Chương 16: Gặp được 3

Chương 16: Gặp được 3

Hai cha con đều giương cung bạt kiếm, Tạ U U lùi về sau một bước, định nhân lúc bọn họ không phát hiện lặng lẽ rời đi, nhưng không ngờ tới phía sau có nắp cống, giày cao gót của cô bị kẹt vào, cả người lung lay, guốc của cô bị kẹt vào không rút ra được.

Có chút đau, không biết có bị trật chân hay không.

Tạ U U cảm thấy mình thật xui xẻo, nếu không phải vừa vặn quan tâm tiến lên, cô sẽ không gặp chuyện này.

Động tĩnh của Tạ U U không nhỏ, ánh mắt Thẩm Phi Bạch và Thẩm Trung cùng bị hấp dẫn tới.

Tạ U U không dám ngẩng đầu nhìn ai, chỉ ngồi xổm ở đó, nỗ lực kéo giày cao gót của mình ra.

Cô còn im lặng cầu nguyện trong lòng, hi vọng hai cha con ngàn vạn lần đừng tới, trực tiếp bỏ qua cô, coi cô như người qua đường không tồn tại.

Một ánh mắt mang theo lực áp bách nhìn về phía cô, mang theo tìm tòi nhìn kỹ.

Rất rõ ràng, anh không nhận ra người phụ nữ ngồi xổm trên đất là ai, nhưng mơ hồ cho anh cảm giác quen thuộc.

Cầu nguyện của Tạ U U, cuối cùng vẫn thất bại.

Thư ký Tống thấy cô mãi mà không trở về, lo lắng Tạ U U xảy ra chuyện nên đi theo tới, nhìn thấy Tạ U U ngồi xổm trên đất, lại thấy hai cha con Thẩm Phi Bạch, trong mắt ông ta có chút nghi ngờ.

“Nhị gia, tiểu thiếu gia, sao hai người lại ở đây?”

Nghe thấy giọng thư ký Tống, Tạ U U biết mình bị phán tử hình, cuối cùng trong lòng dừng giãy dụa, gương mặt dưới mái tóc đen còn có chút ủ rũ.

Cô không cẩn thận thấy được việc riêng của kim chủ, sẽ không bị diệt khẩu đấy chứ? Hôm nay gặp vận đen gì thế này.

Cuối cùng, tầm mắt của thư ký Tống vẫn nhìn về phía Tạ U U.

“Tạ tiểu thư, cô bị làm sao vậy?”

Tạ U U dừng giãy dụa, nâng mặt lên nhìn về phía thư ký Tống, giọng nói có chút dịu dàng: “Thư ký Tống, hình như giày cao gót của tôi không rút ra được.”

Cánh tay của thư ký Tống rũ xuống, bỗng nhiên có chút không biết nên làm thế nào. Nhị gia ở đây, đây là người phụ nữ của anh, nếu mình ra tay giúp đỡ, không phải quá giới hạn sao?

Ông ta chỉ có thể đứng đó, hỏi một câu: “Cô không sao chứ Tạ tiểu thư, có cần giúp không?”

Tạ U U cũng đoán được ý nghĩ của thư ký Tống, nhưng Thẩm Trung ở đây, người đàn ông như Thẩm Phi Bạch, chắc chắn sẽ không làm trò trước mặt con anh, quá mức thân mật với tình nhân của mình.

Tạ U U thức thời đứng dậy, bàn chân trắng nõn giẫm lên đất, vừa định rút giày trên nắp cống ra, tay còn chưa chạm tới đã bị một bàn tay khác rút ra.

Đó là bàn tay thuộc về người đàn ông trưởng thành, khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài rất có lực.