- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Tình Phi Đắc Ý
- Chương 24: Thoát khốn
Tình Phi Đắc Ý
Chương 24: Thoát khốn
Long Tại Thiên vẫn còn may mắn, chính là hắn ngày hôm qua lúc điểm huyệt Điêu Bì cô nương không dùng toàn lực, cho nên trải qua thời gian nhất định, huyệt đạo Điêu Bì cô nương bị điểm sẽ tự động giải khai.
Điêu Bì cô nương chạy tới chuẩn bị sửa sang lại giường cho Điêu Điêu Tiểu Cửu. Đột nhiên nhìn thấy Long Tại Thiên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trọn vẹn!
A…
Điêu Bì cô nương thuần khiết phát ra chàng cười kinh thiên động địa, trời ạ, sáng sớm đã cho nàng nhìn cái… này, quá nâng cao tinh thần tỉnh não!
Nàng chuẩn bị nhanh chân chạy như điên…
Long Tại Thiên giành trước một bước: “Đứng lại! Đem xiêm y lại đây cho ta!” Nói thật ra, xuất thân Vương gia của Long Tại Thiên, nói chuyện cũng thập phần có uy. Điêu Bì lại là thị nữ bại hoại, bị mệnh lệnh sai bảo thành thói quen, lúc ấy liền buồn bực đi qua, ánh mắt cũng không biết đặt ở nơi nào, trong miệng nhẹ nhàng hỏi: “Long, cái kia Vương gia, xiêm y của ngài ở nơi nào a?”
Long Tại Thiên đột nhiên nhớ ra, Điêu Điêu Tiểu Cửu trước khi đi, lại dám đem hết thảy xiêm y của hắn mang đi!
Hắn hiện tại, cũng có ý muốn ăn Điêu Điêu Tiểu Cửu!
“Ngươi thay ta tìm một kiện, nhanh lên một chút.”
Điêu Bì nói: “Nơi này chỉ có xiêm y của ta cùng tiểu thư, ngươi mặc không vừa!”
“Để ta mặc không vừa hay muốn để ta tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ?” Long Tại Thiên cả giận nói: “Còn không mau mang thứ ta có thể mặc đến”
Điêu Bì ôm hận: người này chết cũng không nói đạo lý. Hừ, qua mấy ngày chờ Tam Thiểu cùng Cúng Thất Tuần trở về, không ngược chết ngươi có mà là quỷ. Nhưng, chính nàng ta cũng không có can đảm xem thường khıêυ khí©h, chỉ có thể đứng ở bên đó giả chết. Suy nghĩ hồi lâu, lấy một kiện áo choàng màu đỏ của Điêu Điêu Tiểu Cửu, nghiêng đầu, vươn dài tay đưa cho Long Tại Thiên.
Còn thiếu một chút, Long Tại Thiên tiến lên một bước, bắt lại, cũng mặc kệ có khó nhìn hay không, mặc lên người trước đã.
Dường như vóc người hai người chênh lệch quá lớn, Long Tại Thiên phát hiện mặc cái… này, PP cũng như ẩn như hiện. Không thể làm gì khác hơn là thở dài đem áo choàng cởi ra, vây quanh ở bên hông.
Không thể hình dung nổi, hình tượng một tên đại nam nhân chỉ vây một khối vải đỏ ở bên hông, hic!
“Ta đến lúc nào mới có thể động?” Long Tại Thiên không kiên nhẫn hỏi.
Điêu Bì kinh ngạc nói: “Ngươi không phải đã đi một bước rồi sao?” Hóa ra nam nhân lúc không mặc xiêm y, còn bị ảnh hưởng trí tuệ nghiêm trọng.
Long Tại Thiên tức giận đến nghiến răng ngứa lợi, phân phó Điêu Bì: “Xuống núi kêu người hầu của ta lên đây?”
Điêu Bì khó khăn nói: “Ta hôm nay còn phải quét rác nấu nước cho heo ăn…”
Long Tại Thiên nói: “Một… hai…”
Điêu Bì nuốt một ngụm nước bọt: “Ta còn phải giặt quần áo nấu cơm…”
Long Tại Thiên nói: “Muốn chết.”
Điêu Bì lập tức nhảy dựng lên nói: “Ta lập tức đi, mời Vương gia vào trong phòng nhỏ của ta nghỉ ngơi một lát.” Điêu Bì cô nương giống Tiểu Mã đạp đạp chạy vội đi, liền thấy một hồi khói xanh…
Long Tại Thiên kéo nửa thân tàn tới trên giường Điêu Bì cô nương, bắt đầu tính kế hoạch đối phó Điêu Điêu Tiểu Cửu!
…..
Ăn uống no đủ, Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu đi học pháp thuật.
Trong sông không có cá tôm lớn, hôm nay đương nhiên là Tứ sư huynh bắt đầu bài giảng.
Hôm nay học chính là bùa biến ảo. Là đem đồ biến thành một dạng khác, còn như biến ra đồ vật gì, ai cũng không biết chắc.
Nghe giảng bài chính là Điêu môn đếm ngược xuôi chỉ có ba cái tên. Liễu Liễu thứ nhất, Điêu Điêu Tiểu Cửu thứ hai, Tiểu Bạt sư huynh thứ ba, đếm ngược thứ tư Ngộ Không sư huynh cảm thấy Tứ sư huynh không có năng lực gì để dạy hắn, cho nên ăn cơm xong cự tuyệt đi học, trực tiếp xuống núi đi chơi.
Tứ sư huynh chia cho mỗi người bọn họ một lá bùa, sau đó đứng ở bên người Tiểu Bạt, chỉ để hắn một người tuỳ cơ hành động, thuận tiện ăn đậu hũ béo.
Trời xuân, thái dương thật tốt. Liễu Liễu sư huynh không có chí tiến thủ tìm nơi tốt, ngồi đọc sách. Hắn thích vẽ bùa, sau này chỉ muốn thành đệ nhất phù sư, đối với pháp thuật hữu ích, hắn không có ngộ tâm, cũng không có cơ biến.
Điêu Điêu Tiểu Cửu đương nhiên đem bùa của Liễu Liễu theo.
Nàng cẩn thận đốt một lá bùa, nắm quyết, sau đó bắt đầu nói lẩm bẩm với một khối đá: “Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước… Biến!”
Ách…
Núi cũng vẫn là cái núi kia, nước cũng vẫn cái nước kia…
Đương nhiên, tảng đá cũng vẫn là tảng đá!
Tứ sư huynh vô lương cùng Tiểu Bạt sư huynh thiện ác chẳng phân biệt được cười ngã ngửa!
Tiểu Bạt sư huynh ngắt một nhánh hoa lan, tùy tiện đốt một lá bùa, nắm quyết, sau đó cũng nói lẩm bẩm với một khối đá: “Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước… Biến!”
Ách…
Trên tảng đá nở một đóa hoa!
Một đóa diễm lệ bảy màu!
Điêu Điêu Tiểu Cửu tức giận nhìn chăm chú đóa hoa không thèm thưởng thức, cảm thấy nó quả thực cực kỳ giống Tiểu Bạt sư huynh thích trang điểm làm đẹp!
Hôm nay mọi chuyện không thuận lợi, cái tên Long Tại Thiên kia giống như biến mất rồi, đến giờ cũng không có một chút tin tức. Điêu Điêu Tiểu Cửu có loại cảm giác sắp có đại họa rơi xuống đầu. Dự cảm của nàng mỗi lần đều rất linh nghiệm.
Hôm nay vui đùa hơi lớn một chút, ai, trêu cợt một người năng lực mạnh hơn mình đương nhiên sẽ có kɧoáı ©ảʍ rất mạnh, nhưng chỉ cần không chú ý, cũng sẽ có nguy hiểm rất lớn.
Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên rơi nước mắt, hoảng sợ, không biết là ai đang gọi nàng.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Tình Phi Đắc Ý
- Chương 24: Thoát khốn