Chương 13: Thiên sứ nghịch ngợm

Thiên Sứ mở mắt ra, nhìn đến một mảnh vải đen, ngẩn ra chốc lát rồi mới nhớ ra chính mình tự vào lòng Ma Vương ngủ, trước mắt là l*иg ngực rộng lớn của Ma Vương, chẳng qua từ tư thế ngồi chuyển thành nằm trên giường bị Ma Vương ôm vào ngực. Thiên Sứ không dám lộn xộn, ngẩng đầu muốn nhìn Ma Vương vẫn ôm mình ngủ hay là thức. Ma Vương hai mắt nhắm nghiền, thoạt nhìn ngủ thật là say. Thiên Sứ không dời mắt, nhìn chằm chằm khuôn mặt Ma Vương, cẩn thận quan sát. Trước kia hai người ở trên chiến trường đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, Thiên Sứ cũng chẳng có tâm đi nhìn diện mạo Ma Vương, hiện tại mới phát hiện tướng mạo Ma Vương có chút anh tuấn, lông mi đen dày, mũi anh tuấn, cánh môi hơi dày, cằm vuông kiên nghị,... Trước kia y nhìn quen đồng bạn đẹp theo kiểu âm nhu nữ tính, cho nên đối với mắt to, miệng nhỏ, cằm thon dài cũng không có cảm giác, ngược lại Ma Vương tràn ngập hương vị nam nhân dương cương cường tráng khiến Thiên Sứ mê muội, nhìn khuôn mặt Ma Vương không nháy mắt hồi lâu.

Nhưng là nhìn nhìn, Thiên Sứ liền chú ý tới lỗ tai nhọn nhọn của Ma Vương, toàn bộ tai đều phủ đầy lông tơ tinh mịn, đang ngủ còn thường run run. Thiên Sứ nhìn thật hiếu kì, liền nâng tay nhẹ vuốt lỗ tai Ma Vương. Khi Thiên Sứ đυ.ng vào, lỗ tai Ma Vương liền nhẹ run. Thiên Sứ càng cảm thấy thú vị, liền lại lấy tay nhẹ động, lỗ tai Ma Vương lại run run theo, chọc một cái, liền run một cái, lại chọc, lại run,... Thiên Sứ đùa đến bất nhạc diệc hồ (vui tươi hớn hở), bắt đầu liên tục chọc chọc lỗ tai Ma Vương. "Ân..." Cổ họng Ma Vương phát ra một tiếng hừ nhẹ, chậm rãi mở hai mắt. "A!" Thiên Sứ vừa lúc cùng đôi mắt tối đen của Ma Vương chạm nhau, ngón tay đang chọc lỗ tai ngừng lại giữa không trung, sửng sốt một lúc lâu liền hồi phục tinh thần, nhanh chóng thu hồi tay, đỏ mặt giống như đà điểu đem đầu vùi vào l*иg ngực Ma Vương.

Trong mắt Ma Vương tràn đầy ý cười, đem tay phủ lên tóc dài mềm mại của Thiên Sứ. Kỳ thật Ma Vương ở lúc Thiên Sứ ngẩng đầu nhìn đã muốn tỉnh lại, cố ý nhắm hai mắt gỉa bộ ngủ chờ xem hành động của Thiên Sứ. Nếu không phải Thiên Sứ chọc chọc lỗ tai hắn ngứa ngứa, Ma Vương cũng sẽ không mở mắt. Bất quá khi mở mắt nhìn thấy Thiên Sứ đột nhiên bị dọa, phản ứng ngượng ngùng giống như tiểu hài tử làm sai gì đó, tâm Ma Vương lại mềm xuống, nhất thời đối với Thiên Sứ có chút ý sủng ái. "Thương thế đã tốt chưa?" Bàn tay Ma Vương tiếp tục nhẹ nhàng vỗ về tóc Thiên Sứ, một đầu tóc dài vàng óng vừa mềm lại mượt, xúc cảm tốt ghê gớm, hắn hiện tại đã muốn vuốt ve đến nghiện.

"Ân." Thiên Sứ chôn đầu trước ngực Ma Vương nhẹ nhàng gật đầu. "Để cho ta xem nào." Ma Vương đẩy đầu Thiên Sứ đang chôn trước ngực mình ra, nhìn đến vết thương trước bị nam sủng làm ra giờ đã muốn biến mất hoàn toàn, khuôn mặt lại khôi phục về nguyên trạng trắng nõn bóng loáng, Ma Vương yêu thích không buông tay, dùng ngón cái ma xát khuôn mặt nhẵn nhụi, sau đó lại kéo cổ áo xem miệng vết thương trên người Thiên Sứ. Hành động của Ma Vương khiến Thiên Sứ trong lòng thấy cổ quái, hắn đây là đang quan tâm đến chính mình sao? "Đứng lên theo ta đi ra ngoài." Ma Vương xác định thương thế trên người Thiên Sứ đã hoàn toàn liền lại, buông tay ngồi dậy. Thiên Sứ không biết ý của Ma Vương là gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn cùng đứng dậy xuống giường.