Chương 9: Nghĩ hay lắm, tự mình xếp hàng đi
Nghiêm Tư Cửu cởϊ áσ khoác đưa cho nhân viên phục vụ, thờ ơ nói: "Chờ anh làm gì, cũng không phải sinh nhật của anh".
Anh nói chuyện vẫn như vậy, có thể tức chết người.
Nhưng anh chưa đến, ai dám mở màn trước?
Nhưng Đường Sanh Nam đã sớm quen với việc anh như vậy, cũng không so đo với anh, kéo cánh tay anh, kéo anh đến trước tháp bánh ngọt, "Ai nha, em mặc kệ, anh mau tới giúp em thắp nến.
Những người bạn khác giơ điện thoại di động lên chụp ảnh và quay video.
Trước mặt mọi người, Nghiêm Tư Cửu cho cô ấy mặt mũi, đốt một cây tượng trưng, liền đem đưa cho những người khác.
Ánh đèn âm nhạc vang lên, sân khấu liền nóng lên.
Đường Sanh Nam có rất nhiều bạn bè, đêm nay tới không ít người, Nghiêm Tư Cửu thấy có quá nhiều người , sau khi đưa lễ vật xong chỉ ngồi một chút, liền cùng Vệ Lễ và mấy người bạn nối khố quen biết lên tầng hai.
Phòng lớn nhất ở tầng hai là phòng riêng của anh, không đối diện với bên ngoài, chỉ để chiêu đãi một bằng hữu quen biết.
Trong phòng bao đã chuẩn bị xong nồi lẩu, hôm nay chủ yếu là tiếp đón cho Vệ Lễ, chúc mừng cậu ta "Học hành trở về", trở lại ôm ấp tổ quốc.
Người không biết chuyện đều cho rằng tiệc sinh nhật lầu một là sân nhà tối nay, kỳ thật không phải, nếu không sinh nhật hàng năm của Đường Sanh Nam, sao không thấy cô ấy hàng năm đều bao trọn"Minh Sắc".
Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, ăn xong thì dọn nồi lẩu xuống, thay nước trà và điểm tâm, lại mở hai bàn mạt chược chơi để gϊếŧ thời gian.
Vệ Lễ hơn hai năm không về nước, vừa ăn vừa cảm thán: "Tôi ở bên ngoài muốn ăn cái này, bảo người ta làm, làm thế nào cũng không làm ra được mùi vị này".
"Muốn ăn cũng không dễ dàng, bảo ông chủ Nghiêm cho cậu mười hộp tám hộp mang đi". Nói chuyện chính là Minh Dự, mang kính gọng vàng, nhã nhặn, trong lúc nói chuyện ánh mắt mang theo nụ cười, bộ dáng rất hòa khí.
"Thật sao?" Ánh mắt Vệ Lễ sáng lên.
Nghiêm Tư Cửu lấy ra một điếu thuốc, cắn môi, miễn cưỡng nói: "Nghĩ hay lắm, tự mình xếp hàng đi".
Lý Thâm đối diện cười nói tiếp: "Vậy năm giờ sáng mai phải đến cửa Lý Ký xếp hàng".
Vệ Lễ không nói nên lời: "Lý Ký bây giờ nổi tiếng như vậy sao?"
Minh Dự nhìn Nghiêm Tư Cửu cười không có ý tốt: " Còn không phải sao, cũng không xem là ai làm chỗ dựa".
Cái này rõ ràng trong lời nói có hàm ý.
Vệ Lễ không hiểu: "Có ý gì?".
Lý Ký không bao giờ giao hàng.
Lý Thâm chỉ vào hộp điểm tâm của Lý Ký trên bàn, nói với Vệ Lễ," Cậu thử nghĩ xem hôm nay ai mời khách".