Tĩnh Xu bị một thanh âm nói thầm mơ hồ đánh thức, nàng chậm rãi mở hai mắt, trước mắt là một mảnh sương mù, nàng ngáp một cái, duỗi cái lưng mệt mỏi, thanh âm nói thầm càng rõ ràng : "Sở Nhi, nàng xem, nàng xem! Đứa nhỏ của chúng ta động ! Con muốn chào hỏi ta đấy!" Một thanh âm nam vui sướиɠ vang lên. Tĩnh Xu lúc này mới nhớ tới, nàng đã đầu thai.
Tinh tế hồi tưởng lại, nàng đùa nghịch ở thiên đình ba ngày rưỡi, Tĩnh Xu đắc ý cười trộm không thôi.
Ba ngày nay, nàng ngoạn vòng quanh ở thiên đình, thẳng đến buổi chiều tối mới lưu luyến không rời chúng tiên, tiêu sái đầu thai đến đây.
Ưm, để cho nàng cẩn thận ngẫm lại, mấy ngày nay ở thiên đình làm chút gì nha, hì hì...
Ngày đầu tiên, nàng cảm thấy nhàm chán, đi ra chỗ này đến chỗ khác tham quan, kết quả chạy tới trong Bách Thú Viên của Vương mẫu, Bách Thú Viên tụ tập vạn thú trên thiên hạ, động vật này thật sự là quá đẹp, chính nàng nhìn cũng yêu thích không buông tay, ôm này một cái cái kia sờ sờ, ngay từ đầu động vật này còn không dám cùng nàng chơi đùa, nhưng dù sao cũng là động vật trên trời, trên thân cũng mang theo vài phần linh tính, liền về sau, tất nhiên cùng Tĩnh Xu thân mật, đều chơi đến điên, khiến tiên đồng trông coi vườn sợ choáng váng.
Sau đó nàng bị "lễ phép" thỉnh ra Bách Thú Viên, nàng đã nghĩ, tiên thú này thấy được, tiên nữ này còn thấy không được đâu! Vì thế lại chạy tới địa phương tiên nữ này hoạt động hằng ngày, vừa vặn đυ.ng tới một đoàn tiên nữ chơi đùa ở đàng kia, bên cạnh còn có một số đang làm nữ hồng, bên kia còn có ngườingâm thơ vẽ tranh, đánh đàn làm tiêu khiển, vì thế phát sinh hứng thú, cũng đi theo tiến vào, cùng các tiên nữ này luận bàn đến tràng hỗn thiên ám địa, hắc hắc, thật sự là thú vị không ít, lấy được ích lợi nhiều a!
Đến thời điểm buổi tối, bụng của nàng bắt đầu thầm thì kêu, lúc này nàng lại nghĩ tới một việc: thần tiên đi trên trời, suốt ngày đều chẳng ăn chút gì a, chẳng lẽ liền uống giọt sương nhi, hoa quả tươi một chút liền no rồi? Tuy nói tiên nhân đề xướng ăn chay, nhưng không phải cũng muốn thành phật giới luôn nha! Chẳng lẽ trên trời vốn không có cái ăn ?
Vì thế ngay lúc Tĩnh Xu siêng năng "Không ngại học hỏi kẻ dưới", rốt cuộc hôm nay tìm được đình "Ngự trù", hơn nữa tiên trù không biết mấy trăm năm không hưởng qua đồ ăn nhân gian đến đây hợp lại làm một đại trù nghệ xưa nay chưa từng có, cuối cùng Tĩnh Xu tích lũy kết tinh trí tuệ nhân loại trăm ngàn năm mà toàn thắng, đương nhiên, trừ bỏ Tĩnh Xu tạo phúc, còn có từ lúc theo trận đấu bắt đầu là chúng tiên trên thiên đình mơ ước đã lâu, bên trong đứng mũi chịu sào phải kể tới Ngọc đế cùng Vương mẫu . Vào lúc ban đêm, Tĩnh Xu liền bị Ngọc đế phái tới theo Thái Bạch bắt đầu học thuật tu tiên.
Ngày hôm sau, dưới sự trợ giúp của Ngọc đế đả thông nhị mạch Nhâm Đốc, Tĩnh Xu sớm đã bắt đầu ở trong thiên đình học tập, nàng trước tìm được chỗ của Thái Thượng Lão Quân, nhớ tới tiểu thuyết “ Tây du kí ” tôn hầu tử say rượu đã ăn tiên đan lão quân, lại cảm thấy buồn cười, đúng lúc này, lão quân kia cũng tới , Tĩnh Xu liền vui đùa nói : “Lão quân, nếu ngươi tối nay lại đến, lò luyện tiên đan này của ngươi cẩn thận bị ta ăn hết!” Ai ngờ lão quân kia cũng không hoảng não, cười hớ hớ nói : “Ngươi muốn ăn tiên đan của lão nhân cũng được!” Điều này khiến Tĩnh Xu kỳ quái, khó hiểu : "Vì sao nha?" Thái Thượng Lão Quân nuốt nước miếng nói : "Chỉ cần ngươi lại làm đồ ăn, đưa vào trong bụng lão nhân này, đừng nói ăn tiên đan , mà ngay cả bí phương lão nhân đều dạy cho ngươi!" Tĩnh Xu nhãn tình sáng lên, liền thuận thế chiếm đại tiện nghi này.
Kế tiếp, thời gian để Thái Thượng Lão Quân thỏa mãn chỉ huy chậm rãi trôi qua, dùng một chút đồ ăn đổi lấy một thân kỹ thuật chế thuốc, thật đúng là rất đáng giá! Luyện đan thuật này, muốn học y, biết độc, nhận biết dược đều làm được, bởi vậy, việc luyện đan Tĩnh Xu học đến ba bậc, khiến cho nàng tự mãn cười trộm vài lần.
Lúc chiều, hôm qua mới nhận thức đám tiên nữ kia hì hì ồn ào đi tới địa phương lão quân, đưa nàng đi, dẫn đến trước mặt Vương mẫu. Vương mẫu này đã sớm đối với Tĩnh Xu tò mò vạn phần, nữ oa này lớn mật, dám ở đại điện chỉ trích Ngọc đế, còn khiến Ngọc đế á khẩu không trả lời được, đến thời điểm khiến nàng nghe được tin tức này cao hứng rất lâu, điều này rốt cục cũng làm cho nàng có cơ hội lấy Ngọc đế làm trò tiêu khiển, trong lòng sinh ra vài phần ấn tượng tốt đối với Tĩnh Xu.
Khi nàng nghe nói Tĩnh Xu có thể cùng động vật trong Bách Thú Viên hoà đồng vui vẻ trong lòng liền âm thầm ngạc nhiên , Bách Thú Viên này tuy nói là của nàng, nhưng mà động vật trong viên đối với nàng cho tới bây giờ vẫn đều xa cách, kêu khổng tước mở cái bình nó liền khiến ngươi ngã đầu ngủ, đây là lần đầu nghe nói tiên thú trong viên đối với người thân cận đó!
Nếu nói ngoài hai điều trước đem lại cho Vương mẫu nhiều hảo cảm, thì thu tâm của Vương mẫu chính là tay nghề của Tĩnh Xu, bởi vậy hôm nay mới nghĩ chiêu người đến xem. Vừa nhìn lên đã có thể hiểu rõ, không phải bộ dạng Tĩnh Xu khiến người giật nảy mình, mà là tay nghề của Tĩnh Xu nha! Khiến Vương mẫu hoàn toàn thần phục, ồn ào không thu Tĩnh Xu làm con gái nuôi thì không được.
Tĩnh Xu làm gì chứ? Kỳ thật tạo được niềm vui cho một nữ nhân rất đơn giản: Tĩnh Xu hiện học đến luyện đan thuật, tinh luyện hoa tiên làm thành dưỡng nhan đan. Vốn tiên nữ trên trời không cần, ai biết đánh bậy đánh bạ nhưng lại khiến Vương mẫu yêu thích, điều này tốt lắm, chẳng những chiếm được không ít phúc, còn có thêm một mẹ nuôi là Vương mẫu. Mẹ nuôi hào phóng, ban cho Tĩnh Xu một gốc cây, đó là —— cây bàn đào! Tĩnh Xu biết đến bàn đào này, trong “ Tây du kí ” từng có nhắc đến sự quý hiếm của nó ra sao. Hiện tại Vương mẫu lại ban thưởng một gốc cây tươi tốt nhất, có thể thấy được Vương mẫu đã yêu thích Tĩnh Xu ra sao.
Ngày thứ ba, Tĩnh Xu chỉ đi đúng một chỗ: Tàng thư các ở Thiên đình . Ở nơi nào Tĩnh Xu cũng chiêu mộ được tàng thư, thời điểm chạng vạng lại chạy ra đi la cà, kết bạn với không ít thần tiên, người người đều là núi lớn có thể dựa vào được, đương nhiên, vậy trong đó phải nói đến mẹ nuôi Vương mẫu.
Đến thời điểm ngày thứ tư, Tĩnh Xu không có chuyện gì làm, đã bắt các tướng quân thiên đình cùng luận bàn võ nghệ, đương nhiên, Tĩnh Xu không sánh bằng các thiên tướng có được võ công cao cường, nhưng cũng vẫn phải có chút chỉ điểm, cũng coi như không sai, dù sao nàng muốn hiểu mọi thứ không chừa chút gì, tất cả đều học tập, bằng không mọi việc xảy ra, nàng muốn hạ phàm làm gì, còn không nhàm chán a!
Cảm giác mình không có gì hay học , Tĩnh Xu vẫy vẫy tay, mang theo phần lớn bảo bối mẹ nuôi Vương mẫu đưa, cầm theo đầu thai đến đây, gần nhất liền cho nàng ngủ xinh đẹp hơn tám tháng, sau đó ngay tại lúc một người nam nhân kinh hô khiến nàng thanh tỉnh.