Chương 22
“Chúng ta không phải người khác, người ta là một nam một nữ, chúng ta còn lại là nam X nam nha .” Xã hội Đài Loan còn quá bảo thủ. Tình yêu người đồng tính tuy rằng đã dần dần được mọi người chấp nhận, nhưng ở rõ như ban ngày, hai nam nhân tay trong tay trước mặt mọi người vẫn rất khó nhìn .
Trình Thành Ngữ chính là biết điểm này, cho nên hắn mới đi mua đồ con gái nha! “Người ta chính là muốn hẹn hò với học trưởng.” Hắn không cần ở mãi trong nhà.
“Hẹn hò có thể, xem phim cũng được nhưng mà ôm một cái, hôn nhẹ , chúng ta có thể về nhà mới làm.” Bình Thụ Bạch bất đắc dĩ dụ dỗ Trình Thành Ngữ.
Trình Thành Ngữ không chấp nhận chuyện nhượng bộ này! “Nhưng em nhịn không được làm sao bây giờ?”
“Em cũng hơn mười mấy tuổi rồi, phải đến lúc học khắc chế du͙© vọиɠ chính mình.”
“Khắc chế không hôn anh, không ôm anh, em sẽ cố gắng! Nhưng mà ngay cả nắm tay cũng không được, như vậy không phải quá nghiêm khắc chứ.” Trình Thành Ngữ kháng nghị chính là điểm này.
“Em muốn hẹn hò, nhưng mà em cũng muốn nắm tay học trưởng, như vậy mới xem như cặp đôi đi hẹn họ! Em không cần lén lút .” Hắn không thuận theo, hắn không thuận theo nha nha!
“Em không thích lén lút, cũng không thể bắt anh giả làm nữ nha!” Nói giỡn! Hắn đường đường là nam tử hán đại trượng phu, giả trang thành nữ còn ra thể thống gì?
“Vì sao người giả trang thành nữ không phải là cậu?” Bình Thụ Bạch thật sự cảm thấy Trình Thành Ngữ rất ích kỷ .
“Em không phải ích kỷ.”
“Vậy sao?”
“Đó là bởi vì em cao hơn anh, đâu có đạo lý bạn gái cao hơn bạn trai?” Trình Thành Ngữ trong ý thức vẫn là nam tôn nữ ti.
Bình Thụ Bạch nghe xong quả tức chết rồi. “Thì ra cậu để ý những chuyện vụn vặt như thế.”
“Không phải,em không có.” Trình Thành Ngữ nhanh chóng phủ nhận.
“Không có mới là lạ!” Bình Thụ Bạch thở hổn hển nói, hoàn toàn không nghe Trình Thành Ngữ giải thích.
Trình Thành Ngữ thực sợ phiền phức làm mặt hắn càng ngày càng đen, cuối cùng hắn đơn giản không giải thích . “Được rồi! Vậy để em giả làm con gái cũng được.” Trình Thành Ngữ đưa ra thỏa hiệp.
Bình Thụ Bạch có chút kinh ngạc quyết định của hắn.
“Bất quá, quần áo này đều mua size của anh--”
“Cho nên gì?” Bình Thụ Bạch khó hiểu hỏi.
“Cho nên em phải tái đến công ty bách hóa mua một ít trở về.” Trình Thành Ngữ kích động đi ra cửa.
Bình Thụ Bạch lúc này mới tin tưởng tất cả lời Trình Thành Ngữ nói đều là thật sự, không phải giả .
“Cậu chờ một chút --” Bình Thụ Bạch nói với Trình Thành Ngữ.
“Để làm gì?”
“Ưm – cậu có thể cơm nước xong rồi mới đi.”
“Không cần, tối hôm nay sẽ hẹn hò với anh.” Trình Thành Ngữ không cần đợi lát nữa nha! Hắn ở trước cửa mặc xong giày, rồi chạy đi.
Bình Thụ Bạch cũng chỉ có thể ngẩn người nhìn bóng dáng Trình Thành Ngữ, cho tới bây giờ, hắn mới tin Trình Thành Ngữ thật sự không cố chấp mấy việc nhỏ.Thì ra Trình Thành Ngữ thật muốn hẹn hò với hắn, cho nên mới mua đồ con gái này về. Thì ra Trình Thành Ngữ thích hắn như vậy, cho dù là giả trang thành con gái, chọc Linh Linh, hắn đều không oán.
Bởi vì mục đích Trình Thành Ngữ chỉ có một, đó là cậu ấy muốn hắn -- hơn nữa còn bất kể hậu quả chỉ cần hắn.
Trong lòng Bình Thụ Bạch đột nhiên nảy lên, đó là một loại cảm giác thực cảm động.
Hắn thề, về sau hắn không bao giờ ... mắng Trịnh Thành Ngữ, hắn nguyện ý tin tưởng Trình Thành Ngữ làm tất cả mọi việc đều vì thương hắn.
………….
Trình Thành Ngữ lên hết kế hoạch cho cuộc hẹn hò sắp tới, hắn phải cùng học trưởng lên núi Dương Minh ngắm hoa anh đào, còn muốn đi ngăm suối nước nóng, còn có, còn có...... Bình thường sau khi tan học trở về, hắn còn muốn cùng học trưởng đi đánh cầu, vào phòng tập thể thao, dù sao chỉ cần là hai người có thể cùng nhau, hắn chuyện gì cũng làm được nha.
Trình Thành Ngữ vì kế hoạch của mình cảm thấy vui.
Bình Thụ Bạch nhìn thấy Trình Thành Ngữ mua nhiều quần áo cho mình, hắn nhanh chóng “GẦM” lên.
“Cậu mua nhiều quần áo như vậy làm gì?” Bình Thụ Bạch cầm một bộ lên xem, trời ạ! “Đây là cái gì?”
Trình Thành Ngữ liếc mắt một cái, cười trả lời nói: “Đây là bộ dành đánh Tennis!”
Trên thực tế,Trình Thành Ngữ thích nhất là bộ này . “Học trưởng, em đã mua đầy đủ! Anh xem, đây là vợt bóng bàn, đây là cầu.”
Trình Thành Ngữ vừa lấy vợt bóng bàn ra, lại mặc một bộ áo ngắn, váy ngắn.
Sau đó hắn cằm vợt bóng bàn vun vài cái, làm chiếc váy ngắn ngủn bay lên, dáng vẻ kia giống như cô gái xinh đẹp dưới ánh mặt trời, đang sinh động hoạt bát,Bình Thụ Bạch nhìn đến choáng váng.
“Cậu …cậu tại sao mặc thành như vậy?” Gϊếŧ hắn đi!
“Tại sao à?” Trình Thành Ngữ nghe không hiểu học trưởng tại sao hỏi hắn như vậy, hắn một vừa cúi đầu trả lời, vừa lấy ra một búi tóc giả đeo lên.
“Tóc giả!” Bình Thụ Bạch vừa thấy lập tức phát ra tiếng quỷ kêu.“Cậu tại sao còn mua tóc giả?”
“Bởi vì dáng người của em phải để tóc thật dài a!” Trình Thành Ngữ nói.
“Tại sao tóc của cậu phải thật dài?” Không cần a!
“Bởi vì tóc dài em mới cột tóc lên được!” Trình Thành Ngữ đem mái tóc đen nhánh đội lên, còn dùng chiếc vòng thật đáng yêu mới mua về cột lên, đem tóc dài buộc thành đuôi ngựa.
Như vậy, hắn nhìn càng giống con gái !
Bình Thụ Bạch quả thực không thể nhận ta Trình Thành Ngữ xuất hiện ở trước mắt hắn như vậy.
“Thành Ngữ, chẳng lẽ cậu?” Ông trời na! Ngàn vạn lần đừng để cho hắn trả lời là phải
“Em không có!” Hắn làm sao biếи ŧɦái như vậy?
“Không có?! Không có tại sao cậu lại giả dạng như thế?”