Chương 11

Cuộc sống của người nghèo là phải chịu cảnh khó khăn như vậy hay sao? Mọi quyền được nói, được tự do cũng không được như những người khác....mang tiếng là người nghèo đến chuyện ăn một bát canh cũng đã khó...vậy tại sao những con người mang tiếng đại gia họ lại an nhàn như vậy? Họ có thể vun tiền để mua gái về chơi trong một đêm rồi đem vứt? Để số tiền đó cho những người nghèo như Mộc Lạc Hy cô đây mua gạo ăn chẳng phải là làm việc thiện hay sao?.

Vừa ăn, vừa nghĩ ông trời đưa cô đến đây để chịu những điều này hay sao? Sao không cho mẹ con cô ăn mặc sang trọng như người khác, cô chắc rằng cô sẽ biết cách dung tiền hơn họ rất nhiều đấy.

- Rượu ngon.....sao hết rồi thế này?.

Đang cùng nhau trò chuyện đột nhiên ba của Mộc Lạc Hy về trong tình trạng say khướt, nói năng chẳng còn suy nghĩ nữa...ông đưa mắt nhìn về phía hai mẹ con mà đôi mắt chẳng còn tí nào của tình người...

Một người ba trên mặt đầy nếp nhăn...mặc áo chẳng ra áo, quần chẳng ra quần, người toàn mùi rượu...suốt ngày ông cứ như thế chẳng thay đổi gì từ lúc cô còn rất nhỏ đến bây giờ...mẹ cô lúc đó còn có thể đi làm để kiếm tiền cho ông rượu chè bê bết, nhưng bây giờ mẹ cô cũng chẳng còn sức khoẻ để làm nổi...mà đến tận bây giờ ông cũng chỉ là một kẻ bám váy vợ chẳng bao giờ biết tự đi kiếm ra một xu nào.

- Ui cha hai mẹ con vẫn chưa ngủ sao?.

Đặt chai rượu lên bàn, ông đưa mắt nhìn về phía chén canh của Lạc Hy, thì ra hôm nay gia đình này có tiền để nấu cả canh gà mà giấu ông....mấy người giỏi lắm..hôm nay dám giấu tiền với tôi.

Mẹ cô và cô chỉ biết giương mắt nhìn chẳng còn muốn nói chuyện tiếp với loại sâu rượu này.…

- Bà đi làm cho tôi một tô mì đi, hôm nay ăn ngon thế mà chẳng cho tôi lấy cái gì để bụng cả.

Ông quỳ rạp xuống ôm chai rượu vào mình ngồi bệch xuống sàn nhà.

- Ba...

- Hả?.

Mộc Lạc Hy đập bàn một cái tự động đứng dậy.

- Tiền nợ của ba con đã trả hết cho ba rồi đấy!!!.

Mắt ông còn bây giờ còn sáng hơn cả đèn ô tô nữa...số tiền đó cũng không ít tiền lãi cộng với tiền gốc rất nhiều...ông chẳng biết là bao nhiêu không ngờ cô con gái nuôi này có thể trả hết được...đối với ông như vậy chẳng phải là quá tốt rồi hay không?.

- Ba đã hứa với con sau này sẽ không đánh bạc nữa, ba không được thất hứa?.

- Hihi...con gái ta vẫn rất tốt với ta. Được...được...ba đồng ý với con.

Chẳng có chuyện ta bỏ được cờ bạc đâu con gái ạ, vì chỉ có cờ bạc mới đưa ta đến đỉnh vinh quang.

- Vậy ba viết thư bảo đảm đi.