Năm Lữ Nhu 16 tuổi, cha mẹ đều qua đời, cũng từ đây cô không thể tiếp tục nói chuyện, cả thế giới dường như sụp đổ.
Trong lễ tang, cô lần đầu tiên được nhìn thấy Nghiêm Tư Cửu - Vị hôn phu chưa từng gặp mặt.
Người đàn ông mặc tây trang đen, khí chất kiêu ngạo uy nghiêm, đôi mắt đào hoa mê người thu lại, ánh mắt nặng nề nhìn cô gái nhỏ đang quỳ trước mặt.
“Muốn theo tôi không?” Giọng người đàn ông trầm thấp cực kỳ quyến rũ, “Không nói gì nghĩa là đồng ý."
Lữ Nhu không nói với ai về quan hệ của mình và Nghiêm Tư Cửu.
Mẹ cô trước khi qua đời đã lấy tín vật định ước, phó thác cô cho Nghiêm gia. Cô không có sự lựa chọn nào khác, nhưng Nghiêm Tư Cửu thì có.
Anh là con trai độc nhất của Nghiêm gia trong thành phố Giang, sinh ra đã đứng ở đỉnh kim tự tháp, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, lẽ nào lại tình nguyện chịu sự trói buộc như vậy.
Lữ Nhu biết, mặc dù cô có nói chuyện cũng không được anh coi trọng
Đến Nghiêm gia được 3 năm, Nghiêm Tư Cửu đã dùng hành động thực tế nói cho cô biết rằng anh không tình nguyện cưới cô.
Phụ nữ bên cạnh anh, tính cả những người Lữ Nhu chưa gặp thì mười ngón tay đếm cũng không đủ.
Lữ Nhu định sau khi tốt nghiệp sẽ từ bỏ mối hôn ước bị ép buộc này này, rời khỏi Nghiêm gia, trả tự do cho anh
Nhưng cô lại không ngờ được rằng, vào ngày cô sinh nhật hai mươi tuổi, Nghiêm Tư Cửu mang cô đi đăng kí kết hôn.
“Bé câm, trước đây là em cam tâm tình nguyện theo tôi, bây giờ lại muốn đổi ý?”
Người đàn ông áp đôi môi lạnh lẽo bên vành tai đang run rẩy của cô gái, ôn nhu nói nhỏ.
# Nghiêm Tư Cửu: Vịt dâng đến miệng rồi sao có thể để bay được?? #
Người câm nhỏ mềm mại × Sói xám văn nhã bại hoại
* Nữ chủ thực mềm + nam chủ có chút hư
* Song xử
Tag: Hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, nghiệp giới tinh anh, ngọt văn