Thể loại: Xuyên không, sủng Nhân vật chính: Ngao Trinh – Tần Oản Khanh Độ dài: 10 chương. Editor + Beta: Ụt Ác Từ Pé
Nữ mưu thần này của hắn đẹp tựa như tiên tử, lại vô cùng thông minh.
Nàng chán ghét nữ nhân trong hậu cung sử dụng thủ đoạn nham hiểm để tranh sủng.
Lần đầu gặp mặt nàng dựa vào tài trí của mình cùng dã tâm của hắn mà lớn mật tính kế hắn.
Nàng cứng rắn buộc hắn thề vĩnh viễn không nạp nàng vào cung.
Bây giờ, hắn vì lời thề này mà hối hận muốn chết.
Con người nàng đơn thuần từ trong xương, thật ấm áp làm cho người ta muốn có được nàng.
Thiệt là, lời hứa tạm thời bỏ qua một bên, ngẫm lại bằng cách nào “truy thê” quan trọng hơn.
Cứ bám dính lấy nàng rồi thêm giải tán hậu cung, chiêu này tựa hồ hữu hiệu.
Nàng nghe đồn hắn lâm hạnh nữ nhân khác mà hình như ăn dấm chua001. Còn chủ động cùng hắn nhiệt tình một đêm.
Hắn nghĩ rằng bọn họ lưỡng tĩnh tương duyệt002. Nhưng nàng lại nghĩ rằng hắn sẽ dùng quyền Đế Vương để trói buộc nàng mà nhẫn tâm đào tẩu003.
Được. Nếu trong lòng nàng hắn là người bá đạo như vậy. Vậy hắn liền như ý nguyện của nàng, phái binh mã đuổi bắt nàng. Để cho nàng biết, cả đời này, nàng đừng hòng rời khỏi lòng bàn tay hắn!
“Người muốn tài phú, ta sẽ giúp người kiếm. Người muốn giang sơn, ta sẽ giúp người đoạt lấy. Duy chỉ có việc người muốn ta, thứ ta không thể nghe theo! Bởi vì, ta có sự kiên trì của ta, ta phải rời người đi.”
Nam nhân rùng mình, nhìn nữ tử tuyệt sắc tựa tiên nhân kia, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
“Nàng muốn địa vị, Trẫm có thể cho nàng. Nàng muốn trở thành duy nhất của Trẫm, Trẫm cũng có thể cho nàng. Duy chỉ có tự do nàng muốn nhất. Trẫm tuyệt đối không cho phép! Đời này kiếp này, nàng chỉ có thể ở lại bên cạnh Trẫm!”
“Hoàng Thượng, thân là vua một nước, nhất ngôn cữu đỉnh, chuyện này lúc trước người đã đáp ứng ta, chẳng lẽ hiện tại người lại không giữ lời?”
“Nàng — “
Nữ tử không ngại, nhìn hắn căm tức:
“Hoàng Thượng đã có được thiên hạ, cần gì phải vì một người nhỏ bé không đáng kể như ta mà trái với lời thề lúc trước?”
“Nàng nôn nóng muốn rời khỏi Trẫm như vậy sao?”
Trong lời nói khó nén cảm xúc bi thương.
Nữ tử do dự một lát, lập tức quyết tuyệt004 gật đầu.
“Đúng vậy!”
“Nàng –“
Nam tử tức giận, bàn tay lớn giữ chặt cằm của nàng nói:
“Thiên hạ này, Trẫm muốn! Ngôi vị Hoàng Đế này, Trẫm cũng muốn! Về phần nàng….. chỉ có thể là của Trẫm! Đời này, Trẫm tuyệt đối sẽ không cho nàng cơ hội rời khỏi Trẫm!”
Nữ tử bị bắt ngẩn đầu đối mặt với hắn, nhìn vào một đôi mắt đen xinh đẹp như đá.
“Nếu ta cố ý phản kháng?”
Ngón tay nam tử nháy mắt chặt lại, ngũ quan tuấn mỹ lộ ra thần sắc phức tạp, ngữ khí trở nên kiên định dị thường:
“Nếu thực sự sẽ có ngày đó, Trẫm, sẽ tự tay gϊếŧ nàng!”