Chương 33: Cậu nghĩ cậu ta thích cậu thật à? ( phần 2 )

Bà ta có quen biết một người ở đây, vội vàng gọi một cuốc điện thoại, điều kiện là để đối phương chơi Đan Mạt một lần không thu tiền. Đan Mạt được thừa hưởng vẻ ngoài xinh đẹp của người đàn bà, trước kia lúc nào cũng bẩn thỉu nên không nhìn ra được, sau đó chỉ cần tắm sạch sẽ rồi đặt trước mặt người khác, để người khác nhìn kỹ lại, chỉ sợ rằng ngay cả mấy cô gái ở hộp đêm cũng không đẹp mắt bằng Đan Mạt.

Chỉ cần bà ta giữ Đan Mạt lại, chẳng sợ sau này không có tiền tiêu.

Đan Mạt không nỡ ném cuốn sách trong tay đi, vì thế cậu chạy không lại những người khác. Người đàn ông phía sau đang đuổi theo cậu vẫn còn giữ quan hệ mập mờ với người đàn bà, vết sẹo trên cánh tay cậu cũng là do người đàn ông đó gây ra.

Đan Mạt rất sợ nơi này, cậu không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ quay lại.

Chẳng qua là vì Giang Sùng Châu đã hứa sẽ mua sách cho cậu, nhưng cuối cùng anh lại không mua.

Vốn đang cố gắng chống đỡ thể lực, đồng thời vừa không muốn vứt sách trong tay đi, mắt thấy người phía sau sắp sửa đuổi kịp, Đan Mạt từ trong hẻm chạy ra, đột nhiên có một cánh tay vươn ra kéo cậu lại.

Trương Vân Thích đang định đến hộp đêm tìm vui vẻ, nào ngờ đúng lúc đυ.ng phải Đan Mạt.

Quyển sách trong tay trượt xuống đất, nhưng Đan Mạt nào còn tâm trạng nhặt nó lên nữa, Trương Vân Thích ôm eo cậu, nhìn thấy vết hôn lộ ra trên cổ cậu, anh ta cười hỏi: "Được A Châu yêu thương còn chưa thấy đủ hay sao mà lại chạy ra ngoài kiếm khách?"

"... Tôi... Tôi không có." Đan Mạt hoảng sợ nhìn Trương Vân Thích, mỗi ánh mắt Trương Vân Thích nhìn cậu dường như đều muốn xé nát cậu ra vậy.

Người đàn bà đuổi theo, nhìn thấy Trương Vân Thích thì thay đổi thái độ, lập tức nịnh nọt nói: "Nếu cậu vừa ý con trai tôi thì tôi có thể để giá rẻ hơn cho cậu một chút."

Thứ Đan Mạt nghe nhiều nhất từ miệng người đàn bà chính là đòi người khác bồi thường tiền cho bà ta, nịnh nọt lấy lòng thế này lại chính là lần đầu tiên.

Trương Vân Thích cũng không phải người hẹp hòi, lấy một xấp tiền từ trong ví ra đưa cho bà ta, nói: "Vậy bây giờ bà có thể đừng quấy rầy chúng tôi nữa hay không?"

"Có thể có thể." Người đàn bà gật đầu một cái, trong mắt chỉ còn xấp tiền nhận từ tay Trương Vân Thích, sau đó rời đi.

Người đàn ông bên cạnh bỏ cuộc: "Con khốn, không phải mày đã đồng ý sẽ cho tao chơi trước rồi sao?"