", quang não của cô nhận được tin nhắn từ một người bạn.

Khi cô mở nó ra, cô lập tức sửng sốt. Đó là từ Shiva. Anh gửi là một hình ảnh ba chiều của chính mình. Bé Shiva này chỉ cao có mười centimet, mặc đồng phục thiếu sinh quân màu xanh da trời, mỉm cười với cô, do dự bốn năm giây rồi nói: "Mã Lâm, anh thích em, em làm bạn gái của anh nhé?"

Dừng một chút, tiểu Shiva nghiêm túc nói: "Anh biết anh như vậy quá đường đột, nhưng anh gần đây một mực nghĩ tới em, anh nghĩ , quyết định theo đuổi em, mặc dù em là Beta, nhưng chỉ cần anh kiên trì, gia tộc của anh cuối cùng sẽ đồng ý cho anh lấy em."

Nói xong, anh dừng một chút, trìu mến nói: "Mã Lâm, hôm nay em nguyện ý tới tham dự cuộc tranh tài của anh, em có biết anh kích động như thế nào không? Bởi vì muốn ở trước mặt em thể hiện mình, anh mới giành được chiến thắng trong cuộc thi cơ giáp ở trường. Thành tích tốt nhất."

"Mã Lâm, anh đang nóng lòng chờ đợi câu trả lời của em. Hãy cho anh biết câu trả lời của em ngay khi em nhận được tin nhắn của anh." Tiểu Shiva nói, hình ảnh ba chiều dần biến mất.

Shiva muốn theo đuổi cô, lại còn xem xét phản ứng của gia đình mình?

Hiệu ứng cánh bướm càng ngày càng lớn!

Mã Lâm sững sờ một lúc, rồi cô thực sự bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc.

Rick Brian là nam chính, mang khí chất của nhân vật chính, cô cùng hắn tranh Oscar, không những khả năng cao không thể đoạt được Oscar mà Oscar nhất định sẽ phải chịu tình cảm giày vò trước khi bị đánh dấu.

Shiva ban đầu chỉ là quân cờ chạy, hơn nữa cô đã có tiếp xúc thân thể sâu sắc với anh ngoài cốt truyện. Đối tượng chính thức ban đầu của anh rõ ràng là hôn nhân gia đình sắp xếp, có trời mới biết khi đánh dấu đối phương đã có tình cảm hay chưa. Đây là một Alpha rất tốt, có lẽ cô có thể thử. Cô có thể dành cả đời mình trong cuốn sách này, tìm được một người chồng có cuộc sống hòa thuận, có một hoặc hai đứa con có thể là một cuộc sống rất tốt.

Sau khi cân nhắc hồi lâu, Mã Lâm tìm kiếm hình ảnh lập thể do nguyên chủ tạo ra trong vòng đeo tay quang não, sau đó ghi âm: “Shiva, thỉnh cầu của anh em rất cảm động, nhưng anh phải suy nghĩ kỹ, em là một Beta với cơ thể tàn tật, và em chắc chắn không tính đến việc nhân bản bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© khác để cấy lại, nếu anh muốn theo đuổi em, gia đình và bạn bè của anh có thể không chấp nhận, kẻ thù của anh sẽ nhân cơ hội cười nhạo anh. Nếu như anh đã cân nhắc rõ ràng phương diện này, vậy em tiếp nhận thỉnh cầu để cho anh theo đuổi em."

Nói xong, cô suy nghĩ lại trước khi gửi email này đến hộp thư của Shiva.

Một lúc sau, cô nhận được một cuộc gọi trực tuyến từ Shiva, "Mã Lâm, anh có thể mời em uống trà chiều vào ngày mai được không? Nhà hàng Norma Casual cách cổng phía tây của Học viện quân sự số một 500 mét về bên trái."

“Vâng.” Mã Lâm trả lời với một nụ cười.

" Anh không quấy rầy em nghỉ ngơi, Mã Lâm, chúc ngủ ngon.” Shiva nhẹ nhàng tao nhã nói.

“Chúc ngủ ngon, Shiva.” Mã Lâm nói, nhẹ nhàng ngừng cuộc gọi giữa hai người. Nhìn cánh cửa kính dẫn vào phòng tắm đóng kín, cô thầm nghĩ, mình là một cô gái trẻ đầu óc bình thường, khao khát một anh bạn trai cao ráo, giàu có, có bản lĩnh là chuyện bình thường, chưa kể họ còn có một lần quan hệ thể xác.