Chương 45: Đằng Y

Ngự Thượng Tuyền vừa

mới bay xuống mặt đất, còn chưa

đứng vững, đã

chạy nhanh vào phòng.

Nghe tiếng động, Sát Nặc

ngẩng đầu lên

liền nhìn thấy một

thiếu niên sắc mặt đỏ bừng đang chạy vào phòng, sau đó chỉ thấy y trực tiếp nhảy lên người mình, ôm chặt lấy cổ hắn.

Trong nháy mắt Sát Nặc ngây ra một lúc, sau đó ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của thiếu niên, nói: “Như thế nào

lại

cao hứng như vậy?”

Chẳng lẽ

thật sự thành công rồi?

Sát Nặc

nghĩ như vậy, bất quá liền lập tức lắc đầu, ma pháp thuấn phát không phải ai cũng có thể thực hiện được.

Ngự Thượng Tuyền

‘Ân ân’

gật đầu, nhưng cũng không nói ra

nguyên nhân, qua một hồi lâu, Ngự Thượng Tuyền đã bớt hưng phấn một chút, mới ôm chặt

cổ Sát Nặc, dùng mặt mình cọ cọ mặt hắn, nói:

“Sát Nặc Sát Nặc, ta thực hiện được

ma pháp thuấn phát rồi!”

Nói xong, lại

cười vài tiếng, thanh âm dễ nghe vô cùng êm tai, nhưng trong lòng Sát Nặc quả thật kinh hãi không thôi.

“Tuyền, chuyện này tuyệt đối không được

nói cho người khác biết, sau này lúc luyện tập cũng phải chú ý

nhiều hơn”.

Sát Nặc

cau mày dặn dò, tiểu hài tử thiên phú

quả thật phi thường tốt, mới đó đã thực hiện được

thuấn phát rồi, có thể nghĩ đại lục Atlantis sẽ

có bao nhiêu điên cuồng.

Thế giới này cho tới bây giờ đều là thực lực tối thượng, nếu có người biết có Ma pháp sư có thể thực hiện

được thuấn phát, vậy nhất định sẽ dấy lên một hồi tranh đoạt.

Ngự Thượng Tuyền tiếp tục ân ân, hoài bích kỳ

tội, y

tất nhiên

biết, nên tự nhiên cũng sẽ thu liễm nhiều hơn.

Ôm cổ Sát Nặc

ngồi một hồi, Ngự Thượng Tuyền vẫn cảm thấy có chút hưng

phấn không chịu được, sau đó y nhớ tới

trước kia mẹ mình mỗi lần cao hứng đều ôm hoặc hôn cha mình một chút, Ngự Thượng Tuyền cảm thấy như thế rất tốt, vì thế liền nhìn nhìn môi Sát Nặc…… Hôn lên.

Ân, dù sao Sát Nặc

cũng không

nói là không thể hôn

không phải

sao?

Ngô, không phải là không thể hôn, mà là có thể tùy tiện hôn, hơn nữa, Ngự Thượng Tuyền nhìn ra ngoài cửa sổ, hiện tại là buổi tối, nhất định phải hôn chúc

ngủ ngon rồi.

Cảm thấy thuận lý thành chương Ngự Thượng Tuyền hôn

càng thêm hăng say, bẹp bẹp ở trên mặt Sát Nặc lưu dấu khắp nơi.

Sác Nặc

bán nằm ở trên giường, Ngự Thượng Tuyền lại ngồi trên

bụng

hắn, nhìn

vẻ mặt cao hứng của Ngự Thượng Tuyền khi hôn mình, khóe môi Sát Nặc gợi lên một độ cong thản nhiên.

Bất quá……

Sát Nặc không dấu vết di chuyển chân, tiểu hài tử này thật đúng là châm ngòi thổi gió.

Hắn cau mày lại, hắn cũng không muốn đi tìm nữ nhân hoặc nam nhân để phát tiết, nhưng tình huống trước mắt hiển nhiên là hắn không thế nào tiếp tục

chịu

được, lại không thể đẩy tiểu hài tử thơm ngát đang

hôn loạn

mình ra, vì thế Sát Nặc trong

cảm xúc

đau nhức cùng khoái hoạt mà hôn lên môi Ngự Thượng Tuyền.Sáng sớm,

Sát Nặc

liền lôi kéo Ngự Thượng Tuyền

đi đến đại điện cáo biệt phụ

hoàng và mẫu hậu nhà mình, sau đó trở lại

học viện.

Trên đường, Sát Nặc

tính toán xem nên ở nơi nào thì tốt, dù sao

lúc

trước hắn vẫn ở tại hành cung bên ngoài, hiện tại có thêm

Ngự Thượng Tuyền hiển nhiên là không thể tiếp tục ở lại

đó, tiểu hài tử sẽ

không quen.

Phải

cách học viện tương đối

gần, lại thuận tiện……

Sát Nặc

nghĩ nghĩ, khu dân cư ven đường Mạc Đặc

tựa hồ phù hợp.

Dựa theo

tính cách của tiểu hài tử, hẳn là sẽ ưa thích náo nhiệt, nơi đó tuy rằng người

không phải rất nhiều, nhưng tốt

ở chỗ chung quanh có rất nhiều phố xá sầm uất, hơn nữa

mỗi buổi tối còn có mở chợ đêm, bày bán rất nhiều món ăn vặt.

Ánh mắt Sát Nặc loan loan, càng ngày càng cảm thấy nơi đó

không tệ, Ngự Thượng Tuyền rất thích ăn vặt, dọn đến

nơi đó, mỗi lần muốn mua

thức

ăn cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

Quan trọng nhất là, trị an nơi đó là tốt nhất.

Hơn nữa ở gần đó có rất nhiều cửa hàng len dạ và

giải thạch, cho nên, nếu khi tiểu hài tử muốn xem xét phỉ thúy, mà mình lại không ở bên cạnh, nơi

đó

không thể nghi ngờ là nơi khiến cho người ta an tâm nhất.

Sau khi đưa Ngự Thượng Tuyền đến cửa học viện,

Sát Nặc

bảo y

vào

trong học viện tìm Tất Giảm Tác lão sư trước, còn mình thì đi tìm phòng ở.

Phòng ở vẫn nên

mua thì tốt hơn, nếu chỉ thuê, sau này mà cần tìm một nơi để ở, lại không có.

Ngự Thượng Tuyền đi một mình trên con đường nhỏ phủ kín đá cuội trong học viện, khuôn mặt nhỏ nhắn hết

nhìn trái rồi lại nhìn phải.

Ở trong học viện không có người phi hành trên không, Ngự Thượng Tuyền cũng không muốn khác người, cho nên cũng chỉ có thể hảo hảo đi từng bước đến văn phòng của Tất Giảm Tác lão sư.

Ngay từ đầu, Ngự Thượng Tuyền còn nhận ra đường, nhưng, sau một khoảng

thời gian,

y

phát hiện, y

lại một lần nữa bị lạc đường.

Lắc lắc đầu

ngồi xuống

ven đường, Ngự Thượng Tuyền nhăn nhăn khuôn mặt phấn nộn nhìn một đám Ma pháp sư và Chiến sĩ đi qua

bên người mình, còn vừa cười

vừa nói.

Trong lòng của Ngự Thượng Tuyền miễn bàn có bao nhiêu buồn bực.

Đôi mắt vô thần nhìn quang cảnh ven đường, sau đó trong tầm mắt của y xuất hiện một đôi giày.

Một đôi giày

đỏ như lửa.

Ý nghĩ đầu tiên của Ngự Thượng Tuyền, đây

khẳng định không phải là

Sát Nặc, bởi vì Sát Nặc không có đôi giày nào màu đỏ.

Ý nghĩ thứ

hai

của Ngự Thượng Tuyền, kỳ thật đôi giày

này rất đẹp mắt, hoa văn thật tinh xảo.

Ý nghĩ thứ

ba

của Ngự Thượng Tuyền…… Theo

đôi giày nhìn

lên trên, y thấy được một người

làm

y vô cùng kích động.

“Đằng Y

là ngươi!” Ngự Thượng Tuyền đứng lên vỗ vỗ bụi trên quần áo, thật sự là quá tốt, có người dẫn y đến văn phòng

của Tất Giảm Tác lão sư rồi.

Đằng Y

gật đầu, gãi gãi mái tóc màu

lửa đỏ, nói:

“Ngươi làm gì ở đây?”

Ngự Thượng Tuyền ngượng ngùng đỏ mặt, nói:

“Ngô, ta bị lạc đường……”

Đằng Y:

“……” Học viện chỉ lớn cỡ bàn tay, một địa điểm nhỏ bé cũng tìm không thấy, nếu là trên đại lục, vậy chẳng phải y sẽ trực tiếp biến mất luôn sao?

Hắn thở dài, nhìn thiếu niên mặt mày cong cong trước mắt, cười nói:

“Đi, ta mang ngươi ra ngoài!”

Nói xong, xoay người, sau đó đột nhiên bất

động.

Ngự Thượng Tuyền nhìn Đằng Y

xấu hổ quay đầu lại, gãi gãi tóc, nói:

“A, cái kia, ngươi muốn đi nơi

nào?”

Ngự Thượng Tuyền 囧.

Sau khi hỏi rõ ràng, Đằng Y liền mang theo Ngự Thượng Tuyền đi đến văn phòng Tất Giảm Tác

lão sư, trên đường hắn hỏi Ngự Thượng Tuyền:

“Thời điểm

ngươi đấu với ta, ngươi

xác định chiến lược như thế nào?”

Hỏa hệ vẫn luôn

khắc chế mộc hệ, hơn nữa là tử khắc chế, trên cơ bản là không có gì ngoài ý muốn có thể xảy ra.

Nhưng

thời điểm

Ngự Thượng Tuyền đấu với

mình cơ hồ là những ma pháp mình sử dụng đều vô dụng, ngược lại còn làm cho tinh thần lực của mình bị suy yếu.

Sau này tuy rằng đã biết là do ma pháp

mũi nhọn, nhưng hắn vẫn

muốn hỏi Ngự Thượng Tuyền đến tột cùng đã

suy nghĩ như thế nào

mới dám

sử

dùng ma pháp mũi nhọn.

Ngự Thượng Tuyền nhức đầu, nói:

“Kỳ thật cũng không có gì, sư phụ

ta từng nói, Ma pháp sư sơ cấp, đều chủ yếu tu luyện ma pháp công kích hoặc là ma pháp phòng ngự, bọn

họ

xem nhẹ việc tu luyện

tinh thần lực của bản thân,

cho nên ta liền hạ rất nhiều ma pháp

mũi nhọn……”

Ngự Thượng Tuyền

giải thích

rõ ràng, nhiều ma pháp mũi nhọn như vậy không phải người bình thường nào cũng có thể chịu nổi, vì để đảm bảo thành công, y thậm chí đã đưa không biết bao nhiêu ma pháp gia tăng vào trong ma pháp mũi nhọn.

Đằng Y

gật gật đầu, hắn cảm thấy sau này trừ bỏ đọc nhiều sách, hắn còn cần phải tu luyện tinh thần lực nhiều hơn, sau đó hắn chỉ vào tòa thành cao mấy chục thước trước mắt, nói với Ngự Thượng Tuyền,

“Tiểu Ngự ta đi về tu luyện trước, ngươi, tự mình

lên nha!”

Nói xong, lại một lần nữa chạy nhanh đi.

Khác với lần trước, lúc này hắn là chạy như bay, Ngự Thượng Tuyền nhìn thấy sau lưng Đằng Y xuất hiện một đôi cánh rực lửa trong suốt, có chút há to miệng, trong lòng Ngự Thượng Tuyền càng thêm tin tưởng vững chắc y nhất định

phải

luyện hóa được ma pháp này.

Nhìn tòa thành trước mắt, Ngự Thượng Tuyền quệt quệt miệng, y hiện tại cũng không có cái gì đặc biệt không hiểu a.

Thở dài, quay đầu, phát hiện Đằng Y lại đột nhiên xuất hiện,

Ngự Thượng Tuyền hoảng sợ, nói:

“Đằng Y

ngươi làm gì

vậy!”

Dọa chết người a!

Đằng Y

chớp chớp mắt, ngượng ngùng đỏ mặt, nói:

“Tiểu Ngự ngươi đi đến phố đổ thạch

với ta được không?”

Phố đổ thạch?

Đi đến đó làm gì?

Ngự Thượng Tuyền hỏi, sau đó chỉ thấy

mặt Đằng Y

càng đỏ hơn.

“Ngô, chính là ta muốn xem xét ra một khối phỉ thúy”. Đằng Y

cúi đầu, Ngự Thượng Tuyền kinh ngạc nhìn khuôn mặt hồng hồng

của hắn, từ khi y gặp hắn đến bây giờ, đây là lần đầu tiên y thấy hắn thẹn thùng như vậy!

Ngự Thượng Tuyền khó được một lần truy hỏi đến cùng, Đằng Y

không thể làm gì khác

hơn,

đành phải nói với y,

“Kỵ sĩ

của ta, đội ngũ của hắn gần đây

phải đến

rừng rậm Giới Hạn rèn luyện, ta lo lắng hắn sẽ

bị thương, vì vậy, muốn

xem xét một khối phỉ thúy phẩm chất tốt

một chút để

đưa cho hắn……”

Nhãn tình Ngự Thượng Tuyền mang theo chút bỡn cợt

‘Nga~’ một tiếng, mới nói:

“Vậy đi thôi, ta cũng không bận

chuyện gì”.

“Ngươi, ngươi nguyện ý?” Đằng Y

kinh ngạc nói, tính cách của hắn vẫn rất nóng nảy, cho nên ở trong học viện cơ hồ không có mấy người bạn.

Hắn kinh ngạc cũng không phải vì chuyện này, mà là bởi vì dù khi đổ thạch có Đổ thạch sư khác hỗ trợ, nhưng khi xem xét ra phỉ thúy, thì phỉ thúy vẫn thuộc về Đổ thạch sư đã xem xét được.

Cho nên, có thể nói, hỗ trợ xem xét đổ thạch hoàn toàn là việc bỏ công mà không được gì.

Hắn thật sự không ngờ là Ngự Thượng Tuyền sẽ

lập tức đáp ứng.

Bất quá vẫn cười nói cảm tạ với

Ngự Thượng Tuyền, sau đó mang theo Ngự Thượng Tuyền đi đến phố hàng

len dạ.

Cửa hàng len dạ ở chủ thành và cửa hàng ở tiểu trấn kỳ thật cũng không có gì khác nhau, chỉ là người nhiều hơn một chút, trang trí hoa lệ hơn một chút, rộng rãi hơn một chút mà thôi.

Ngự Thượng Tuyền vẫn hưng trí bừng bừng xem xét khắp nơi, hàng len dạ ở đây đều tương đối tốt, cho dù là toàn đổ hàng len dạ cũng ba trăm

kim tệ một

cân.

Ngự Thượng Tuyền cả kinh, so với tiểu trấn mắc hơn thật nhiều a!

Ngự Thượng Tuyền lầm bầm ở trong lòng, quả nhiên đều là kẻ



tiền

a, không biết tiền trong thẻ của y có còn đủ hay không?

Nếu mua một khối hàng len dạ lớn một chút, mà lại không có phỉ thúy vậy không phải sẽ đau lòng chết hay sao.

Ngự Thượng Tuyền nhìn Đằng Y

trực tiếp đi về hướng đặt bán đổ hàng len dạ, liền nói: “Đằng Y ngươi tại sao

không đi xem ở nơi toàn đổ? Nơi này

mắc lắm a.”

Là rất mắc a, một khối đều phải hơn tám mươi

vạn, Ngự Thượng Tuyền cảm thấy, y

thật sự có chút chịu không nổi, thật sự là quá mắc mà!

Đằng Y

lắc lắc đầu, “Không được, toàn đổ hàng len dạ ta

không

nắm chắc, hơn nữa, hàng len dạ nơi này tuy rằng rẻ, nhưng ta cũng không

chịu nổi số lượng nhiều, vẫn là bán đổ thì tương đối tốt hơn”.

Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, cũng

phải, nếu mình không có được năng lực

kia, mình cũng chỉ có thể lựa chọn bán đổ hàng len dạ.