Đứng trước ban công, nhìn ngắm bầu trời đầy sao Chấn Hạo nhớ đến người con gái đã khiến hắn trở nên như thế này, trở thành con người trầm tính chẳng giống như trước, từ một chàng trai nghèo khổ trở thành một tỷ phú.
- Chấn Hạo, đợi em tốt nghiệp đại học xong rồi chúng ta kết hôn được không? Em rất muốn sinh cho anh một bảo bối.
Cô gái mang vẻ đẹp thuần khiết nói giọng ngọt ngào, nhìn Chấn Hạo trìu mến.
- Bảo bối của chúng ta nhất định rất đẹp, vì giống anh.
Đối với Chấn Hạo nghe được những lời đó rất vui.
Nhưng một khoảng thời gian sau.
- ĐỪNG NẰM MƠ NỮA, tình yêu có thể tạo ra tiền để ăn cơm không? Tôi thích đồ hiệu thích đi du lịch nước ngoài, nhưng anh chỉ là tầng lớp lao động nghèo, những thứ đó anh không thể cho tôi. Tôi không muốn cuộc sống khốn khổ.
Bước lêи đỉиɦ cao, bước vào một ngôi nhà cao sang, chẳng có người dân thường nào có thể dám mong ước được đặt chân vào.
- Ngày mai tôi sẽ kết hôn, anh đừng có đến tìm tôi nữa.
Những lời như cây dao sắt đâm vào ruột gan Chấn Hạo, khiến anh cả cuộc đời này không thể nào quên được.
Cả thế giới như sụp đổ trước mắt anh, anh chẳng tin vào điều gì trên đời này cả.
- A..cái gì mà tình yêu, đều là gạt người.
* Cốc cốc.
- Vào đi.
Liếc nhìn cửa phòng.
Đẳng Hạ bước vào, vừa nhìn thấy Chấn Hạo không mặt áo chỉ mặt quần tây mà hóng gió khiến anh nhíu mày, lần đầu tiên thấy hắn như vậy với vẻ phong trần.
- Anh Chấn Hạo, tôi vừa kiểm tra sổ sách của hộp đêm không có vấn đề gì.
Lấy lại bình tĩnh, lên tiếng báo cáo.
- Sổ sách không vấn đề gì là được, hộp đêm này tôi bỏ tiền ra rất nhiều, phải để tôi cảm thấy xứng đáng.
Bước đi về phía giường, lấy áo khoác lên bước ra khỏi phòng.
- Cho người xem chừng hai tên nhóc kia, đừng có để ra chuyện gì, mỗi ngày đều như vậy nhỡ xảy ra tai nạn thì chi phí rất cao.
- Vâng! Hôm nay không đợi nữa sao? Hai vị công tử đó vẫn chưa đi.
- Không đợi nữa không có tâm trạng, ông cũng đi theo.
Chấn Hạo bước ra khỏi cửa, Đẳng Hạ đi theo sau nhẹ nhàng đóng cửa phòng.
* Lăng Thị.
- Xin lỗi.
Đang nói chuyện với đối tác kinh doanh thì Lăng Phạm liếc mắt nhìn ra cửa thì thấy Lạc Hy gấp ráp chạy vào.
- Lăng tổng, tiền của ngài cần ở đây.
Lăng Phàm nhìn Lạc Hy bất ngờ, hắn không nghĩ rằng cô lại có được số tiền này.
Nhìn Lạc Hy bằng con mắt kinh ngạc, Lăng Phàm muốn cô phải phục tùng hắn và nghe lời hắn cả cuộc đời ai lại ngờ giờ đây cô đem tiền ra trước mặt hắn đòi nghỉ việc.