Chương 30: Lolita

Chương 30: Lolita

Nửa tháng sau, Lữ Nhu cũng không gặp lại Nghiêm Tư Cửu.

Thứ bảy này câu lạc bộ trường học có hoạt động, Lữ Nhu không về Nghiêm gia.

Năm nhất đại học cô bị bạn cùng phòng Vương Thiến Thiến lôi kéo cùng nhau gia nhập câu lạc bộ tình yêu bồ công anh của trường.

Lúc đầu hai người còn thường xuyên đi tham gia hoạt động của câu lạc bộ.

Sau một thời gian dài, Vương Thiến Thiến bởi vì bận rộn những chuyện khác dần dần bỏ dở.

Ngược lại Lữ Nhu góp đủ số vẫn kiên trì tham gia hoạt động.

Hôm nay xã đoàn sẽ đi làʍ t̠ìиɦ nguyện ở một cô nhi viện ở ngoại ô.

Vì tiết kiệm kinh phí, xã đoàn không có thuê xe, mọi người tự mình đi trước.

Sáng sớm trạm xe buýt không có ai, Lữ Nhu ngồi ở chỗ nối liền giữa biển quảng cáo trạm xe, vừa chờ xe vừa đọc sách, đột nhiên bả vai bị vỗ một cái, cô quay đầu nhìn lại, là chủ tịch xã Lục Hành.

"Nhìn từ xa rất giống em, đúng thật là vậy" Lục Hành cười nói.

Lữ Nhu khép quyển sách trong tay lại, ngửa mặt cười với anh.

Lục Hành hỏi: "Em muốn đi xe buýt?".

Lữ Nhu gật đầu.

Lục Hành dừng vài giây, nói: "Vừa vặn, anh cũng muốn đi xe buýt, cùng có bạn".

Lữ Nhu thấy anh ta đeo ba lô rất lớn, biết bên trong là quà tặng cho các bạn nhỏ, liền đứng dậy, muốn nhường chỗ ngồi cho anh.

Lục Hành đè vai cô lại cười nói: "Em ngồi đi, anh không mệt".

Lữ Nhu dịch sang bên cạnh, cũng không ngồi lại, hai người đứng cách nhau một cánh tay.

Lục Hành nhìn quyển sách trong tay cô, bất ngờ hỏi "Lolita?"

Phát âm tiếng Anh của anh ấy rất thuần khiết.

Lữ Nhu theo bản năng muốn giấu sách ra sau lưng.

Lục Hành không để ý hành động của cô, ánh mắt chuyển lên trên mặt cô, mang theo một loại vui mừng ngoài ý muốn.

"Hiếm khi thấy có người xem bản gốc của quyển sách này" anh ta cười nói.

Bộ phim "Lolita" tương đối nổi tiếng, tiểu thuyết cũng có rất nhiều phiên bản tiếng Trung.

Lục Hành là khoa tiếng Anh, bình thường xem sách tiếng Anh nguyên bản tương đối nhiều, anh biết Lữ Nhu là khoa tiếng Trung, mà tiếng Anh của cô đạt tới trình độ có thể xem nguyên bản, điều này làm cho anh có chút giật mình.

Lữ Nhu có chút ngượng ngùng, ra dấu nói: [Chỉ nhìn một chút.]

Lục Hành ở câu lạc bộ tình yêu ba năm, tự học ngôn ngữ câm điếc, đối thoại hàng ngày anh đều có thể xem hiểu. Anh ta cười nói: "Ngôn ngữ nguyên bản của quyển sách này vô cùng đẹp, quan niệm nghệ thuật tương đối trừu tượng, thích hợp đọc chậm rãi"

Lữ Nhu gật đầu.